Giang Viễn có thể nghe ra được sự tò mò nồng đậm từ trong giọng nói của Vương Ba. Giang Viễn liếc mắt nhìn anh ta một cái, suy nghĩ một chút rồi nói: “Chúng ta có thể đợi đến khi bắt được hung thủ rồi hỏi hắn ta?” “Chuyện này… Chỉ có thể hỏi hung thủ thôi sao?” Vương Ba cảm thấy cả người ngứa ngáy, cũng có một chút thất vọng, hỏi chi tiết vụ án có thể coi là phá án sao? Giang Viễn cảm nhận được sự mất tự nhiên trên người Vương Ba, mỉm cười...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.