Mục lục
Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 482

Suy nghĩ một hồi, Điền Quốc Gia mở miệng nói: “Một chén cháo được rồi, sau đó cậu về chăm sóc Huyên Huyên đi, nó quá nhỏ, không có người chăm sóc thì không được.”

“Ừm, được rồi, cậu đợi chút, lát nữa tôi quay lại ngay.”

Lúc nói, Diệp Giai Nhi đã bước ra khỏi phòng, đợi khi bóng dáng của cô rời đi, Điền Quốc Gia mới thử di chuyển chân của mình một chút.

Nhưng, hai chân không có chút cảm giác gì cả, anh ta có thể cảm nhận được đầu đau, còn có sự tê tê từ cánh tay truyền tới, cái duy nhất không thể cảm nhận được là cảm giác từ chân, như thể đôi chân không còn là của mình nữa vậy.

Các đội viên đến thăm vây xung quanh hỏi han Điền Quốc Gia, vừa kể chuyện cười trêu chọc anh ta, còn có người nói, đội trưởng vì cứu mỹ nhân, mà ngay cả mạng cũng không cần.

Điền Quốc Gia cũng không lộ ra vẻ u uất, nghe mọi người nói nói cười cười, anh ta cũng cười nhẹ, biên độ không lớn, dù sao cũng mới tỉnh lại, thân thể còn rất yếu.

Ngay khi mọi người chuẩn bị rời đi, Điền Quốc Gia mở miệng, kêu Tiểu Lý, người vẫn luôn làm việc giúp anh ta lại: “Cậu đợi một lát, tôi có mấy câu dặn dò cậu.”

Gật đầu, Tiểu Lý ngồi xuống bên giường bệnh: “Đội trưởng nói đi.”

“Trên tay tôi hiện tại không phải vẫn tồn đọng mấy vụ án sao? Cậu về nói với cục trưởng, bảo ông ấy phái người khác điều tra.”

Lông mày của Tiểu Lý bất mãn cau lại: “Tại sao lại phái người khác đi điều tra? Những vụ án đó đều do đội trưởng khó lắm mới giành được, tôi không đi!”

“Cậu đừng có hành sự bằng trái tim cho tôi! Bây giờ tôi như vậy rồi, sao còn có thể về bôn ba phá án?”

“Không phải chỉ nằm viện thôi sao? Khi nào đội trưởng khỏe lại thì hẵng giải quyết mấy vụ án đó.”

“Lý Vũ Thần! Cậu thử nói lại mấy câu khốn nạn đó cho tôi nghe xem! Những vụ án đó đều là mạng người, sao có thể đem ra đùa giỡn với tôi!” Giọng nói của Điền Quốc Gia lập tức trở nên nghiêm túc.

Tiểu Lý không dám nói thêm lời nào nữa, u uất đáp một tiếng: “Vâng!”

Đúng lúc này, bác sĩ trị liệu đi vào, nhìn Điền Quốc Gia và nói: “Tai nạn xe không làm cậu bị thương ở đâu khác, xem xét từ ảnh chụp phim khi nãy, những chỗ khác đều bình thường, chỗ bị thương duy nhất là chân, cậu là thuộc về dạng bị liệt do trật và chèn ép tủy sống, cần được phẫu thuật điều trị kịp thời. “

Điền Quốc Gia gật đầu, sau đó nhìn Tiểu Lý còn đang ngẩn người: “Đi ra ngoài đi.”

“Nhưng đội trưởng, chân của anh …”

Anh ta chưa kịp nói xong thì Điền Quốc Gia đã ngắt lời anh ta: “Sao thằng nhóc này lắm mồm vậy! Mau quay về làm việc đi!”

Tiểu Lý cũng không biết mình rốt cuộc đã ra khỏi phòng bệnh như thế nào nữa, chỉ cảm thấy chân hư vô dữ dội, sau đó trong lòng hiện lên một sự khó chịu.

Tiêu Diệp vẫn đang dựa vào hành lang đợi anh ta, chiều nay hai người còn có nhiệm vụ bên ngoài.

Đợi anh ta đến gần, Tiêu Diệp kinh ngạc nhìn đôi mắt đỏ hoe của anh ta, nghiến răng nghiến lợi: “Sao vậy? Không lẽ đội trưởng Điền mắng anh sao? Sao lại thành ra như vậy?”

“Đội trưởng làm gì mắng tôi! Tôi xót cho đội trưởng, cảm thấy khó chịu thay đội trưởng thôi!”

“Tuy đúng là đã xảy ra một trận tai nạn xe, nhưng đội trưởng Điền vẫn toàn vẹn mà, trông khá tốt đó chứ, biết mối quan hệ của cậu và đội trưởng rất tốt, nhưng cũng không cần tới mức này chứ?”

Tiểu Lý hung hăng trừng mắt nhìn Tiêu Diệp một cái: “Cậu thì biết gì! Bác sĩ nói chân của đội trưởng có thể bị liệt đó!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK