Đối mặt với lời hỏi thăm của Phương Vọng, Chu Tuyết không mở mắt mà bình tĩnh trả lời: “Chẳng qua là ta không muốn bọn họ bị giày vò thôi. Cho dù ta nói cả đời không xuất giá, đoán chừng bọn họ cũng không yên lòng, thà rằng định ra hôn ước trước, ngươi và ta đều bận tu luyện, thân phận này cũng không ảnh hưởng gì. Dĩ nhiên, nếu ngươi bận tâm đến vị sư muội kia thì có thể cự tuyệt.” Phương Vọng suy nghĩ một chút, nói: “Ta cũng sợ phiền toái, không muốn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.