"Bertha, cà phê, đúng rồi, Karen, anh muốn uống cái gì?" "Tôi có rồi." Karen cầm lấy ly nước lúc trước đặt ở trên bàn trà trước ghế sô pha. "Để tôi rót lại cho ngài một chén, bởi vì đá trong ly nước của ngài sắp tan hết rồi." Bertha vừa cười vừa nói. "Cảm ơn." "Không có gì." Bertha đi ra văn phòng. "Đến, ngồi đi, Karen." Piaget kéo ghế từ bàn làm việc đến bên bàn, ngồi xuống. Karen ngồi xuống góc xéo đối diện, hai người cách nhau không phải cả một cái bàn, mà chỉ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.