Ánh nắng buổi sáng luôn luôn bình yên và thong dong như vậy, chảy vuốt mọi vật từ trên xuống dưới. Tay phải Karen cầm lấy một miếng sơn trà đưa vào miệng, tay trái thuận thế mà lật ra một trang bút ký về trận pháp của ông Hoven, khối rubic đang lơ lửng trước người kia lúc này đang nhanh chóng chuyển động. "A ~ " Karen nhìn đồng hồ, mình ngồi xem đã ba tiếng, Karen ngừng đọc, thu hồi khối rubic lại. Có bài học của lần học tập đến nỗi hôn mê lúc trước, bây...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.