"Sư huynh mau đi đi." Phương Vọng vội vàng nhường đường, Lục Viễn Quân cười gật đầu, hai người đi lướt qua nhau. Hai người bọn họ đi ngược hướng với nhau. Phương Vọng tung người bay lên, hóa thành một luồng bạch hồng bay về phía mạch thứ ba, sắc mặt của hắn cũng theo đó lạnh xuống, nụ cười biến mất không còn bóng dáng. Trên mặt Lục Viễn Quân đi về phía cổng lớn của Thủy Uyên Điện cũng không còn nụ cười nữa, sắc mặt cực kỳ âm trầm. Trong lòng hai người đang suy nghĩ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.