Sau khi không còn người ngoài nào nữa thì Mặc Trì Úy mới thả Đường Tâm Nhan xuống, ánh mắt anh lạnh thấu xương nhìn về phía Lục Tử Thâm đang đút hai tay trong túi quần, mặt mày vẫn còn mang theo nét lãnh ngạo lạnh lùng, anh nói: “Đến tột cùng là cô ấy đã làm chuyện gì hại tới Kiều Phi Nhi mà cậu lại muốn đẩy cô ấy vào chỗ chết như thế?”
Lục Tử Thâm rút hai tay đang đút trong túi quần ra, anh ta bẻ tay, tiếng xương cốt thanh thúy vang lên.
Đường Tâm Nhan thấy động tác của anh ta thì con ngươi co rụt lại. Cảm giác sợ hãi vì bị anh ta bóp cổ suýt chết lúc trước lại tràn ra từ đáy lòng.
Nhận ra Đường Tâm Nhan đang sợ hãi, Mặc Trì Úy duỗi cánh tay dài của mình ra kéo cô vào lòng.
Lục Tử Thâm thấy cử động của Mặc Trì Úy thì lại cười mỉa mai với chất giọng lạnh như băng: “Loại phụ nữ lòng dạ rắn rết này mà anh còn coi như bảo vậy mà che chở? Còn kém cỏi hơn so với Mạnh Bạch Chỉ năm đó nữa. Ánh mắt của anh càng ngày càng kém rồi đó.”
Nghe thấy ba chữ “Mạnh Bạch Chỉ” thì cơ thể Đường Tâm Nhan cứng đờ.
Thật ra cô hoàn toàn chưa từng nghe đến ba từ “Mạnh Bạch Chỉ” này, nhưng đã từng được nghe về “chị Mạnh” trong miệng của Diệp Vi Nhã…
Chị Mạnh và Mạnh Bạch Chỉ là cùng một người sao? Cô ta là mối tình đầu của Mặc Trì Úy sao?
Cảm nhận được người phụ nữ trong ngực mình cứng đờ, sau khi Mặc Trì Úy cúi đầu xuống nhìn cô một cái thì lạnh lùng nhìn về phía Lục Tử Thâm: “Cậu muốn chết?”
Lục Tử Thâm nhướng mày nói: “Được, chúng ta là người ngay thẳng không nói lời vòng vo. Tối hôm qua người phụ nữ của anh đêm hôm khuya khoắt chạy tới bệnh viện xé quần áo của Kiều Phi Nhi để chụp hình khỏa thân của cô ấy, còn chụp cả hồ sơ bệnh lí của cô ấy là chuyện thế nào? Nếu như hôm nay cô ta giao ảnh chụp ra thì tôi sẽ không tính toán nữa, nếu như không giao thì tôi không để yên cho cô ta đâu!”
Lời nói của Lục Tử Thâm làm Đường Tâm Nhan sửng sốt.
Ngày hôm qua sau khi cô quay cảnh khuya xong thì lên xe nghỉ ngơi, căn bản là không hề đi đâu cả, sao lại có thể chạy tới bệnh viện làm hại Kiều Phi Nhi được chứ?
“Lục Tử Thâm, cậu nhận nhầm người rồi, vợ tôi sẽ không làm như thế.”
Thấy Mặc Trì Úy sẵn lòng tin tưởng mình, trong lòng Đường Tâm Nhan thấy hơi chua xót.
Cô hít sâu một hơi rồi mới nói với Lục Tử Thâm: “Tôi không biết tại sao anh lại nhận định chuyện tôi làm hại Kiều Phi Nhi, nhưng tôi thật sự không có…”
Lục Tử Thâm cười lạnh đánh gãy lời Đường Tâm Nhan, anh ta nói: “Lần trước cô và Mặc Trì Úy cùng nhau tới bệnh viện, hộ lý nhận được mặt cô, tối hôm qua cô ta trực ban cũng nhìn thấy cô, nếu như những bằng chứng này vẫn còn chưa đủ thì trong tay tôi còn có video theo dõi của camera.
Lục Tử Thâm cầm điện thoại ra, nhấp vào video rồi đưa cho Mặc Trì Úy.
Trong video là hình ảnh trong thang máy và hành lang ngoài phòng bệnh.
Một người phụ nữ mặc áo gió buộc lưng màu xanh bạc hà, một giờ sáng xuất hiện trong camera giám sát.
Người phụ nữ đó tóc dài uốn lượn, tư thế đi đường, thể hình đều giống với Đường Tâm Nhan như đúc.
Bộ quần áo mà người phụ nữ đó mặc chính là bộ áo gió màu bạc hà mà hai ngày nay Đường Tâm Nhan mặc, đến cả túi xách cũng giống nhau như đúc.
Ngoại trừ không chụp được mặt của người phụ nữ đó thì bất kể là từ bóng lưng, thân hình hay là các phương diện khác, thật sự đều giống Đường Tâm Nhan như đúc.
“Ngày hôm qua cô còn chào hỏi với hộ lý, mặc dù cô ta không nhìn rõ mặt cô nhưng cô ta nhớ được giọng nói của cô.” Lục Tử Thâm lấy điện thoại lại, ánh mắt cười cợt nhìn khuôn mặt trắng bệch của Đường Tâm Nhan, anh ta nói: “Nhân chứng vật chứng đều đủ cả, cô còn có gì để giảo biện nữa không?”
Sắc mặt Đường Tâm Nhan trắng bệch, hoàn toàn không phải là chột dạ mà là vì kinh hãi.
Từ trước tới nay cô chưa từng biết trên thế giới này còn có một người có giọng nói, thân hình, đến ngay cả dáng đi cũng đều giống cô như cùng một khuôn đúc ra!
Nếu như không phải cô tự biết chính mình chưa từng làm những việc đó thì có lẽ đến cả cô cũng hoàn nghi người phụ nữ trong video chính là cô!
Đường Tâm Nhan ra sức mím môi, cô nâng mắt nhìn Lục Tử Thâm, nói: “Lý do để tôi làm hại Kiều Phi Nhi là gì chứ?”
“Ha, cô chụp ảnh khỏa thân của cô ấy và cả hồ sơ bệnh lý, không phải là muốn hại cô ấy thân bại danh liệt sao? Cô ghen tị cô ấy nổi tiếng hơn cô, cô ghen tị chồng cô bởi vì cô ấy mà nói dối cô, cô ghen tị cô ấy trẻ tuổi, xinh đẹp lại cá tính hơn cô.”