“Phàm Tử, đi thôi, đi lấy dấu vân tay nào.” Một người bạn cùng thôn chạy đến cửa hàng kim khí, chào hỏi một tiếng rồi chờ người đi ra ngoài. Trần Phàm dụi dụi đôi mắt đi ra khỏi cửa hàng, nhíu mày nói: “Lấy dấu vân tay gì, bị điên sao? Tao không phạm pháp, dựa vào cái gì mà phải lấy dấu vân tay.” “Mày không nghe thấy tiếng la hét bên ngoài đường phố sao? Bất cứ ai mở cửa hàng đều phải lấy dấu vân tay, nếu không lấy, tao sợ… Mày đừng khinh, tao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.