CHƯƠNG 1275
Vào hơn 10 giờ, buổi tụ tập trong phòng bao cuối cùng cũng giải tán, người nào người nấy lên xe đi.
Người đàn ông nhặt được điện thoại ngồi một xe với bạn, khi ngồi lên xe, anh ta nhàm chán lấy điện thoại ra, sau khi ném sim vào trong ống cống rồi mới mở điện thoại.
Nếu không ném đi, anh ta sợ đối phương sẽ gọi tới.
Ánh mắt của người bạn thấy anh ta cứ cầm chiếc điện thoại, nghi hoặc nhíu mày: “Mua điện thoại khi nào vậy, vừa rồi khi tới tôi nhớ cậu cầm điện thoại Samsung.”
Anh ta mỉm cười: “Trí nhớ quả thật là không tồi, là nhặt được ở quán bar, đâu ra mà mua.”
“Nhìn chiếc điện thoại này không tồi.”
“Có mật khẩu không mở ra được, xem ra ngày mai phải đến một cửa hàng điện thoại tiêu tiền, phá mật khẩu này ra, đến lúc đó mới có thể dùng.”
Người bạn lại nói: “Không biết sở trường lúc nhỏ của tôi là nghịch điện thoại à, thậm chí người ta còn đặt cho tôi biệt danh, nhân viên điện thoại, nào nào nào, nghề nghiệp dư của tôi bây giờ là cái này, rất thành thạo, ai có thể hơn được tôi chứ?”
Ở trên taxi, hai người bắt đầu xử lý chiếc điện thoại, rõ ràng điện thoại cao cấp, mật khẩu đã cài cũng không phải rất dễ phá.
Từ lúc ngồi lên taxi đến lúc xuống xe, cuối cùng cũng xử lý xong chiếc điện thoại, thành công mở được máy.
Chức năng điện thoại của một người bình thường có cái gì? Không phải là tin nhắn, còn có ảnh gì đó hay sao.
Hai người cũng rảnh rỗi, mở album ảnh của điện thoại ra, lướt lung tung, sau đó, hai mắt đột nhiên trợn to, nhìn bức hình nóng bỏng đó!
Nhìn một cái là biết chủ nhân của chiếc điện thoại này nhất định là người háo sắc, nếu không trong điện thoại sẽ không có nhiều loại ảnh đó như vậy.
Đột nhiên, người bạn đó nói: “Những bức ảnh này chuyển vào điện thoại của tôi đi.”
Người đàn ông đó cười: “Cậu cũng có hứng thú với cái này sao?”
“Đàn ông mà, ai không có hứng thú đặc biệt, mở bluetooth, tôi chuyển cho cậu.
Làm xong, cũng tới lúc nên tách ra, bèn tạm biệt, về đến nhà, người bạn đó nhìn ảnh trên điện thoại, lại cười không khép được miệng.
Những bức ảnh này nếu truyền ra ngoài, ngày mai nhất định sẽ lên tin đầu của báo, phải biết, nghề nghiệp của anh ta là phóng viên giải trí.
Người đàn ông trong ảnh, người nhặt điện thoại không biết, nhưng anh ta biết, không phải là cậu chủ của nhà họ Cố sao?
Thì ra ngày mai đang sầu không có bản thảo để nộp, bây giờ có được mà không mất sức, xem ra hôm nay thật sự là may mắn.
Chỉ là người phụ nữ nhìn trông rất quen mặt, trí nhớ của anh ta rất tốt, nếu không nhớ nhầm chắc là vợ của tổng giám đốc của Trần Thị, nhưng hai người sao lại ngủ với nhau?
Có điều, anh ta bây giờ đã không quản được nhiều như vậy, dù sao tin tức chính cuối cùng là có rồi, đánh một cú thật vang!
Hôm nay Lâm Nam Kiều còn gặp Thân Nhã, bởi vì chuyện công việc, cô mang thai đã rất lâu, khí sắc nhìn trông rất tốt, gương mặt hồng hào mươn mướt.