Trong đầu cô không ngừng hiện lên tấm ảnh Diệp Vi Nhã đưa cho cô xem.
Người phụ nữ Mặc Cảnh Sâm từng yêu quả nhiên đẹp nghiêng nước nghiêng thành, thậm chí cô là phụ nữ còn cảm thấy rung động.
Còn cô thì sao?
Mặc dù cô trông không xấu nhưng còn quá trẻ, không có sức hấp dẫn bằng người phụ nữ đó.
Trở mình, cô nằm ở trên giường, hai tay siết chặt thành nắm đấm đấm vào gối.
Tại sao cô lại mất ngủ vì Mặc Cảnh Sâm?
Để ý anh thích ai, để ý anh có xem cô như thế thân không làm gì?
Những tổn thương mà Phó Tư Thần mang lại, lẽ nào cô đã quên nhanh như vậy sao?
Nhắm mắt lại, cô ép mình phải chìm vào giấc ngủ.
Màn hình điện thoại đột nhiên sáng lên, cô cầm lên xem thử.
Tin nhắn Mặc Cảnh Sâm gửi tới: Tôi phải ra nước ngoài một chuyến, khoảng năm ngày sau sẽ trở về.
Đường Tâm Nhan cắn môi, không hiểu anh có ý gì.
Cô đã nói rõ với anh hết rồi, anh có đi nước ngoài hay không thông báo với cô làm gì.
Vốn muốn nhắn cho anh bốn chữ: Lên đường bình an. Nhưng suy nghĩ một hồi, cô vẫn xóa những chữ đã gõ xong.
Nếu đã quyết định vạch rõ ranh giới, thì đừng có dính dáng gì với nhau nữa.
Hậu quả của việc mất ngủ là hôm sau sắc mặt không tốt lắm, quầng thâm dưới mắt rất nghiêm trọng.
Rửa mặt, ăn sáng xong, cô trả phòng rồi trở về An Thành.
Vừa xuống máy bay, cô liền nhận được cuộc gọi của Quý Tịnh.
“Chị bảo Diệp Nhiễm lái xe đến đón em, em đừng ở lại sân bay, lập tức lên xe đến phòng làm việc của chị.”
Trước giờ giọng nói Quý Tịnh luôn bình tĩnh, nhưng lúc này lại xen lẫn chút lo lắng, Đường Tâm Nhan hơi nghi ngờ hỏi: “Có chuyện gì xảy ra hả?”
“Hôm qua, Đường Vũ Nhu mới tuyên bố cô ta sắp kết hôn với Phó Tư Thần, hôm nay có vài tấm ảnh chụp em và Phó Tư Thần ở bên nhau bị phơi bày. Fan của Đường Vũ Nhu vẫn cho rằng Phó Tư Thần là chồng chưa cưới của Đường Vũ Nhu, bây giờ ảnh chụp giữa em và Phó Tư Thần nổ ra khiến trên mạng nổ tung, fan Đường Vũ Nhu tuyên bố muốn xé xác em!” “Em lên mạng xem thử.”
Sau khi cúp điện thoại, Đường Tâm Nhan lên mạng đăng nhập weibo.
Là những tấm ảnh lần trước cô “quyến rũ” Phó Tư Thần ở San Hô Viên.
Không biết do ai chụp, nhưng từ góc chụp được chọn…thoạt nhìn cô giống hồ ly tinh hại nước hại dân khiến người ta chán ghét.
Đường Tâm Nhan dùng chân cũng đoán được, những tấm ảnh này do Đường Tâm Nhan phơi bày.
Tuy nhiên cô không nghĩ ra, đêm đó rốt cuộc ai đã lẻn vào căn hộ để chụp những bức ảnh đó?
“Tâm Nhan!” Diệp Nhiễm đeo một chiếc túi lớn trên lưng bước tới gần Đường Tâm Nhan, cô ấy móc ra nón và khẩu trang: “Mau đeo vào rồi đi theo tớ, phóng viên cũng đang ở sân bay.”
Hai người vừa bước ra khỏi sân bay, có rất nhiều phóng viên chạy đến bao quanh bọn họ.
“Tâm Nhan ơi, cô có thể giải thích rõ một chút về chuyện cô quyến rũ chồng sắp cưới của chị mình trong bức ảnh không?”
“Tâm Nhan à, sao cô lại chọn làm người thứ ba của chị mình?”
Vô số ánh đèn flash khiến Đường Tâm Nhan gần như không mở mắt ra nổi.
Diệp Nhiễm đứng ngăn trước mặt Đường Tâm Nhan, cô ấy lấy chai xịt hơi cay để đề phòng háo sắc ra và xịt lên mặt những phóng viên đang đặt câu hỏi.
Thấy cảnh tượng như vậy, Đường Tâm Nhan muốn cản cũng không còn kịp nữa.
Diệp Nhiễm giữ chặt tay Đường Tâm Nhan, nhân cơ hội phóng viên không chú ý đã kéo cô lên xe.
Việc Diệp Nhiễm dùng xịt hơi cay đối phó người ta, sẽ chỉ khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn, giới truyền thông sẽ thêm mắm dặm muối hắc cô nhiều hơn.
“Đám phóng viên đó thật đáng ghét! Đáng lý ra tôi nên đánh vào miệng thối của bọn họ một cái!” Diệp Nhiễm vừa lái xe vừa tức giận.
“Nhiễm à!” Đường Tâm Nhan hung hăng nhìn Diệp Nhiễm, cô nhấn mạnh: “Vừa rồi cậu làm như vậy là không đúng. Ở trong giới giải trí này, cậu đừng nên xung đột trực tiếp với phóng viên, tôi nghĩ rằng cậu hiểu điều này chứ!”