Mục lục
Ta Ở Nhân Gian Đạp Đất Thành Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối mặt với nghi hoặc của các đệ tử, Lý Ngu giải thích: “Việc này liên quan đến mạch thứ hai, bọn họ tự nhiên cũng phải tham dự, chỉ là nhiệm vụ của bọn họ khác với chúng ta. Bọn họ là đi đối kháng với giáo phái ma đạo, nhiệm vụ của chúng ta là nghĩ cách cứu viện đệ tử mạch thứ hai. Đám đệ tử mạch thứ hai đó gặp phải tập kích của ma tu sau đó chạy đi, cho nên nhiệm vụ phân cho chúng ta khá là phân tán.”

Chu Bác mở miệng nói: “Vì sao đệ tử mạch thứ hai lại đi địa giới của ma đạo?”

Lý Ngu không giấu diếm, trả lời: “Bọn họ phát hiện bí cảnh là động phủ của một vị đại tu sĩ Cực Hạo Tông, cho nên các đệ tử đã tự tổ chức đi tới đó thăm dò, không ngờ gặp phải ma tu tập kích.”

Cực Hạo Tông!

Dưới bậc thềm, các đệ tử mạch thứ ba đang tụ tập lập tức xôn xao, bắt đầu thảo luận với nhau. Rõ ràng bọn họ đều từng nghe nói về danh tiếng của Cực Hạo Tông.

Phương Vọng khẽ hỏi Cố Ly ở bên cạnh: “Cực Hạo Tông có lai lịch như nào?”

Nghe đến đây, hắn có thể xác định chính là đám đệ tử Phương Hàn Vũ kia xảy ra chuyện rồi.

“Cực Hạo Tông là đại tông môn từ ngàn năm trước, các vương triều xung quanh Đại Tề đều từng là địa bàn của Cực Hạo Tông. Nhưng không biết là vì nguyên nhân gì mà Cực Hạo Tông sụp đổ. Chín giáo phái lớn đương thời đều nổi lên sau khi Cực Hạo Tông bị diệt. Đến ngày nay, tất cả liên quan đến Cực Hạo Tông đều bị giáo phái và thế gia các phương truy đuổi, nhất là truyền thừa của Cực Hạo Tông.” Cố Ly đáp.

Không hổ là đại gia tộc, biết được rất nhiều.

Đúng lúc Phương Vọng đang do dự, giọng nói của Lý Ngu truyền đến: “Căn cứ vào tình báo của đệ tử mạch thứ hai truyền về, bọn họ phát hiện ra Thiên Cương Thánh Thể Chân Công trong truyền thuyết. Nhiệm vụ điều tra Thiên Cương Thánh Thể Chân Công có thù lao lớn nhất, phàm là người đạt được thần công này có thể trực tiếp thăng cấp lên đệ tử thân truyền. Đây là nhiệm vụ chung của đệ tử chín mạch, nhưng manh mối cụ thể liên quan đến thần công này không nhiều, cho nên nhiệm vụ này có độ khó cực cao.”

Thiên Cương Thánh Thể Chân Công?

Nghe thật bá đạo!

Bảo linh bản mệnh của Phương Vọng chính là trường binh, cho nên hắn quyết định sau này cần tăng thêm thiên về mặt thân thể, Thiên Cương Thánh Thể Chân Công này nghe rất bá đạo.

Hắn hỏi Cố Lý lần nữa: “Thiên Cương Thánh Thể Chân Công rất mạnh sao?”

Cố Ly gật đầu, mặt lộ ra vẻ khao khát, nói: “Trong truyền thuyết Thiên Cương Thánh Thể có năng lực dời núi lấp biển. Trong thần thoại cổ xưa, Thiên Cương Thánh Thể là một trong những Cổ Thần tượng trưng cho sức mạnh. Mà Thiên Cương Thánh Thể Chân Công chính là công pháp tu luyện của Thiên Cương Thánh Thể, cũng là một trong những công pháp mạnh nhất của Cực Hạo Tông. Trong tu tiên giới Đại Tề vẫn luôn lưu truyền về truyền thuyết của Thiên Cương Thánh Thể Chân Công.”

Dời núi lấp biển!

Phương Vọng nghe thấy vậy thì động lòng, các đệ tử khác cũng giống như thế, nhưng mà mãi vẫn không có ai tiến lên nhận nhiệm vụ.

Phương Vọng suy nghĩ một chút rồi cất bước về phía Lý Ngu.

Ừm, không phải là vì Phương Hàn Vũ, là vì Thiên Cương Thánh Thể Chân Công.

“Đại sư huynh, ta muốn nhận nhiệm vụ!”

Phương Vọng đến trước mặt Lý Ngu nói. Nghe vậy, Lý Ngu hơi chần chờ. Thấy các đệ tử đều đưa mắt nhìn sang, y chỉ có thể truyền âm nhắc nhở:

“Phương sư đệ, nhiệm vụ này có thể rất đơn giản nhưng cũng có thể rất nguy hiểm, về phần Thiên Cương Thánh Thể Chân Công kia càng mờ mịt. Thân là đệ tử thân truyền, ngươi không cần mạo hiểm, để đệ tử phía dưới đi rèn luyện là được rồi.”

Phương Vọng không dùng Truyền Âm Thuật trả lời mà trực tiếp nói: “Ta có một vị tộc nhân ở mạch thứ hai, rất có khả năng đã tham gia sự kiện này. Y tên là Phương Hàn Vũ, không biết sư huynh có tin tức gì của y không, ta phải đi cứu y.”

Lý Ngu nghe xong thì không nói gì mà đưa thần thức vào bên trong túi trữ vật của mình lục soát. Ngay sau đó, y nâng tay phải lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một miếng thanh ngọc.

“Vị trí lần cuối cùng lệnh bài đệ tử của Phương Hàn Vũ truyền linh lực lại cho tông môn đã được ghi lại trong ngọc dẫn đường này, nó sẽ dẫn ngươi đến đó, tạm thời vẫn chưa có thêm manh mối.” Lý Ngu mở miệng nói.

Phương Vọng nhận thanh ngọc, nói một tiếng cảm ơn sau đó quay người rời đi.

Thấy Phương Vọng tham gia, lúc này liền có đệ tử khác tiến lên tìm Lý Ngu nhận nhiệm vụ.

Cố Ly nhìn Phương Vọng ở trước mặt, hỏi: “Cần ta giúp không?”

Phương Vọng lắc đầu: “Ta không đơn thuần vì nhiệm vụ, ngươi cũng đừng dính vào, cứ tu luyện cho tốt đi. Ta sẽ ở Tố Linh Cảnh tầng chín chờ ngươi đến khiêu chiến.”

Cố Ly gật đầu, cũng không nói nhảm nữa. Hai người bay về động phủ.

Sau khi trở về động phủ, Phương Vọng bắt đầu thu dọn đồ đạc. Sau khi thu dọn xong, hắn đưa thần thức vào thăm dò bên trong thanh ngọc. Ý thức của hắn lập tức chìm vào trong bóng tối. Hắn vô thức liếc nhìn, thấy một tia sáng cách bản thân rất xa.

Đây chính là phương hướng chỉ dẫn!

Tổng cương tu hành bên trong có ghi chép về miếng ngọc này, gọi là ngọc dẫn đường. Đây là lần đầu tiên Phương Vọng sử dụng nên rất tò mò.

Hắn không chậm trễ quá lâu, sau khi xác định rõ phương hướng liền để ngọc dẫn đường vào trong túi trữ vật, sau đó đứng dậy rời đi.

Sau khi ra khỏi động phủ, hắn không lập tức rời khỏi Thái Uyên Môn mà đi về phía Đan Dược Đường, chuẩn bị nhận hết đan dược tông môn cấp cho trong nửa năm tới, nhân tiện mua thêm một chút thuốc chữa thương để đề phòng vạn nhất.

Nửa giờ sau.

Phương Vọng đạp phi kiếm rời khỏi thành trì khổng lồ, chuẩn bị xuống núi.

“Khoan đã! Ta đi với ngươi!”

Một giọng nói truyền tới, Phương Vọng quay đầu lại nhìn Chu Hành Thế chạy đến.

Nhìn thấy y xuất hiện, Phương Vọng biết bản thân bị giám sát rồi. Tất nhiên Dương Nguyên Tử đã dặn dò các đệ tử khác chú ý hành tung của hắn, có lẽ là ý tốt, nhưng hắn phải cảnh giác.

“Ai bảo ngươi tới?” Phương Vọng hỏi.

Chu Hành Thế ngự kiếm bay lên, sánh vai cùng với Phương Vọng rồi trả lời: “Là sư phụ ngươi, lão lo lắng ngươi lần đầu xuống núi gặp phải phiền toái. Hai người chúng ta liên thủ tốt xấu gì cũng có thể giúp đỡ nhau.”

Phương Vọng gật đầu không hỏi nữa, tiếp tục nhanh chóng lên đường.

Hai người xuyên qua truyết trắng mịt mù, bóng dáng nhanh chóng biến mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK