Mục lục
Pháp Y Quốc Dân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong văn phòng pháp y.

Cây trầu bà tràn ngập sức sống xoè ra những chiếc lá vừa dài vừa to, rễ của nó đang cố gắng hết sức hút nước, cố gắng hết sức để làm cho thân cành của mình cứng cáp, đặc biệt là dưới ánh nắng mặt trời phản chiếu, có thể xanh tươi lâu hơn một chút.

Trước bàn làm việc.

Giang Viễn ngồi thẳng người, hai mắt nhìn thẳng, Tiểu Vương ngồi ở bên cạnh, hắn bắt đầu nghiêm túc đánh dấu các điểm đặc trưng của dấu vân tay mà mình mới lấy được.

Tiểu Vương càng tỏ ra nghiêm túc hơn nữa.

Trong giới cảnh sát cơ sở có một câu nói, đó là làm cảnh sát thì không làm cảnh sát hình su, làm cảnh sát hình sự thì không nên là cảnh sát Khoa học kỹ thuật hình sự, mà cảnh sát Khoa học kỹ thuật hình sự chỉ có thể là người làm các công việc như kiểm tra dấu vết, kiểm độc, khám nghiệm hiện trường ở trong đội Khoa học kỹ thuật hình sự.

Đó cũng chính là lý do tại sao những người làm cảnh sát Khoa học kỹ thuật hình sự nhiều khi phải đóng vai cảnh sát hình sự thông thường, những lúc nên xuất hiện ở hiện trường thì phải xuất hiện ở hiện trường, nên chạy việc vặt thì chạy việc vặt, những lúc không đủ lực lượng truy bắt tội phạm lại là người đầu tiên bị túm đi chính là cảnh sát Khoa học kỹ thuật.

Lúc trước Tiểu Vương cũng rất thích câu nói này, nhưng sau khi Giang Viễn đến đây, đồng chí Tiểu Vương lại bất ngờ phát hiện ra một hiện tượng.

Kể từ khi Giang Viễn bắt đầu quét dấu vân tay cho đến nay, hắn chưa từng bị “bắt”.

Các công việc trong đội cảnh sát hình sự lúc nào cũng tấp từng đống, nhất là khi có án mạng, ngay cả đội trưởng cũng chỉ có thể ba ngày ba đêm không thể ngủ theo mọi người, một cảnh sát bình thường nếu có thể có chút thời gian rảnh để chợp mắt thì ngay cả trong mơ cũng có thể bật cười.

Nhưng Giang Viễn vẫn không nhúc nhích ngồi trong văn phòng, thậm chí ngay cả Tiểu Vương, chỉ cần là những lúc đi theo Giang Viễn, đều không bị điều chuyển đi.

Điều càng khiến Tiểu Vương cảm thấy bất ngờ hơn nữa chính là không có các cấp lãnh đạo nào ra lệnh cho chuyện này, nhưng không cần biết là trong nội bộ đội Khoa học kỹ thuật Hình sự hay ngay cả những người bình thường rất thích mượn gió bẻ băng, dường như bọn họ đều rất ăn ý với nhau, không hề điều động Giang Viễn đi làm những công việc bình thường.

Thực ra không cần ai phải nói, Tiểu Vương cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Bởi vì Giang Viễn có thể sử dụng dấu vân tay trực tiếp khoá chặt đối tượng khả nghi.

Với năng lực này, có đội trưởng của bất cứ phân đội nào, chưa kể sau này sẽ không thể tránh được việc cần đến sự giúp đỡ của người ta, sẽ không quan tâm đến đối nhân xử thế mà tiện tay điều chuyển Giang Viễn đi chứ?

Trong quần thể cảnh sát, cấp bậc thể hiện phương diện đẳng cấp, tuổi tác có thể phản ánh phương diện kinh nghiệm và trình độ, nhưng từ gốc rễ, công việc mà mọi người khinh thường nhất lại là đạo lý mà mọi người không thể thoát khỏi nhất.

Nói một cách dễ hiểu, cậu cũng phá án, tôi cũng phá án, ai cao quý hơn ai cơ chứ?

Đương nhiên, những người có thể phá án sẽ cao quý hơn những người không thể phá án.

Tiểu Vương muốn làm một người cao quý.

Tiểu Vương ngồi ngay ngắn, nhìn chằm chằm vào một loạt thao tác của Giang Viễn.

Anh ta ngồi nhìn Giang Viễn vẽ các điểm đặc trưng, bản thân thì vẽ trên đùi, cố gắng hiểu được tư duy logic của Giang Viễn.

Đối chiếu dấu vân tay, đôi khi cũng giống so sánh tư duy logic.

Một điểm ngắt có thể là một điểm đặc trưng, cũng có thể là một điểm nhiễu trong hình ảnh, hoặc một chỗ chưa hoàn chỉnh trong quá trình quét vân tay, việc đưa ra phán đoán cuối cùng như thế nào là một cuộc khảo nghiệm tư duy.

Đối với những dấu vân tay đơn giản thì không có vấn đề gì cả, nhưng một khi gặp được dấu vân tay khó, đầu tiên là phải xây dựng cho riêng mình đủ loại nội dung ở trong đầu.

“Chạy xem, nhìn một chút kết quả thế nào.” Ngay khi những suy nghĩ của Tiểu Vương đang dâng trào thì Giang Viễn đã kết thúc quá trình đánh dấu, ném vào phần mềm đối chiếu. Có lẽ hắn cũng đã nhìn thấy Tiểu Vương đang nhìn mình, nên mới cố ý nói một tiếng.

Tiểu Vương không khỏi sửng sốt, nói: “Đánh dấu xong hết rồi à?”

“Ừ, đánh dấu khoảng mười mấy cái, có lẽ đã đủ dùng rồi.”

“Chuyện này còn dễ hơn nhiều so với vụ án phóng hoả kia.” Tiểu Vương thuận miệng nói một câu, đứng từ góc độ của anh ta mà nói, dấu vân tay hôm nay và dấu vân tay của vụ án phóng hoả đều siêu khó. Đứng từ góc độ học tập mà nói, Tiểu Vương còn có ý định đi theo Giang Viễn học một tuần đấy.

Nhưng Giang Viễn chỉ mất thời gian chưa đầy nửa tiếng đồng hồ đã có thể hoàn thành vòng đánh dấu đầu tiên.

Lúc này, Giang Viễn cũng cười một tiếng, nói: “Chắc chắn rồi, có lẽ bị đã bị đốt cháy nên có rất nhiều chi tiết của dấu vân tay trong vụ án phóng hoả không thể nhìn thấy rõ, việc quét vân tay cũng không dễ dàng gì.”

Câu phía sau mới là lời cảm thán chân thực của hắn, điều kiện ở cục cảnh sát huyện không tốt, không phải điều kiện của cái này không tốt, mà cái kia, cái kia nữa cũng không tốt, tóm lại xấu đều.

Máy tính của đơn vị phát ra âm thanh kẽo kẹt kẽo kẹt, sự chú ý của Tiểu Vương không tập trung ở chỗ này, anh ta nhớ đến những chi tiết trong lúc Giang Viễn đánh đấu điểm đặc trưng mà mình vừa mới nhìn qua, chỉ cảm thấy trong đầu mình bắt đầu mơ hồ, giống như mới tham gia vào một bài thi toán học, rõ ràng đã viết xong đáp án của câu hỏi trắc nghiệm, nhưng khi khảo bài cùng với các bạn học, lại không thể nhớ rõ đáp án của mình.

Giang Viễn đối chiếu kiểm tra lần lượt từng dấu vân tay theo danh sách phần mềm đưa ra.

Tiểu Vương điểu chỉnh lại tâm trạng một chút, theo nhịp điệu của Giang Viễn, chậm rãi xem tiếp.

Cậu ấy còn chưa kịp xem xong một nửa thì Giang Viễn đã lướt qua một lượt, đổi sang một dấu vân tay khác.

Rõ ràng vân tay lúc nãy đã bị loại bỏ.

Tiểu Vương nhíu mày một cái, lại theo Giang Viễn xem dấu vân tay thứ hai.

Xem chưa được một nửa lại dừng lại giữa chừng.

Tiếp tục, lại dừng.

Tiểu Vương dụi hai mắt, chỉ cảm thấy hốc mắt hơi xót, trong lòng mệt mỏi.

Loại cảm giác này giống như lúc còn đi học, khi nghe giáo viên giải thích bài kiểm tra, vô cùng nghiêm túc vô cùng chân thành, nhưng vừa mới nghe được một nửa thì giáo viên lại nói “phần sau rất đơn giản, tôi sẽ không nói thêm nữa…”

Tiểu Vương lại ngẩng đầu lên một lần nữa, ánh mắt kiên định, vẻ mặt bình tĩnh- Thân là một người trưởng thành, hơn nữa còn là một cảnh sát nhân dân vinh quang, Tiểu Vương tự cảm thấy mình đã trở nên vô cùng mạnh mẽ!

“Trùng rồi.” Giang Viễn kiểm tra đối chiếu vân tay thứ sáu một lần nữa, không nhịn được vỗ bàn một cái, đứng dậy vươn vai.

Khoé miệng Tiểu Vương không nhịn được vểnh lên thành một nụ cười rạng rỡ: “Trúng cái này… Tuyệt vời biết bao.”

Giang Viễn thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cũng may người để lại dấu vân tay này là một người có tiền án tiền sự, nếu không, dưới tình huống chỉ có chút manh mối này, thực sự rất có khó thể xác định đối tượng.

“Thái Bân… Người này đã từng bị giam giữ ba lần vì tội ăn trộm xe điện…” Giang Viễn nhìn lướt qua ghi chép, hơi ngạc nhiên: “Đã bị bắt đến ba lần rồi, nhưng bất kể là thủ pháp trộm xe điện hay kỹ năng mở khoá cũng chẳng có chút tiến bộ nào.”

“Chẳng lẽ sau khi tiến bộ sẽ chuyển sang trộm xe máy sao?” Nghe thấy đã đối chiếu trùng dấu vân tay, Ngô Quân cũng sang xem một chút, nói: “Loại tội phạm này một khi tiến bộ sẽ càng có khuynh hướng tội phạm hơn nữa, nhất là sau khi đã từng ngồi tù, lại càng dễ dàng tái phạm lần nữa.”

Giang Viễn nhớ lại những gì mình đã xem được trong video, nói: “Người này không giống như tội phạm có tổ chức, mỗi lần đều chỉ trộm một chiếc xe rồi bỏ đi, giá trị của chiếc xe trộm được cũng không cao lắm, cũng không có đồng phạm tiếp ứng…”

“Có lẽ không có tổ chức nào muốn anh ta chăng?” Ngô Quân bình tĩnh cắt ngang Giang Viễn.

Không hiểu tại sao Giang Viễn lại có chút đồng cảm nhìn thoáng qua ảnh chụp của nghi phạm trên màn hình máy tính, chậm rãi nói: “Nếu như không phải Giang Viễn, có lẽ cũng không có ai bắt gã, giá trị của vụ án này quá thấp, manh mối cũng ít nữa.”

Giang Viễn chỉ coi đó như một lời khích lệ, vung tay gọi điện thoại cho Mục Chí Dương và Nguỵ Chấn Quốc. Cần phải lấy mẫu DNA trong tàn thuốc, không biết phải xếp hàng trong bao lâu, trước tiên bắt một người đã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK