"Răng rắc." Một tiếng vang giòn, viên bảo thạch khảm ở giữa trán của bộ xương, nát vụn. Giờ khắc này, nó đã mất đi hoạt tính, giống như là tiêu bản trong phòng thí nghiệm, bút vẽ và khay thuốc màu cầm trong tay, đối mặt giá vẽ, không nhúc nhích. Một làn gió nhẹ không biết từ nơi nào thổi lướt qua, kéo theo giấy vẽ từ trên giá xuống, tung bay, rơi xuống đất, lật ngược lại. "Đi, đi uống rượu với ta." Marvalho đưa tay bắt lấy cánh tay Karen, hắn hiện tại cần tìm người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.