Tiếng ngáy, dần dần vang lên. Các chú bác trong mấy gian phòng khách đều ngủ ngon lành, tiếng ngáy nối đuôi nhau vang lên như tiếng ếch nhái dưới ruộng dưa, dài và vang dội. Giang Viễn ngủ rất ngon. Giang Phú Trấn ngủ một mạch đến xế chiều ngày hôm sau, chuyện đầu tiên sau khi mở mắt nhìn thấy Giang Viễn, chính là lấy ra ba cây hương từ trong ngăn kéo đưa cho hắn, nói: "Vái đi." Giang Viễn dùng đầu óc suy nghĩ ba giây, hỏi: "Vái chỗ nào." Giang Phú Trấn xoay người mở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.