“Rào …rào…rào” Karen đứng bên cạnh dòng biển đen ngòm, nhìn xem nước biển màu đen ào đến trước mặt mình, rồi lại lui trở về, rồi lại ào lên, không biết mệt mỏi. Nơi này rõ ràng không có gió, cũng không có những lực khác ảnh hưởng nhưng nó vẫn duy trì từng đợt sóng vỗ, cứ như bên trong nó có một quả tim khổng lồ đang dần dần khôi phục. Một tiểu đội kỵ sĩ chim ưng tuần tra đến nơi đây thì giảm thấp độ cao, trông thấy Karen cúi người chuẩn bị dùng tay không chạm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.