Sau khi lấy lại tinh thần, hắn không thèm quan tâm đến Vạn Bảo Minh nữa, nói: “Hay là anh đi chơi với chó một chút đi, khi nào có kết quả tôi sẽ thông báo với anh.” “Được.” Vạn Bảo Minh trả lời một tiếng, lúc này mới hơi tỉnh táo lại: “Tôi ngồi chờ ở đây sao?” “Vậy thì… Nếu anh có chuyện gì thì cứ đi làm trước đi.” Giang Viễn đương nhiên không quan tâm. Vạn Bảo Minh vội vàng nói: “Tôi không có ý này, ý của tôi là… Ừm, trong hôm nay có thể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.