"Run... Run... Run..." Nghe một chút, Cái tiếng gõ cửa này, rất trong trẻo, rất dễ nghe. Cửa mở, Dis mặt một bộ trường bào màu đen đứng trước mặt Karen. Có kiểu dáng rất giống với phong cách của trang phục Cha xứ mà Dis vẫn hay mặt, nhưng Cha xứ tạo cho người khác cảm giác hiền lành và ôn hòa, mà Dis lúc này, lại mang theo một khí thế âm u. Dường như quay trở lại ngày trước lúc ở trước cổng nhà, Dis hỏi mình: Đằng trước, là nơi nào? Việc đáng được ăn mừng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.