Mục lục
Ta Ở Nhân Gian Đạp Đất Thành Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Vọng nhìn Chu Tuyết, Chu Hành Thế và Phương Hàn Vũ đều trầm mặc không khỏi bĩu môi.

Phản ứng không đủ lớn!

Không phải là nên hô lên ‘kinh khủng đến như vậy sao’ à?

“Đúng rồi, trước khi đi, ta đã thiêu xác của Lý Hồng Sương rồi. Chắc gã sẽ không sống lại đâu đúng không? Dù sao tu tiên giả có thể đoạt xá, ta sợ sẽ có thủ đoạn mượn xác hoàn hồn.” Phương Vọng nhìn thấy Chu Tuyết đứng dậy, lập tức hỏi.

Vừa nói hắn vừa ngồi xuống bọc lại chiến lợi phẩm.

Chu Tuyết trả lời: “Đầu ở chỗ ngươi, nếu xác thật sự bị thiêu sạch thì nhất định sẽ không thể sống lại.”

Huyền Dương Chân Hỏa của Huyền Dương Thần Kinh....

Trong lòng Chu Tuyết tràn đầy cảm xúc, bị Huyền Dương Chân Hỏa cuốn lấy, tất nhiên là hài cốt không còn.

Thật sự không ngờ được rằng cốc chủ tương lai của Thanh Thiền Cốc lại chết như thế....

Nàng đột nhiên cảm thấy sự tồn tại của Phương Vọng sẽ mang lại những thay đổi lớn cho tương lai, cộng thêm nàng được trọng sinh, tương lai nhất định do bọn họ tạo ra.

Sau đó Phương Vọng xuống sông tắm rửa, thay y phục sạch sẽ rồi bọn họ tiếp tục lên đường. Chu Tuyết nói muốn đưa bọn họ đến một nơi, nơi đó có cơ duyên không nhỏ, nhân tiện sẽ chữa trị vết thương cho Phương Hàn Vũ ở nơi đó.

Trên con đường sau đó, bầu không khí rất là vi diệu.

Chu Tuyết và Chu Hành Thế thường xuyên nhìn Phương Vọng, nhưng lại không nói chuyện, khiến hắn cảm thấy không chịu nổi.

Thật tình không biết, hai người dường như bình tĩnh, nhưng kinh đào hải lãng trong lòng chưa bao giờ lắng xuống.

Chu Tuyết thầm cảm khái, bởi vì bản thân mà một nhân vật yêu nghiệt chưa từng xuất hiện ở kiếp trước hoành không xuất thế.

Chu Hành Thế hoàn toàn tê dại, hai người Tố Linh cùng một ngày, tại sao lại chênh lệch lớn như vậy?

......

Trong quán trọ, Cố Ly cùng với ba đệ tử đồng môn ngồi quanh bàn uống trà, mỗi bàn ở lầu một đều có người ngồi.

“Thật sự có rất nhiều người, truyền thừa của Cực Hạo Tông hoàn toàn truyền ra rồi. Như vậy cũng tốt, càng nhiều người chúng ta càng thuận tiện hoàn thành nhiệm vụ cứu viện.” Chu Bác cảm khái nói.

Bọn họ đều là đệ tử mạch thứ ba, đi theo đội đến đây.

Sau khi Cố Ly bị Phương Vọng từ chối vẫn không yên tâm, vì vậy nàng liền đi theo ba người Chu Bác đang tổ đội để đến đây.

Nàng đội mũ rộng vành và một thân áo vàng, rất giống như là giang hồ hiệp nữ, hơi cúi đầu để mọi người không thể nhìn thấy khuôn mặt của mình.

Đúng lúc này, một nam tử mặc áo vải vội vàng chạy vào và hét lớn: “Xảy ra chuyện lớn rồi! Xảy ra chuyện lớn rồi! Đệ tử thân truyền của Thanh Thiền Cốc, Lý Hồng Sương, có thiên tư mạnh nhất trong số các đệ tử đương thời của Thanh Thiền Cốc, đã bị đệ tử Thái Uyên Môn giết rồi!”

Lời vừa nói ra, toàn bộ quán trọ đều trở nên xôn xao.

Thực khách ở đây không phải người thường, bọn họ đều là tu tiên giả, phần lớn đều là tán tu, cũng có thể là đệ tử của chín đại giáo phái ngụy trang là tán tu.

“Lý Hồng Sương đó là Tố Linh Cảnh tầng chín mà, rất nhiều đệ tử thân truyền của Thái Uyên Môn đều không phải đối thủ của gã, giết gã cũng tương đương với tuyên chiến Thanh Thiền Cốc còn gì!”

“Lý Hồng Sương đã chết rồi, lớn chuyện rồi!”

“Chậc chậc, phía sau Lý Hồng Sương không chỉ là Thanh Thiền Cốc mà còn có Lý gia. Một ngàn năm trước, vương triều của đại địa này là do Lý gia thành lập.”

“Hừ, chết thì cũng chết rồi, ma tu thôi.”

Các tán tu trong nhà trọ thảo luận ầm ĩ, sau đó có người hỏi nam tử truyền lại tình báo kia: “Tiểu nhị, rốt cuộc là ai giết Lý Hồng Sương, ngươi còn tin tức không?”

Hóa ra nam tử truyền tin chính là tiểu nhị của quán trọ này. Hai tay y chống nạnh, cười ha hả, nói: “Có chứ, nghe nói đệ tử Thái Uyên Môn truy sát Lý Hồng Sương đã dùng Kinh Hồng Thần Kiếm Quyết, các ngươi có biết Kinh Hồng Thần Kiếm Quyết có lai lịch ra sao không?”

Nghe vậy, lập tức có người đứng lên nói: “Ta biết, đây là tuyệt học của Dương Nguyên Tử, phong chủ mạch thứ ba của Thái Uyên Môn. Trăm năm trước, lão dựa vào kiếm quyết này mạnh mẽ xông tới Thanh Thiền Cốc rồi toàn thân rút lui, chẳng lẽ là Dương Nguyên Tử đã ra tay? Kinh Hồng Thần Kiếm Quyết chỉ có Dương Nguyên Tử hiểu rõ, chưa từng nghe nói có đệ tử Thái Uyên Môn nào tinh thông kiếm quyết này.”

“Đúng một nửa, sai một nửa, người truy sát Lý Hồng Sương thật sự dùng Kinh Hồng Thần Kiếm Quyết, nhưng còn rất trẻ, không thể là Dương Nguyên Tử. Theo như các đệ tử còn sống sót của Thanh Thiền Cốc nói, người đó mặc bạch y, thi triển Kinh Hồng Thần Kiếm Quyết lên đến cấp 32 kiếm, tuyệt đối là thiên tài có tiếng của Thái Uyên Môn. Hiện giờ, những đệ tử của Thanh Thiền Cốc kia gọi người đó là Bạch Y Kinh Hồng. Thanh Thiền Cốc đã phái đại tu sĩ Linh Đan Cảnh đi truy tìm tung tích của Bạch Y Kinh Hồng.”

Tiểu nhị lắc đầu nói. Lời của y khiến cho những tán tu trong quán trọ lại bàn tán sôi nổi lần nữa.

Chu Bác quay đầu, thấp giọng hỏi: “Bạch Y Kinh Hồng? Mạch thứ ba ai nhận được truyền thừa này?”

Y đã gia nhập mạch thứ ba hơn 10 năm nhưng chưa từng nghe nói qua ai có được chân truyền của Dương Nguyên Tử, đại đệ tử Lý Ngu cũng không thể đạt được Kinh Hồng Thần Kiếm Quyết.

Hai đệ tử mạch thứ ba lắc đầu, mặc dù Cố Ly không lên tiếng, nhưng không biết vì sao, nàng không khỏi nghĩ đến một người.

Chẳng lẽ là hắn?

Không thể nào....

Hắn mới Tố Linh không lâu cơ mà?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK