“Đang suy nghĩ gì vậy?” Nhìn thấy vẻ mặt trầm tư của Đường Tâm Nhan, Mặc Trì Úy không khỏi nhẹ giọng hỏi bên tai cô.
Cô lắc đầu, một nụ cười ngọt ngào thoáng qua trên mặt.
“Chỉ là đột nhiên nghĩ đến một số chuyện trong quá khứ, không có gì cả.” Đường Tâm Nhan nhẹ giọng nói.
Với một cú xoay người uyển chuyển, Đường Tâm Nhan được Mặc Trì Úy ôm vào lòng, đột nhiên cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ của anh, cô giật cả mình.
Theo bản năng muốn né tránh, nhưng lần này, bàn tay to lớn lại dán chặt trên vòng eo mảnh mai của cô.
“Anh…” Đường Tâm Nhan hoàn toàn không hiểu ý của Mặc Trì Úy, đôi mắt phượng rực rỡ của cô bắt gặp đôi mắt hắc ưng của anh.
“Cô gái, đây là bước nhảy, em yên tâm, anh không cố ý muốn sàm sỡ em đâu.”
Mặc Trì Úy bất lực giải thích, anh thực sự sợ cô sẽ đẩy mình ra xa trong giây phút tiếp theo.
Biết rằng Mặc Trì Úy đã hiểu sai ý mình, Đường Tâm Nhan không biết giải thích thế nào.
Sau khi khiêu vũ xong một bàu, cả hai bước ra khỏi sàn nhảy, vì bữa tối là hình thức buffet nên Mặc Trì Úy đã cẩn thận lựa chọn một vài món ăn nhẹ cho Đường Tâm Nhan.
“Đều là những món em thích ăn.” Anh đưa đĩa cho cô, trên mặt nở một nụ cười.
Nhìn những món ăn cô thích trên đĩa, một dòng điện ấm áp tràn vào lòng Đường Tâm Nhan.
“Cảm ơn anh.”
Đối mặt với lời cảm ơn của cô, Mặc Trì Úy khẽ nhướng đôi mày kiếm.
“So với ba chữ ‘cảm ơn anh’ này, anh còn thật sự hy vọng có thể nghe được ba chữ khác cơ.”
Mặc Trì Úy đột nhiên cúi người xuống, đôi môi mỏng gợi cảm bám vào vành tai Đường Tâm Nhan.
Cô giật mình vì hơi thở nóng rực phun ra bên tai, nếu không kịp ổn định tinh thần thì có lẽ chiếc đĩa trong tay cô đã rơi xuống đất mất rồi.
“Tôi… tôi ăn đã.”
Đường Tâm Nhan vội vàng gắp một miếng điểm tâm cho vào miệng.
“Trì Úy, sao anh lại ở đây? Người ta tìm anh một lúc rồi đó.” Một giọng nói nhẹ nhàng quyến rũ vang lên bên tai Mặc Trì Úy và Đường Tâm Nhan.
Đường Tâm Nhan vừa mới ăn được một miếng điểm tâm, khi nghe thấy giọng nói của người phụ nữ, cô lập tức ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy người phụ nữ đang mặc trên người bộ lễ phục dạ hội màu trắng bạc đứng ngay trước mắt.
Quen mắt thế nhỉ? Đây lẽ nào là ngôi sao mới nổi mà Nhiễm Nhiễm đã nói với cô sao? Là bạn gái dự tiệc cùng với anh đêm nay.
Ánh mắt Đường Tâm Nhan rơi vào trên người của Mặc Trì Úy.
“Người phụ nữ đi dự tiệc cùng anh, Lý Phi Phi.” Mặc Trì Úy bình thản giới thiệu, anh không hề có bất kỳ tiếp xúc thân thể nào với Lý Phi Phi.
“Xin chào, tôi là Lý Phi Phi, cô là? Bạn của Trì Úy?”
Lý Phi Phi chủ động đưa tay ra, trên mặt nở nụ cười tao nhã. Cô ta đầy tò mò về thân thế của Đường Tâm Nhan, rốt cuộc thì Đường Tâm Nhan, người đang đứng trước mặt cô ta đây, chắc chắn là một người phụ nữ quyến rũ hơn người. Đặc biệt là khuôn mặt hơi ửng hồng, lại xinh xắn, tỏa sáng diễm lệ kia càng khiến cho Lý Phi Phi một cảm giác bị uy hiếp không thể giải thích được.
Đường Tâm Nhan khẽ cười, chạm nhẹ vào tay cô ta.
“Đường Tâm Nhan.”
Đường Tâm Nhan chỉ mới báo danh, nhưng khi nghe được ba chữ này, sắc mặt Lý Phi Phi biến sắc, ánh mắt lập tức rơi vào trên người Mặc Trì Úy.
“Trì Úy, cô ấy… cô ấy là vợ cũ của anh à?”
Mặc Trì Úy không có phủ nhận, điều này làm cho khuôn mặt Lý Phi Phi lộ ra vẻ thất vọng.
Khoảng thời gian gần đây vì có làm đại diện phát ngôn cho nhãn hàng cô ta mới được tiếp xúc với Mặc Trì Úy, khi chắc chắn rằng mình có ấn tượng tốt với Mặc Trì Úy, cô ta đã cố gắng hết sức để tìm cơ hội đến gần anh.
Nhưng cô ta lại không ngờ rằng, bản thân lại nhìn thấy cảnh tượng anh và vợ cũ nói chuyện vô cùng vui vẻ với nhau.
“Trì Úy, chúng ta khiêu vũ đi.”
Sau khi biết thân phận của Đường Tâm Nhan, Lý Phi Phi không muốn Mặc Trì Úy có bất kỳ tiếp xúc nào với cô nữa, cho dù chỉ là nói chuyện thôi cũng không được.
“Xin lỗi, tôi vừa mới khiêu vũ xong.” Mặc Trì Úy trả lời không chút do dự, điều này khiến Lý Phi Phi có chút thất vọng.
“Vậy thì… chúng ta đi ăn chút gì đó đi? Ở bên kia có rất nhiều món bình thường anh thích ăn đó.”
Để dồn toàn bộ sự chú ý của Mặc Trì Úy vào mình, Lý Phi Phi không ngừng nói chuyện, cố gắng khơi dậy hứng thú của anh.
“Anh đi đến phía trước xem sao, em ở đây đợi anh nhé.”
Mặc Trì Úy nói xong những lời này, liền đi tới với khách hàng phía trước.
“Cô đã ly hôn với anh ấy, tại sao còn dây dưa với anh ấy làm gì? Làm như vậy là không đúng.”
Mặc Trì Úy vừa rời đi không lâu, Lý Phi Phi liền trực tiếp mở miệng nói thẳng.
Đường Tâm Nhan đang ăn điểm tâm, sau khi nghe thấy những lời nói của cô ta, cô nhướng mày.
“Cô này, cô cũng quản rộng quá đấy? Tôi ở bên người đàn ông nào, liên quan đến cô à?” Đường Tâm Nhan cũng thẳng miệng đáp trả.
“Cô…” Lý Phi Phi không ngờ Đường Tâm Nhan lại trả lời trực tiếp như vậy, khiến sắc mặt cô ta có chút khó coi.
“Cô nên giữ khoảng cách với Trì Úy, nếu không sẽ làm thấp đi giá trị của anh ấy. Dù sao cô cũng là vợ cũ của anh ấy.” Lý Phi Phi cứ bám mãi không buông, cô ta khó khăn lắm mới tìm được cơ hội được tiếp xúc cùng với Mặc Trì Úy. Cô ta làm sao lại để Đường Tâm Nhan phá hỏng cơ hội này chứ?
“Cô muốn ở bên anh ấy, tôi có thể hiểu được. Dù sao thì Mặc Trì Úy là một người đàn ông xuất sắc, nhưng cô Lý này, xin cô hãy nhớ rằng tôi là vợ cũ của anh ấy. Đừng có làm phiền tôi ở đây, nếu không tôi cũng sẽ không khách khí với cô đâu.”
Nói xong, Đường Tâm Nhan lại ăn một miếng điểm tâm khác, về phần ánh mắt ghét bỏ kia của Lý Phi Phi, cô không thèm để ý.
“Cái tướng ăn của cô thật khó coi, Trì Úy đá cô đi, cũng không phải là không có lý do.”
Lý Phi Phi giễu cợt nói, sau đó mới uốn éo, lắc lư cái eo con kiến, đi về phía của Mặc Trì Úy.
Nhìn thấy Lý Phi Phi đi tới bên cạnh Mặc Trì Úy, tự nhiên khoác lấy cánh tay của anh, Đường Tâm Nhan cảm thấy có chút không thoải mái trong lòng.
Sao cô lại đến đây chứ? Lẽ nào chỉ để xem người phụ nữ này làm thế nào để gần gũi với Mặc Trì Úy sao?
Đường Tâm Nhan à Đường Tâm Nhan, mày cứ chìm đắm trong mâu thuẫn thế này, thật không có thuốc chữa mà.
“Cô gái, em có muốn khiêu vũ không?” Ngay khi Đường Tâm Nhan đang suy nghĩ về điều đó, một người đàn ông đến bên cô mỉm cười hỏi.
Đối mặt với lời mời của người đàn ông kia, Đường Tâm Nhan không do dự mà trực tiếp lựa chọn từ chối.
“Xin lỗi, bây giờ tôi không muốn khiêu vũ.”
Vẻ mặt của người đàn ông vô cùng thất vọng, nhưng cũng không có chút tức giận nào, chỉ có điều anh ta không rời đi ngay mà ngược lại cứ đứng trước mặt Đường Tâm Nhan.
“Em xuất sắc hơn tôi tưởng tượng nhiều, nếu như em không phải là người phụ nữ của Mặc Trì Úy thì tốt rồi.”
Người đàn ông nhẹ nhàng nói.