Ông lão ngà voi áo bào trắng ngây ngẩn cả người, ông ta dùng sức nháy mắt, tựa như đang suy tư cái âm tiết này rốt cuộc đang đại diện cho ý nghĩa gì. "Cái chữ này, là thuyết minh tốt nhất về sự hình dung của ngươi đối với bản thể của mình." "Thật sao, đây là một loại ngôn ngữ nào vậy, giống như... có vẻ rất ngắn ngọn." "Ngươi tin tưởng ta." Alfred có chút ưỡn ngực lên, "Có nó trong tên của ta, vẫn là một điều mà ta lấy làm rất vinh hạnh, có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.