Trong nhà hàng không có logo nói chuyện lập công nhận thưởng, ít nhiều có chút không quá trang trọng. Nhưng Dư Ôn Thư cũng không có cách nào. Nếu là thuộc hạ của ông ấy, ông ấy có thể cho phần thưởng gì thì cho cái đó là được. Cho nhiều coi như may mắn, cho ít, vậy ơn mưa móc cũng là ơn vua. Nếu là Giang Viễn...Dư Ôn Thư chỉ sợ biến khéo thành vụng, làm cho chạy mất. Ví dụ tương tự thật sự rất nhiều, cái gọi là chia hoạn nạn dễ, cùng hưởng phúc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.