Mục lục
Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 794

“Ừm…” Anh hờ hững đáp.

“Anh à, dù thế nào thì anh cũng nên dành thời gian đến thăm mẹ nhé, dù sao bà ấy cũng là mẹ chúng ta, may mà sự cố lần này không gây ra quá nhiều thiệt hại, anh có thể tha thứ cho mẹ không?”

Thẩm Hoài Dương nói: “Chuyện này anh sẽ xem xét, đừng nói với chị dâu chuyện anh đã tỉnh lại, cũng đừng để bác sĩ nói cho cô ấy biết, tạm thời đừng để cô ấy biết.”

Anh không nói là không đi thăm bà ta, nhưng cũng không nói là sẽ đi, Thẩm Trạch Hy thầm nghĩ, nếu bảo anh cả coi như chưa có chuyện gì xảy ra thì chắc chắn là chuyện không thể, nhưng cậu cũng chỉ có thể nói giúp cho bà ta thế này thôi, dù sao thì tội lỗi bà ta gây ra quá nghiêm trọng.

Mặc dù nghi ngờ nhưng Thẩm Trạch Hy không hỏi thêm mà nói: “Chị dâu ở bên anh lâu như vậy rồi, anh cũng nên cho chị dâu một danh phận chứ? Nếu không sẽ bị người đàn ông khác cướp mất đấy.”

“Em giúp anh làm một chuyện…”

Buổi tối, Diệp Giai Nhi ôm Huyên Huyên vào phòng bệnh, trời lại bắt đầu mưa, không hiểu sao mùa thu năm nay lại mưa rất nhiều.

“Bé con, con nói chuyện với ba đi, mẹ đi mua đồ ăn tối.”

Huyên Huyên ngoan ngoãn gật đầu, cô bé bước đến bên giường bệnh, ba vẫn đang ngủ, cô bé đưa ngón tay trắng nõn ra chọc nhẹ vào mặt anh, sau đó nhìn mu bàn tay anh, thấy không có vết bỏng, cô bé mỉm cười, thì thầm: “Con xin lỗi ba, hôm nay con vô tình làm đổ nước nóng lên mu bàn tay ba.”

“Ba ơi, ba đã ngủ lâu rồi mà vẫn chưa tỉnh sao, con đã cao thêm rồi, mẹ nói con đã cao thêm được 3 cm, 3cm là rất cao sao ạ? Ba ơi, ba mau dậy quản mẹ nhé, bây giờ mẹ càng ngày càng lười! Mẹ không làm bữa sáng nữa, cứ tiếp tục như vậy thì không được rồi, cô giáo con nói con đang tuổi ăn tuổi lớn nên cần bổ sung dinh dưỡng, nếu cứ tiếp tục như vậy thì con không cao lên được nữa mất, haizzz, sầu quá đi.”

Cô bé nắm chặt tay thành quả đấm, chống cằm, thở dài thườn thượt.

Thẩm Hoài Dương không khỏi bật cười, khóe miệng khẽ cong lên, nhưng Huyên Huyên lại không thấy.

“Hôm nay cô giáo kể chuyện Tư Mã Quang đập bể chum, nhưng con không thích Tư Mã Quang lắm, cậu ấy hơi ngốc, con nít nhảy vào chum nước thì nhất định phải gọi điện thoại báo cho ba mẹ chứ đập đồ làm gì. Cô giáo bảo bọn con phải học tập Tư Mã Quang, con nghĩ mình không làm được đâu, đá nặng quá, con cầm không nổi thì làm sao học theo cậu ấy được. Haizzz, cô giáo càng ngày càng trở nên không thực tế, Tư Mã Quang đập bể chum căn bản không phải chuyện một đứa con nít như con nên làm.”

Cô bé ngồi đó thỉnh thoảng lại thở dài, trông bộ dạng thật đáng yêu.

Diệp Giai Nhi mua bữa tối, Huyên Huyên nói cô bé muốn ăn lẩu, cho nên cô mua một ít.

Huyên Huyên đói bụng nên ăn rất nhiều, còn vỗ bụng kêu ngon, cô đưa cô bé đi đánh răng, rửa mặt rồi cùng cô bé làm bài tập.

Ngồi vào chỗ Huyên Huyên vừa ngồi, cô xoa bóp chân cho anh, sau đó cầm tờ báo bên cạnh đọc tin tức cho anh nghe.

“Em thật sự không biết khi nào anh mới tỉnh lại, nằm thế này cũng sẽ mệt mà, không phải sao? Cho nên anh mau tỉnh lại đi nhé…” Cô khẽ thở dài vuốt ve trán anh.

“Anh nằm mãi cũng không có ý nghĩa gì, em và Huyên Huyên đang đợi anh, anh thật sự không chịu tỉnh dậy sao?”

Vừa nói cô vừa xoa bóp hai chân, lắc đầu nói: “Nếu anh không tỉnh lại thì em sẽ đưa Huyên Huyên đi theo người đàn ông khác đấy.”

Đột nhiên, nhiệt độ dường như lạnh hơn vài độ.

“Mẹ ơi mẹ ơi, con đã làm xong bài tập rồi, con đi ngủ đây.” Huyên Huyên nói phía sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK