Karen đứng người lên, nhìn xem Roth đang vừa chống gậy vừa dùng lồng ngực để giữ mình thăng bằng. Hít sâu một hơi, Cảm thấy trong đầu có chút mơ hồ, Trong chốc lát cũng không phân biệt được là thiếu hay là thừa oxi. Nhưng trong lòng, nói chung vẫn cảm thấy nhẹ nhõm, khối đá vốn đè năng trong lòng từ nãy, vào lúc này giống như đã được để xuống. Nhưng mà, loại tâm trạng này cũng không cách nào có thể dùng lời nói biểu đạt ra được, không phải là bởi vì nó phức...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.