Vô thức xem qua hiển thị những cuộc gọi nhỡ.
Nhìn thấy hai cuộc gọi nhỡ trên đó, tim cô đập nhanh hơn. Nhanh chóng nhấp vào, một người là Quý Tịnh và cuộc gọi còn lại là của Phó Tư Thần. Một nỗi mất mát khôn tả tràn ngập lồng ngực cô.
Cô thầm lắc đầu chế giễu.
Anh đã có Kiều Phi Nhi và còn có cả con rồi, làm sao anh có thể quan tâm đến cô được nữa?
Mím môi, cô không gọi lại cho Phó Tư Thần mà gọi lại cho Quý Tịnh.
Quý Tịnh nói rằng cô ấy không được khỏe, vì vậy cô ấy sẽ không đến dự tiệc sinh nhật ở Ninh Hoàn tối nay và nhờ Đường Tâm Nhan gửi dùm cho cô ấy một bao lì xì.
Sau khi ra khỏi đoàn phim, Đường Tâm Nhan hơi bơ phờ, Diệp Nhiễm cười nói với cô nhưng cô không đáp lại nhiều. Rõ ràng biết rằng mình không nên quá buồn phiền, nhưng cô lại không muốn nói, cũng không muốn cười. Cảm thấy làm gì cũng không có tinh thần.
Một góc trái tim có chút trống vắng.
Sau khi lên xe, Đường Tâm Nhan nổ máy, nhưng phát hiện làm thế nào cũng không lái xe đi được.
Cô chán nản đập tay lái. Chiếc xe này cũng không biết bị làm sao, gần đây luôn xảy ra vấn đề.
Phượng Cừ đang định lên xe, thấy xe Đường Tâm Nhan không rời đi thì lại gõ cửa sổ.
Đường Tâm Nhan hạ cửa kính xe xuống, nhìn Phượng Cừ đầy mê hoặc dưới ánh mặt trời lặn: “Anh Cừ.”
“Cô và Diệp Nhiễm ngồi xe của tôi đi.”
Đường Tâm Nhan chưa kịp nói gì thì đã nghe thấy giọng nói vui vẻ của Diệp Nhiễm: “Được rồi, có thể ngồi trên xe của vua màn ảnh, thật là vinh dự.”
Đường Tâm Nhan nghĩ đến vụ bê bối bị tung lên mạng hôm nay, cô do dự: “Truyền thông sẽ lại tung tin đồn thất thiệt?”
“Ngồi đi, sợ cái gì? Chúng ta cùng đoàn phim. Nếu cố tình giữ khoảng cách, giới truyền thông sẽ cho rằng chúng ta đang cố ý né tránh nghi ngờ.”
Đường Tâm Nhan cảm thấy những gì anh ấy nói có vẻ hợp lý. Hơn nữa, công ty Phượng Cừ đã làm rõ rằng anh ấy và cô chỉ là quan hệ bạn bè và đồng nghiệp.
Có nhiều tin đồn trên mạng nói rằng Phượng Cừ có một tính khí kỳ lạ, bạo lực và khó hòa đồng nhưng Đường Tâm Nhan không nghĩ như thế. Trên đường đi, anh ấy đối xử với người khác bằng sự nhiệt tình và hài hước theo cách của mình, cô và Diệp Nhiễm sẽ cảm thấy thích thú với những lời nói của anh ấy.
Lộ trình hơn bốn mươi phút, vốn không cảm thấy chậm, ngược lại rất nhanh.
Xe chạy ra bãi biển.
Cả ba người lần lượt bước vào du thuyền sang trọng ở Ninh Hoàn để dự tiệc sinh nhật.
Khung cảnh tiệc được trang trí theo chủ đề màu hồng, ánh sáng pha lê trong mơ, nhân viên phục vụ mặc trang phục hoạt hình dễ thương, khách mời cũng ăn mặc giản dị, không có trang phục tiệc bình thường nhưng thật ấm áp và thú vị, thoải mái và dễ chịu.
Ngay khi Phượng Cừ bước vào, anh ấy đã được săn đón nhiệt tình.
Đường Tâm Nhan chào một số đạo diễn và ngôi sao mà cô biết và đứng sang một bên với một ly rượu ở trên tay.
So với sự bình tĩnh của Đường Tâm Nhan, Diệp Nhiễm quá phấn khích khi nhìn thấy nhiều nhân vật nổi tiếng tầm cỡ trong sảnh tiệc.
Đường Tâm Nhan đi được một lúc, bỗng nhiên có tiếng náo động ở lối vào sảnh tiệc. Đường Tâm Nhan dõi theo hướng đó và nhìn thấy Kiều Phi Nhi bước vào cùng với đôi giày cao gót mũi nhọn và một chiếc váy sequin đen nhỏ.
Đôi môi đỏ rực, mái tóc dài bay bay, lớp trang điểm dày trên gương mặt non nớt tuy còn trẻ nhưng phong cách khác hẳn.
Đường Tâm Nhan chưa từng tiếp xúc với Kiều Phi Nhi nên cô vốn dĩ không quan tâm đến chuyện của cô ta, nhưng sau khi nghe được cuộc trò chuyện của cô ta với Mặc Trì Úy ngày hôm qua, cô bất giác chú ý đến cô ta hơn.
Suy cho cùng, sự nhạy cảm của phụ nữ với các đối thủ cũng giống như thiên tính.
Khi Kiều Phi Nhi bước vào, dĩ nhiên là cô ta thu hút rất nhiều sự chú ý của những người khác giới.
Có một người đàn ông muốn uống một ly với cô ta nhưng cô ta không quan tâm đến người đó mà chỉ ngồi trên ghế sô pha và nhìn xuống điện thoại.