Mắng, tất nhiên là phải mắng; hận, cũng nhất định là phải hận. Mình vốn dĩ đã chuẩn bị xong tâm lý, thậm chí đã tự thôi miên bản thân, chỉ chờ đợi sự kết thúc, ai biết được người nằm ở trên chiếc giường chung phòng bệnh vốn đã bị đắp một tấm vải trắng phủ lên mặt lại bỗng nhiên ngồi dậy. Loại cảm giác này thật quá khó để tiếp thu, giống như đang đến lúc buồn ngủ nhất chuẩn bị ôm gối nhắm mắt lại để ngủ một giấc thật ngon, tiếng đồng hồ báo thức...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.