“Đợi sau khi cháu xuất viện về nhà, dưỡng thương thật tốt, tìm một ít thời gian rảnh, ông cháu ta ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng. Ta sẽ nói cho cháu nghe tất cả những gì cháu muốn biết.” “Dạ thưa ông nội.” Karen không hề từ chối, vào lúc này thì từ chối hay sợ hãi thêm bất cứ gì nữa, đã thật sự không cần thiết nữa. Nếu chưa chưa từng thấy điệu nhảy của “ông Mosan”, Nếu như chưa từng thấy phu nhân Hughes bị dị ma ám, Nếu như chưa từng thấy Alfred và cô...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.