Dis đứng phía sau Karen, ngắm nhìn thằng cháu trai của mình. Khi những người còn lại đều bị cảnh tượng trước mắt dọa cho xụi lơ tại chỗ, Ngay tại đó, Chỉ có hai ông cháu họ tỏ ra vẻ bình tĩnh. “Có nhận ra cái gì chưa hả?” Karen quay đầu lại, nhìn Dis rồi lắc đầu. “Không nhận thấy gì cả à?” Karen lần nữa lắc đầu, đáp: “Là thất vọng.” “Thất vọng?” “Dạ đúng.” Tuy rằng trước đó đã cố ý khiêu khích đối phương qua cuộc điện thoại, nhưng Karen trong lòng vẫn mang theo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.