Sâu bên trong động đường, một thân ảnh đang run run rẩy rẩy tiến lên, rõ ràng là Hứa Lãng. Giờ phút này tóc tai Hứa Lãng bù xù, áo quần rách rưới, máu me khắp người. Cánh tay trái của y không thấy đâu, đầu vai thì máu thịt be bét, dường như là từ trong địa ngục bò ra. Y vừa thở hổn hển vừa loạng choạng tiến lên, tay phải cầm chuôi kiếm đang run rẩy, mồ hôi theo mặt trượt xuống, sau đó là máu nhỏ xuống. “Chỉ có thể dừng ở đây thôi sao....” Trong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.