“Nói tóm tắt là cô ấy là ta hầu gái trước đó liền là cái ma cà rồng. “ Diệp Thần liền ngắn gọn trả lời nói.
“Nghĩa là sao à?” Hoàng Nhất Bảo không khỏi đầu hiện ra mấy cái dấu hỏi. Nàng là thiếu gia hầu gái nàng đương nhiên là biết đi. Nhưng chẳng lẽ hiện giờ không phải ma cà rồng sao.
“Thí đó, nàng là ta hầu gái cũng liền là ta nữ nhân. Chuyện trước đó là nàng liền sắp chết đói, liền uống máu 10 người do Hoàng Thiên đưa tới.” Diệp Thần liền mở miệng nói.
“Chuyện này ta đương nhiên biết nhưng cuối cùng mọi chuyện là thế nào à.” Hoàng Nhất Bảo không khỏi có chút đau đầu nói. Cuối cùng, mọi chuyện có hay không liên quan đến ngươi a. Dù sao nàng cũng như vậy nghe lệnh Diệp Thần, có vẻ như giống như hắn đứng sau chuyện này à. Nhưng mà Diệp Thần làm gì có thiếu thứ đồ gì hay sao. Hoàng gia họ có lẽ không có gì khiến hắn thèm muốn đi.
Hoàng Nhất Bảo ánh mắt liền chăm chú cố tiếp nhận thông tin Diệp Thần đưa cho a. Diệp Thần thì có chút cười khổ, hắn thừa nhận mình rất mạnh đi, nhưng có lẽ việc truyền thụ ý mình cho người khác hắn rất kém đi à. Vậy nên việc thông não hai cái súc vật Chu Bá Thông cùng với Quách Tĩnh hắn đều đẩy cho người khác làm thay đi.
“Cái gì cũng từ từ đi. Anna ngươi nói cho nàng biết đi à. Nhanh gọn tóm tắt mà chất lượng à.” Diệp Thần liền lau mồ hôi nói. Nói như vậy cũng không hiểu à, có lẽ hắn đánh giá sự thông minh của nàng hơi cao đi.
Anna liền vui vẻ kể lại mọi chuyện cho Hoàng Nhất Bảo nghe a. Từ việc nàng khi đến đây vì đối quá liền vớ lấy Hoàng Thiên định uống máu hắn. Sau đó liền là hai người như thế nào hoàn thành thỏa thuận, rồi việc nàng như thế nào trở thành hầu gái như bây giờ đi.
“Anna tỷ, ta đã hiểu. Ta xin ngươi cứu Hoàng Thiên đi a, hắn thực sự không phải là cái người xấu gì à.” Hoàng Nhất Bảo lập tức cầu xin nói.
“Vô ích, cái này có lẽ cũng chỉ có thiếu gia làm được đi. Dù sao đây là huyết mạch vấn đề à. Hắn đã nhận lấy ma cà rồng máu huyết đem dung hợp, muốn tách ra trừ phi có tông môn bên trong vì hắn luyện Thanh Huyết Đan không thì vô dụng. Chưa kể đến nguyên liệu cùng độ khó cũng không phải một lò là có thể thành.” Anna liền lập tức ánh mắt nhìn về Diệp Thần nói.
“Hả? Thanh Huyết Đan, cầm lấy đi.” Diệp Thần từ trong hư không với ra một hộp đưa cho Hoàng Nhất Bảo. Cái này Thanh Huyết Đan chính là cái đan dược chữa thương thấp kém đi. Dù sao tại cửa hàng chính là 5 đến 10 linh tệ một khỏa giờ hắn là một cái nhà giàu đi tiếc gì con lợn con đâu.
“Thập thành đan dược a, Bảo Bảo mau cảm ơn thiếu gia đi à.” Anna lập tức là người biết hàng nói.
“Thập thành đan dược? Cái này, cái này quá quý giá ta … ta …cái này …thực quá quý giá đi à.” Hoàng Nhất Bảo liền lập tức sợ hãi nói. Nàng cũng được qua đào tạo bởi gia gia a, thập thành đan dược, quý giá làm sao bọn họ không biết đâu. Đừng nói là gia tộc nàng ngay cả 4 cái gia tộc cũng không đủ tiền đến xem đi chứ đừng nói là mua.
“Quý giá sao? nhưng ta thấy nó so với ngươi càng thêm không đáng giá đi à. Ngươi đừng nghĩ bản thân mình kém như vậy chứ.” Diệp Thần liền đi đến sờ lên nàng cằm nói.
“Ta thực sự đáng giá như vậy sao?” Hoàng Nhất Bảo liền mặt phiếm hồng tay cầm hộp đan dược do dự nói. Cái này đan dược quá quý giá đi, nếu như cầm nó, có lẽ nàng cả đời đều sẽ cảm thấy nợ hắn quá nhều à. Còn nếu như không nhận chẳng phải là sẽ bỏ mặc cái này Hoàng Thiên hay sao à. Hắn là Hoàng gia hi vọng duy nhất a.
“Đáng giá hay không sao? Đừng như vậy hỏi ta, cái này phải hỏi ngươi chứ.” Diệp Thần liền xấu xa nhìn nàng nói. Con người đáng giá hay không, không phải người ngoài đánh giá mà là chính họ tự định giá bản thân.
“Hỏi ta sao?” Hoàng Nhất Bảo liền có chút hồ đồ nói.
“Đúng vây, ngươi biểu hiện thế nào mới là cái quan trọng đâu.” Diệp Thần nhấc đến nàng vành áo nói. Hắn là cái lưu manh a, mà lưu manh là lợi dụng người khác khó khăn à. Kẻ tốt sống không lâu còn người xấu như hắn chết không có nổi đi.
“Ta cái gì đều chẳng phải là của thiếu gia sao.” Bảo Bảo lập tức đỏ mặt nói. Đây là muốn cùng nàng đùng đùng sao à. Nàng vẫn chưa chuẩn bị kỹ a.
“Thiếu gia ngươi so với mình vẻ bề ngoài khác một trời một vực đi a.” Anna không khỏi thở dài nói. Đây chính là cái không lợi không làm người đi. So với vẻ ngoài tốt bụng chính là một cái so với xấu xa còn có thể nói là xấu xa được không.
“Không phải cái gì lấp lánh cũng là vàng, không phải ai nhìn đàng hoàng cũng là người tử tế.” Diệp Thần liền cười xấu xa nói. Trái ôm phải ấp, hắn mới không thèm làm cái ngụy quân tử đi. Rõ ràng muốn lại nói không muốn.
“Diệp thiếu gia ngươi có phải hay không là cái người rất xấu đâu.” Bảo Bảo lập tức hỏi. Nàng thực sự là tò mò đâu. Hắn đôi khi thật là cái người nàng cảm thấy xấu xa nhưng đôi khi lại hào phòng tốt bụng một cách kỳ lạ đâu.
“Ngươi đoán xem, người ta chỉ biết trách mắng kẻ xấu nhưng lại không biết kẻ xấu là từ đâu ra a. Ta có thể làm cái người xấu cùng có thể làm cái người tốt nhưng cũng phải tùy từng lúc, từng chỗ, từng người.” Diệp Thần liền kéo ra hai các nàng vạt áo nói. Không phải là hai các ngươi ta làm sao lại muốn làm điều xấu đâu. Oa trắng thật trăng a. Các nàng da thật sự trắng đi.
Một cái cosplay dơi một cái cosplay mèo, hắn số hưởng a. Đã thế hôm nay là nội ngoại ăn tất à, đôi khi cảm giác mình là động vật ăn tạp à.
“Thiếu gia, có thể hay không nhẹ nhàng một chút.” Hoàng Nhất Bảo có chút sợ hãi nói.
“Ta sẽ nhẹ nhàng, tất nhiên phải nhẹ nhàng. Các ngươi đều là ta cái bảo bối một trong, các ngươi đau ta còn thương không kịp đây.” Diệp Thần lập tức ra vẻ thương tiếc nói.
“Vẫn là để ta tới trước đi. Thật muốn biết thiếu gia hương vị có hay không như máu ngươi mê hồn đâu.” Anna lập tức liền dâm đãng nói.
Người nước ngoài quả nhiên là hào phóng đâu. Diệp Thần không nhịn được tán thưởng nói. Nhưng suy nghĩ kỹ nếu như hào phòng vậy mà đã mấy trăm năm qua nàng vẫn là cái xử nữ đâu. Nhưng cũng phải nàng là cái ma cà rồng người. Lại là công chúa đâu, ai dám động đến nàng. Mấy tên đàn ông muốn cùng nàng ngủ không phải toàn bị nàng hút khô chứ, không đen tối như vậy là hút máu thôi.
“Ân, vậy để ta nói cho ngươi biết không phải là tốt sao. “ Diệp Thần lập tức liền cười nói.
“Không được a, thiếu gia vẫn là để ta tốt.” Hoàng Nhất Bảo không chịu thua nói. Người ta nói con gái là động vật ích kỷ, cái gì cũng muốn mình là trước tiên, đứng đầu a. Từ mình nhan sắc lẫn nam nhân ai muốn mình là cái đến sau đâu. Đặc biệt, đây không phải là vấn đề trước sau, mà là vấn đề mặt mũi được không.
“Muội muội ngươi còn chưa chuẩn bị kỹ đi vẫn là để ta đi trước à.” Anna liền cười nói. Đây là muốn tranh với nàng sao đâu.
“Các ngươi không phải cãi nhau. Ta đã nói sẽ để ai thoát sao. Hôm nay lão tử nhất định muốn song phi song điểu.” Diệp Thần lập tức cười hắc hắc kéo đến hai người. Ai cũng không có chạy thoát, để con gái chờ đợi là cái tội a. Hắn làm sao nỡ đâu. Sói lập tức đến.
Hai cái cô nàng lập tức liền cảm thấy thực sự hối hận đi a.