Nhưng Karen cũng không có khả năng kéo rèm ra để xem gương mặt của ông ta ra sao, bây giờ anh chỉ có thể ngồi yên ở đây mà nghe ngóng. Anh biết mình đặc thù, người ngoài không cảm giác được hơi thở của mình, cho nên theo lý thuyết mà nói, chỉ cần mình ngồi yên bất động ở chỗ này, không phát ra tiếng vang, người trong phòng sách cũng không cách nào thông qua việc cảm ứng mà phát hiện sự tồn tại của mình. "Việc đàm phán lần này của hai Thần Giáo khiến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.