Mục lục
Pháp Y Quốc Dân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tám cái camera ở khu dân cư Thôn Giang, bao gồm lối vào lối ra và bên trong bên ngoài của điểm đặt xe điện.

Bên trong điểm đặt xe điện đã dựng một mái che nắng che mưa, bên ngoài lộ thiên nằm sát đường, tất cả đều không ảnh hưởng đến sự tích cực của lũ trộm.

Sau một thời gian dài xem camera giám sát, Mục Chí Dương và Giang Viễn đều phát hiện ra rằng tổng cộng có ba người đi ăn trộm xe điện.

Một người là người đàn ông mặc áo jacket có thể đã để lại dấu vân tay bên dưới cột thép chữ I kia, khoảng chừng hơn hai mươi tuổi, về cơ bản đều áp dụng chìa khoá vạn năng mạnh mẽ mở khoá, sau vài lần ghé thăm thì không thấy quay lại nữa, có lẽ gã ta sợ bị bảo vệ hoặc kiểu tương tự nhận ra.

Hai người còn lại đi theo nhóm, chúng càng bạo lực hơn nữa, tổng cộng đến ăn cắp hai lần và đều chạy một chiếc xe điện ba bánh đến vào ban đêm, dừng lại bên cạnh điểm đặt xe điện ngoài cửa, nhìn xem có chiếc xe điện nào chưa khoá cọc, chỉ cần đến cắt cầu chì bên cạnh trạm điện, sau đó dùng nam châm bịt kín loa, sau khi giải quyết được hệ thống báo động, bọn chúng trực tiếp chuyển xe đi. Nếu là những chiếc xe điện bị khoá cọc, chỉ cần dùng kìm thuỷ lực cắt dây xích khoá xe hoặc khoá chữ U, sau đó đưa chúng lên xe ba bánh, một lần có thể đánh cắp rất nhiều xe điện.

Khu dân cư Thôn Giang thuộc khu vực ngoại ô của huyện thành, phía nam nơi đặt trung tâm hành chính huyện tương đối phồn hoa, phía bắc chỉ mới xây một số khu dân cư mới, đường xá, cơ sở vật chất vẫn chưa được hoàn thiện, nghi phạm trộm xe điện chỉ cần rẻ vài ba khúc quanh chẳng khác nào đã ra khỏi huyện, cho dù muốn tìm cũng không biết tìm đâu cả.

“Tất cả đều không có hàm lượng kỹ thuật chút nào.” Giang Viễn xem hết camera giám sát, chụp lại cảnh tượng nhóm trộm cắp ném tàn thuốc và rác vào rãnh thoát nước ven đường vào trong điện thoại di động, không nhịn được đánh giá một câu.

Lúc trước những gì hắn tưởng tượng, hoặc cho rằng việc mở một chiếc xe điện ít nhất cần phải có kỹ năng mở khoá, nhưng trong hai nhóm trộm cắp này, nó khác xa những gì hắn nghĩ.

Hơn nữa, xét từ góc độ hiệu quả và tính thực tiễn, phương pháp áp dụng của hai nhóm này thậm chí còn tốt hơn cả dùng kỹ năng mở khoá.

Bởi vì dù sao kỹ năng mở khoá cũng luôn mất một chút thời gian nhất định, cho dù mở khoá nhanh như thế nào đi chăng nữa thì bản chất của nó chẳng khác nào việc mở khoá thô lỗ của người đầu tiên, chỉ cần xoay vài cái đã mở ra, không thể nào nhanh hơn được nữa. Nếu tốc độ mở khoá có kỹ thuật chậm hơn một chút, không cẩn thận rất dễ khiến người khác nghi ngờ.

Mục Chí Dương từ từ nói: “Đã là hạng ăn cắp xe điện rồi thì có thể có kỹ thuật gì chứ? Có những người còn thậm tệ hơn, ngay cả mở khoá thô lỗ cũng không biết, chỉ loanh quanh trên đường phố vài vòng để xem có ai quên rút chìa khoá xe điện không, sau đó lập tức ngồi trên đó lái đi…”

“Vậy nếu không bắt gặp người nào quên rút chìa khoá xe điện thì sao?”

“Thì chỉ có thể về nhà làm chút mì, tiếp tục chơi điện thoại chứ sao nữa?” Mục Chí Dương bĩu môi nói: “Cũng có người chuyên đi ăn trộm pin bình điện, bọn chúng cũng chẳng cao cấp hơn cái này là mấy.”

“Nói cách khác, cuối cùng ba người này vẫn có mục đích đuổi mục đích?”

“Không phải, chỉ hai người dùng kìm thuỷ lực này thôi, anh nhìn kỹ mà xem, bọn chúng đều ưu tiên cắt ổ khoá. Tại sao ư? Bởi vì nĩa khoá có thể được làm rất cứng, nhưng tạo hình của ổ khoá cho dù phức tạp như thế nào đi nữa thì độ cứng của nó cũng không thể cao, nếu cao, quá trình gia công sẽ không thể làm được, hoặc chi phí gia công quá đắt, chính là ý này…” Mục Chí Dương cũng kể lại những gì mà mình nghe thấy, nhưng lại nói rất rõ ràng rành mạch.

Những thứ như chống trộm này, suy cho cùng vẫn phải chú ý đến hiệu quả chi phí.

Một ổ khoá hình như U có giá 20 tệ này chỉ có thể đề phòng được người qua đường, không thể nào đề phòng được những người biết cách mở khoá giống như người đàn ông mặc áo jacket kia. Một khoá chữ U 60 tệ, chỉ cần khoá đúng vị trí, có lẽ sẽ bảo vệ được trước người đàn ông mặc áo jacket, nhưng lại không thể đề phòng được nhóm dùng kìm thuỷ lực để di chuyển xe này.

Hệ thống cảnh báo động được lắp trên xe điện cũng giống như vậy, báo động có nguồn điện riêng sẽ thiết thực hơn nhiều so với báo động được nguồn điện từ ắc quy, báo động hai còi thiết thực hơn nhiều so với báo động một còi, nhưng cho dù hệ thống phòng trộm có tốt đến đâu đi chăng nữa thì cũng đều sợ gặp phải người thích hợp, nhất là hệ thống phòng trộm tiêu chuẩn, giống như “ví dụ mẫu” trong sách vở, ví dụ khó đến đâu đi nữa cũng chỉ có thể phòng được những người không đọc sách, không thể cản được những người thông minh hiếu học.

Chế độ chống trộm tốt nhất cho xe điện chính là chủ sở hữu thực hiện một số thay đổi mang tính cá nhân đối với hệ thống chống trộm trên xe điện của mình. Không cần phải cải tiến hay cải thiện, chỉ cần sửa lại vị trí hoặc thay đổi cấu hình một chút, tỷ lệ chống trộm thành công sẽ được cải thiện hơn rất nhiều. Tương tự như chỉ cần sửa lại ví dụ mẫu trong sách giáo khoa, thay đổi số lượng gì đó cũng đã đủ để ngăn cản một người học sinh không nghiêm túc học tập hoặc không đủ thông minh.

Nhưng nếu đã sa đoạ đến mức phải đi ăn cắp xe điện, thì mức độ nghiêm túc học tập hay mức độ thông minh hiếu học cũng chỉ như vậy mà thôi, cứ nhìn vào manh mối mà bọn họ để lại thì biết, chỉ cần là những đứa nhỏ thi được 120 điểm môn toán thì cho dù đối tượng có cặn bã đến đâu cũng không thể bất cẩn như vậy được.

Giang Viễn và Mục Chí Dương mỗi người ngồi trên một chiếc xe điện, bọn họ đi đến cục cảnh sát Tẩu Mã Đạo bên cạnh khu dân cư Thôn Giang để lấy tin trước.

Sau khi đồng chí Mục Chí Dương trò chuyện một phen, hai người thành công dẫn theo một cảnh sát hợp đồng đi cùng.

Cảnh sát phụ mặc dù phải mang theo chữ hợp đồng, nhưng trong hệ thống tư pháp cơ sở hiện nay, bất cứ công việc nào bọn họ cũng phải làm và có thể làm được bất cứ công việc gì. Chu Tháp- người đang mặc cảnh phục thực thi nhiệm vụ với số hiệu cảnh sát bắt đầu bằng FJ đã ngoài bốn mươi tuổi, có khoảng 15 năm kinh nghiệm làm cảnh sát.

Đồn cảnh sát Tẩu Mãn Đạo cũng sợ hai người thanh niên Giang Viễn và Mục Chí Dương không biết gì nên mới phái Chu Tháp đi.

So với cảnh sát bình thường, kỹ năng giao tiếp của Chu Tháp coi như không tệ, sau khi đi được một đoạn đường, ông ấy đã làm quen được với Giang Viễn và Mục Chí Dương, sau đó nói: “Tôi cũng thường xuyên làm mấy công việc điều tra hiện trường này, thực ra, cũng chỉ là quét vân tay thôi mà, các cậu cứ nói một tiếng, chúng tôi đi quét là được, cần gì phải cố ý chạy tới.”

“Tôi chỉ muốn tự mình quét.” Giang Viễn khách khí giải thích nói: “Dấu vân tay trên cột thép chữ I kia đã hơn một tháng rồi, không biết còn có thể quét được hay không?”

Sau khi nghe đến đây, Chu Tháp lập tức dừng chủ đề này, thay vào đó là nói: “Thực ra cũng không nhất thiết phải quét dấu vân tay, chỉ cần ra đường hỏi thăm một chút, nói không chừng thực sự có thể tìm được người. Mấy tên ăn trộm xe điện này đi kiếm sống cũng không hoá trang gì, nếu bằng lòng chịu khó, chắc chắn sẽ có người biết đến.”

“Vậy lần sau sẽ thử xem sao.” Giang Viễn chỉ đang giúp những người bà con họ hàng tìm lại xe điện, việc nhờ Mục Chí Dương và Chu Tháp đi cùng một chuyến đã phiền phức lắm rồi, không cần phải biến thành nhờ cậy người khác và nợ ân tình của người khác.

Huống chi, Giang Viễn cũng không hiểu rõ những chuyện trên đường, cho nên vì phần nợ ân tình này, còn không biết nó sẽ phức tạp như thế nào.

Chu Tháp nói vài ba câu, sau khi xác định được thái độ của Giang Viễn, ông ấy nở một nụ cười rạng rỡ hoà nhập vào cuộc trò chuyện, ngày nào ông ấy cũng đi tuần tra quanh khu phố này, nên nhà hàng nào có đồ ăn sạch sẽ, trong siêu thị nào có chuột cũng biết rõ ràng, nói ra cũng khá thú vị.

Khi đến hiện trường, Chu Tháp đang mặc cảnh phục thực thi nhiệm vụ rất có năng lực nghề nghiệp tích cực đi làm ghi chép hiện trường, Mục Chí Dương và Giang Viễn ngồi xổm xuống trước cột thép chữ I, bọn họ đưa mắt nhìn nhau vài cái rồi nói: “Như thế này liệu còn có dấu vân tay nào không?”

“Có thể dùng kính lúp hoặc tia tử ngoại gì đó xem thử.” Giang Viễn mở chiếc hộp điều tra mà mình mang theo bên người ra, thuận miệng nói: “Với tình huống hiện giờ của chúng ta, không cần phải phiền phức như vậy, chỉ cần trực tiếp quét phấn là được rồi.”

Trong lúc nói chuyện, Giang Viễn giống như đang điểm binh điểm tướng lần lượt lấy vài chiếc bình màu trắng, vàng, bạc, đen và xám ra, lấy ra một chiếc có chứa bột phấn màu vàng, lấy thêm một chiếc bút lông màu đen xù xì lông lá ra.

Giang Viễn đối chiếu với vị trí trong bức ảnh chụp được sao chép một lần nữa, sau đó dùng chổi lông chấm nhẹ vào phấn vàng, nhẹ nhàng búng búng vào tay cầm, khiến thứ bột đồng 400 lưới tỉ mỉ rơi xuống trên mặt thép vẫn còn có thể coi là khá bằng phẳng.

Từ góc độ của Mục Chí Dương nhìn vào, động tác của Giang Viễn vô cùng đồng đều, kết hợp với khúc dạo đầu của hắn, thực sự rất có cảm giác nghi thức.

“Đúng là những người làm trong lĩnh vực kỹ thuật có khác, anh thực sự rất đặc biệt và tỉ mỉ, bình thường chúng tôi đều sử dụng bột bạc.” Thân là cảnh sát hình sự, những lúc đến hiện trường, Mục Chí Dương cũng phải thường xuyên quét vân tay, đối với một số vụ án nhỏ, việc tự mình ra tay còn đơn giản hơn nhiều so với việc mời người của đội Khoa học kỹ thuật Hình sự đến.

Giang Viễn quan sát mép ngoài của cột thép chữ I, nói: “Bột bạc có độ bám dính cực mạnh, thích hợp với nhiều trường hợp, có thể coi là một bột vạn năng, nhưng lớp nền hôm nay quá mỏng, dùng phấn vàng sẽ tốt hơn nhiều.”

“Bút lông của anh cũng không giống bình thường.”

“Lông sóc nguyên chất. Hơn hai trăm tệ một cái, tôi đặc biệt bỏ tiền ra mua đấy.”

“Cái bút lông nhỏ thế này mà có giá hơn hai trăm tệ?” Mục Chí Dương ngạc nhiên.

“Lông sóc được xưng là Hermes trong dòng bút lông đấy.” Giang Viễn vung chổi lông lên, cười nói: “Cậu nhìn vào đầu nhọn của lông đi, vừa mịn vừa thẳng, hơn nữa còn mềm mại, không dễ làm hỏng vân tay.”

“Đây là Hermes sao?”

“Bởi vì trong số các loại cọ trang điểm mà phái nữ sử dụng, lông sóc cũng là loại tốt nhất, nó cọ vân tay thoải mái, khuôn mặt của phái nữ cũng được cọ thoải mái.” Giang Viễn lại bổ sung: “Là thứ xứng nhất với phấn vàng.”

Trong lúc nói chuyện, Giang Viễn đã nằm xuống, tai phải giữ thăng bằng, dùng đầu chổi lông sóc cực kỳ nhẹ nhàng phủi lớp phấn vàng bên ngoài cột thép chữ I, dịu dàng giống như đang thoa phấn mắt cho mỹ nữ.

Khi số bột vàng được quét đi, một số dấu vân tay không hoàn chỉnh dần dần xuất hiện trước mắt hai người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK