Mục lục
Thiên Đạo Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ực… ực… măm măm… Diệp ca ca ngươi... nấu... ăn thật…. ngon. Không có ngươi Thỏ hôm…. nay nghĩ chết... đói.” Thỏ miệng đầy đồ ăn nhồm nhoàm nói.

“Nhai hết đi rồi nói. Ta nghe chẳng hiểu gì cả. Đồ ăn cũng không chạy mất, mà cũng không ai ăn tranh với ngươi.” Diệp Thần nhìn Thỏ như vậy tham lam liền có chút buồn cười nói. Cô nàng này rốt cuộc nhịn đói bao lâu rồi mới trở thành như này?

“No quá… thật thoải mái.” Thỏ đáng yêu vô vô mình cái bụng no tròn đưa tay quệt quệt miệng thở ra một hơi nói.

“Nhìn ngươi xem, lau đều không lau sạch.” Diệp Thần nhìn thấy nàng không lau sạch đồ ăn trên miệng liền đưa tay cầm lấy một chiếc khăn hướng tới Thỏ Ngọc Lan giúp nàng lau mình miệng.

“Phụt…” Thỏ Ngọc Lan lập tức phun máu mũi. Diệp ca ca đang cho nàng lau mồm, thật giống trong Anime các cặp tình nhân.

“Ách, thế nào lại phun máu mũi rồi. Ngươi kinh huyệt từ mũi đi ra sao?” Diệp Thần lập tức thu tay lại nói. Còn lau nữa, cô nàng này không phải chết vì thiếu máu không thể.

“Không… không có nha.” Thỏ xấu hổ tự mình lau lau mình cái mũi nói.

“Ngươi thế nào xuất ngày mua mấy cái thứ này chứ? Đều chết đói đến nơi còn quan tâm mấy cái này.” Diệp Thần nhìn nàng eo hẹp ví tiền cùng bộ sưu tầm đồ sộ hỏi.

“Thỏ… thỏ.. không phải không kìm lòng được đâu… Thỏ… thỏ chẳng qua… thấy nó đẹp. Với lại hiếm như vậy đồ, không mua… thì phí...” Thỏ đôi tay có chút đan vào nhanh tay cầm kính lau lau vô cùng đáng yêu nói.

“Thỏ Ngốc, ngươi như vậy sẽ sớm chết đói đó.” Diệp Thần nhìn nàng như vậy có chút thở dài.

“Thỏ chỉ cần có Anime là được rồi, có Anime sẽ không lo chết đói. Trên mạng nói rồi. Anime là lẽ sống, là nơi bắt đầu khởi nguồn của mọi cảm xúc thăng hoa.” Thỏ cảm giác chỉ cần xem một tập Anime nàng có thể không cần ăn ba bốn ngày.

“Đó là nói cho có thế thôi. Không ăn thật sẽ chết đó.” Diệp Thần nhìn nàng nhắc nhở nói.

“Thỏ… thỏ có thể… ăn ké Diệp ca ca sao?” Thỏ mặt đỏ ửng nhìn lén Diệp Thần nói.

“Cái gì?” Diệp Thần liền tưởng mình nghe lộn. Con thỏ này trước hắn nói muốn bao nuôi nàng, liền nói thỏ cũng có lòng tự trọng của con thỏ. Hiện tại liền cầu bao nuôi?

“Thỏ… thỏ không phải… vì nghèo mà ăn bám đâu… Thỏ… thỏ chỉ là… chỉ là… giúp Diệp ca ca ăn hộ ca ca nấu đồ ăn thôi.” Thỏ lập tức đỏ ửng mặt ấp úng lau lau kính nhìn sang phía khác nói.

“Nói như vậy cũng được đó hả? Ngươi không phải xem Anime không sợ đói sao?” Diệp Thần ánh mắt có chút nghi ngờ nhìn Thỏ. Hắn từ lúc nào cần người ăn hộ hắn nấu đồ ăn qua.

“Cái này...” Thỏ lập tức lúng túng đều nhanh muốn khóc.

“Ta nói ngươi như vậy sợ đói, mấy ngày hôm nay còn nhịn đói lâu như vậy, muốn tự sát sao?” Diệp Thần nhìn Thỏ trách móc.

“Thỏ… thật không phải… sợ đói… dạo này… dạo này Thỏ chỉ là đang giảm cân… nên là mới nhịn ăn thôi. Ngươi xem thỏ trước đều béo đến… đến thành con Thỏ Ú. Giờ liền chỉ còn mông bọc xương.” Thỏ chỉ chỉ mình cái mông tròn có trên đó một nhúm lông thỏ nhỏ nói.

“Ngươi rất gầy sao? Sao ta không thấy?” Diệp Thần nhìn thấy nàng cặp mông căng tròn liền có chút gãi gãi mũi nói. Cô nàng này muốn câu dẫn hắn sao?

“Không thấy sao? Thỏ… Thỏ… rất gầy nha.” Thỏ mặt có chút đỏ, nàng muốn kiếm một cái lý do hợp lý để ăn chực.

“Cái này sờ mới biết.” Diệp Thần xoa xoa tay bỉ ổi nói.

“Sờ sờ… sờ sao?” Thỏ mặt lập tức đỏ chót. Nàng tuy có chút dâm, nhưng… chỉ là trong tiềm thức thôi, còn thực hành… nàng là gà mờ.

“Ách, không thì thôi.” Diệp Thần giả bộ không cần nói.

“Diệp ca ca đừng… có… có thể… sờ một chút...” Thỏ lập tức vội vàng nói.

“Thật có thể sờ?” Diệp Thần nhìn nàng vẫn hỏi.

“Có… có thể.” Thỏ đều vui đầu vào trong gối đỏ mặt xấu hổ nói.

“Nhưng mà… sờ qua lớp vải thế này… thật khó biết ngươi là Thỏ Ú vẫn là Thỏ Gầy.” Diệp Thần sờ sờ cằm thả cần câu dài câu con cá lớn nói.

“Sờ qua vải… không được sao?” Thỏ lập tức càng lúc càng đỏ, nàng cảm giác mình bị dính bẫy, nhưng vẫn đâm đầu vào.

“Ta vốn dĩ muốn sờ ngươi nếu như gầy thật sự sẽ cho ngươi chút tiền bồi bổ thân thể. Nhưng xem ra vẫn là thôi đi. Ta nhìn qua cũng thấy ngươi là con thỏ Ú cần giảm cân.” Diệp Thần chậc chậc chép miệng đáng tiếc nói.

“Tiền bồi bổ?... Diệp ca ca… thật chỉ sờ? Không phải như lần trước… cắm cái đó?” Thỏ mặt đều đỏ chót vót nói. Nàng vẫn nhớ tại Diệp Thần thôn quê lần đầu tiên không hiểu sao bị Diệp ca ca trong lúc nàng mơ màng đi ngủ cướp mất. Tỉnh dạy liền cảm thấy đau dát. Quá trình đều mơ hồ.



“Cắm cái gì nha? Ta chỉ là kiểm tra ngươi thân thể xem béo hay là gầy, ngươi lại muốn ngủ ta? Thỏ ngươi thật sự là đen tối con thỏ.” Diệp Thần nhìn Thỏ trêu trọc nói.

“Thỏ… thỏ không có đen tối...” Thỏ lau lau mình cái kính nói láo. Sau đó cởi ra mình cái quần nhỏ, sau đó đến quần lót hồng in hình cà rốt.

“Diệp ca ca… không… không phải Thỏ tham tiền đâu… Tại vì Diệp ca ca là người muốn sờ… nên chỉ một chút thôi đó...” Thỏ chổng lên mình cái mông nói.

“Vì ta là người muốn sờ… nên mới được sờ sao?” Diệp Thần nhìn nàng ghé sát đến nàng cái tai nói.

“Cái này… cái này...” Thỏ đầu óc có chút choáng váng.

“Đừng ngất chứ, còn phải để Diệp ca ca cho ngươi kiểm tra đã nào.” Diệp Thần đưa ngón tay hướng lên nàng dọc khe động. Thỏ cả người đều run bắn lên, ẩn ướt nước không hiểu sao phun trào như nước lũ.

“Chậc chậc, ta nói… Thỏ ngươi thế nào lại đái dầm rồi? Mà ngươi nước tiểu thế nào… lại có vị giống vừa rồi ngươi cho ta nước sốt chanh chấm cà rốt vậy?” Diệp Thần sờ sờ ướt đẫm một mảng đưa lên miệng liếm liếm nói. Hắn không nghĩ tới Thỏ như vậy dễ bị kích thích. Cơ thể quá nhạy cảm rồi.

“Diệp ca ca… thỏ… thỏ sai rồi...” Thỏ mặt đều ửng đỏ cảm giác sắp khóc nói.

“Sai ở điểm nào nha?” Diệp Thần sờ sờ nàng qua trắng trẻo không sợi tóc hồng hồng non nhịn ướt đẫm nước ”chanh” cười cười.

“Thỏ… thỏ không nên đái dầm… Thỏ không nên tiểu ra… tay của Diệp ca ca...” Thỏ mặt đều ửng đỏ khai báo.

“Biết sai… biết sai thì phải phải làm sao? Nói cho Diệp ca ca nghe một chút xem.” Diệp Thần hướng ngón tay thứ nhất của mình luồn lách vào bên trong, cảm giác chật hẹp ấm áp truyền tới hắn ngón tay giữa.

“Ư,... Diệp ca ca… ngón tay của ngươi...” Thỏ đều nằm úp sấp mặt tren gối, mông đều căng cứng đôi chân đứng thẳng tách ra hai bên từng giọt nước từ sâu bên trong nàng truyền ra phun như nươc mưa, có những giọt dính tại Diệp Thần ngón tay chảy dọc xuống sau đó rơi trên mặt đất.

“Ngón tay của ta làm sao? Không phải kiểm tra ngươi béo hay gầy sao? Đương nhiên phả kiểm tra cả trong cả ngoài.” Diệp Thần không biết xấu hổ không cho nàng thời gian thích ứng, lại thêm vào hai ngón tay.

“Á… đau quá...ư...ư...” Cảm giác bản thân bị đâm ngoáy rộng ra, Thỏ lập tức hai chân không còn dang thẳng mà khụy xuống hai đầu gốc cơ hông nở ra. Đôi tay thỏ giật giật theo thứ đang đâm sâu vào nàng lại kéo ra. Thỏ thanh âm thở ra từng tiếng ư a một bộ dạng khuất phục.

“Vừa rồi ngươi đem củ cà rốt đó cắm tại chỗ này huyệt động, sao lại không thấy đau nha? Nói đi từ tối qua đến giờ,... ngươi rốt cuộc tự thỏa mãn mình… bao nhiêu lần rồi hả? Con thẻ đen tối?” Diệp Thần trêu trọc nàng không ngừng tốc độ cao tấn công thi thoảng còn ngoáy ba ngón tay của mình theo hình tròn.

“Đó… đó… Thỏ không hề đen tối… ư… a… Diệp ca ca đừng… ư… bốn ngón… thỏ chịu … không được.” Thỏ lập tức muốn bò chạy trốn lập tức bị Diệp Túm lấy đôi tai thỏ đang dật dật, điểm yếu bị bắt được, cả người nàng lập tức mềm nhũn, chân đều vô lực chạy trốn, ngoan ngoãn tiếp nhận ngón tay thứ bốn đem nàng vừa đau đến chết đi sống lại vừa thỏa mãn đến lạ kỳ. Rất nhanh cơn đau cũng bị Diệp Thần chọc ngoáy hành động mà bay đi theo cơn nước mưa ngọt ngào chảy ướt đẫm hang động hồng hào với các vách đá non chẹt mơn mởn săn chắc. Dọc hai cái đùi trắng muốt chưa từng chạm qua tì vết của Thỏ cũng ẩn hiện các giọt nước chạy dọc xuống vô cùng đẹp đẽ. Nhìn đến nàng mông hiện tại giống như mạch nước ngầm được khai phá phun trào, lại giống như khai thác được một kỳ quan thế giới đầy đủ sơn cùng thủy.

“Ngươi xem đã hai lần đều còn nhiều như vậy… ngươi còn nói… không đen tối? Ngươi nói có phải mỗi lần tự thỏa mãn… đều nghĩ đên ta?” Diệp Thần không biết xấu hổ tại trong nàng phá hoại hỏi.

“Không… không có… thỏ không có tự thỏa mãn… Thỏ… thỏ chỉ là cho bên dưới ăn… ăn cà rốt thôi. Ư… thỏ… thỏ… sai rồi… đừng đừng… đau… đau… sâu quá...” Thỏ xấu hổ nói láo. Nhưng lập tức bị Diệp Thần hướng ngón tay ấn sâu hơn đào ra huyệt động.

“Cho bên dưới ăn cà rốt? Vậy… ngươi nói thử ngón tay của Diệp ca ca… ăn ngon hơn. Vẫn là ngươi cà rốt ăn ngon hơn?” Diệp Thần đưa môi đế khẽ cắn nàng lỗ tai nói.

“Diệp ca… ca… ăn… ngon hơn nhiều lắm… ư… đừng...” Thỏ muốn kêu Diệp Thần dừng lại.

“Đừng cái gì cơ?” Diệp Thần nhìn nàng cười xấu xa hỏi.

“Dừng lại...” Thỏ kêu Diệp Thần dừng lại, nàng lại muốn đến lần nữa.

“Thì ra là không muốn ta dừng lại, có vẻ như ngươi bắt đầu nghiện ta món ăn rồi đấy.” Diệp Thần xấu xa cười nói.

“Không phải như vậy… Thỏ không phải như vậy… ư… thỏ… thỏ sắp...” Thỏ lập tức khóc không ra nước mắt, cảm giác bên dưới truyền đến tốc độ tần số tăng lên khiến nàng ướt như mưa đều cảm giác muốn tiểu. Là thật đi tiểu.

“Không cho ngươi tiểu ra… nhịn vào. Nếu không ta phải phạt ngươi.” Diệp Thần không biêt xấu hổ. Đem thỏ chỗ đó nhô ra hạt đậu nhỏ đem hai ngón tay kẹp chặt vào.

“Diệp ca ca… ta sai rồi… ta… ta thật nhịn không được.” Thỏ cảm giác mình vô cùng mót tiểu muốn phun ra thời điểm lập tức bị kẹp mất nín không được mà phóng không xong, vô cùng rối bấn loạn.

“Không nhịn được cũng phải nhịn, hiện tại ta thả tay ra. Nếu như ngươi mà đem nước tiểu cho phóng xuất, ta liền phạt ngươi vì tội đi tiểu bừa bãi. Thỏ cũng phải trẻ con đúng không? Thỏ sẽ nghe lời nhỉ? Nếu như không nghe lời đống đồ chơi này sẽ không thể để cho Thỏ hư chơi.” Diệp Thần đem hạt đậu nhỏ cho xoa xoa như xoa hai hạt anh đào trên nhũ nói. Hắn cảm giác được nàng hạt đậu nhỏ đỏ đều cứng lên còn căng phồng một dạng.

“Thỏ… thỏ… nhịn được….a..a… ư….ư… Ư...” Nghĩ đến Diệp ca ca muốn đem mình đống tượng quý giá cho đem đi lập tức cuống quít, cố nén cảm giác cọ sát giữa các ngón tay đâm vào nàng, cùng với sự mót tiểu, răng Thỏ cắn chặt vào mình gối, khóe mắt đều ẩn hiện hơi nước mờ ảo chịu đựng nói.

“Như vậy mới là Thỏ Ngoan.” Diệp Thẩn thả ra nàng hạt đậu đỏ nhỏ không tiếp tục kìm kẹp. Thỏ cả người đều run rẩy nhịn các ngón tay của Diệp Thần trêu ghẹo nàng không cho mình đi tiểu ra.

“Chà, ta kiểm tra Thỏ cái này bên trong động, mà bỏ qua cái này hoa cúc có phải hay không? Không lễ phép bên trọng bên khinh?” Diệp Thần nhìn thấy nàng có thể chịu đựng không tiểu ra vô cùng cực khổ liền cười âm hiểm. đem ngón tay phải hướng nàng hoa cúc, đem một ngón nhét vào.

“Ư… phụt… ta… thỏ chịu không được...” Cảm nhận mình phía mông hai cái yếu điểm bị các ngón tay công phá. Mặt nàng đều đỏ ửng co rúm lại, nước dãi đều chảy ướt gối, nước mắt đều dọc theo khóe mi vì có chút đâu do mới lạ, cổ họng phát ra tiếng yêu kiều âm ỉ nơi đầu môi như được giải thoát trong sự sung sướng mà ảo.

Xèo… xèo… tiếng nước tiểu ướt đẫm chảy xuống. Thỏ nằm ngoặt xuống, cơ thể đều cảm giác thăng hoa, nàng toàn bộ phòng thủ đều bị công phá. Chiếc kính đỏ đeo ở mắt đều lệch nhẹ sang một bên. Mồ hôi chảy ra ướt đẫm áo Thỏ con của nàng. Chiếc mông nhỏ thi thoảng lại co dật phụt phụt ra chút nước tiểu pha lẫn chút nước “chanh” nhiệm màu, không thể một lần đi đều đặn, mà đứt quãng bắn ra.

“Chậc chậc, Thỏ hư như vậy đi tiểu bậy bạ muốn phạt nha.” Diệp Thần nhìn nàng như vậy liền cười xấu xa nói.

“Diệp ca ca… đừng… ngươi… phạt thỏ đi. Là thỏ sai, đi tiểu… không đúng chỗ, mấy bức tưởng của Thỏ vô tội.” Thỏ sợ hãi Diệp Thần động vào nàng bảo bối lập tức khóc không ra nước mắt nói.

“Phạt ngươi?” Diệp Thần nhìn Thỏ nghi ngờ hỏi.

“Chính là… đánh đòn...” Thỏ đỏ mặt xấu hổ nói.

“Vậy thì liền theo ý ngươi, mau đưa cái mông tới nha.” Diệp Thần ngón tay vẫn còn ướt ướt nàng nước tiểu hỗn hợp nước tình yêu đem nàng kéo lên lòng, hở ra cái mông vừa mới bị hắn hành hạ.

“Diệp… ca ca… nhẹ một chút… thỏ… thỏ.. sợ đau.” Thỏ sợ hãi nói.

“Ta sẽ nhẹ nhàng.” Diệp Thần xoa xoa nàng cái mông sau đó bất ngờ phang một cú thật mạnh vào Thỏ cái mông.

Bốp… Tiếng bàn tay chạm vào cái mông nhỏ nẩy nẩy.

“Á… đau quá. Diệp ca ca… ngươi ngươi ăn gian… hu hu, đau quá...” Mông trắng của thỏ đều in lại Diệp Thần năm ngón tay khóc ròng ròng nói.

Bốp… bốp… bốp… Diệp Thần cảm giác mông đàn hồi sướng lòng bàn tay lập tức không kiềm chế đánh thật mạnh càng lúc càng mạnh.

“Ư… ư...” Thỏ cái mông trắng đều dần mất đi cảm giác đau đớn thay vào đó là cảm giác tê tê, hoa cúc đều bị đau đến siết chặt lại. Tại Diệp Thần trên đùi nhiều hơn ướt một mảnh hắn cái quần.

“Bị đánh mông có thể như vậy cảm thấy kích thích sao? Thỏ biến thái?” Diệp Thần châm chọc Thỏ.

“Thỏ… không có… A….ư… “ Thỏ đều xấu hổ muốn chối lập tức bị một cái tét vào mông khiến nàng khẽ rên rỉ.

Sau một hồi trừng phạt Thỏ hư, dạy thỏ biết đi tiểu đúng cách. Diệp Thần vẫn là đạo mạo nhìn Thỏ công nhận: “Sau khi kiểm tra trong ngoài, cùng độ đàn hồi. Mông của ngươi có chút gầy. Nhưng mà… đi vệ sinh không đúng nơi quy định, lần sau cũng không phải chỉ là đánh cái mông.”

“Thỏ biết rõ… ô ô...” Thỏ nằm chổng mông trắng hiện tại đã hóa đỏ các dấu bàn tay, không dám di chuyển. Chỉ cần di chuyển một cái nàng đều cảm thấy đau nhức cộng với tê tái mê hồn kích thích nàng dòng nước. Thế này nàng làm sao ngồi được đây hu hu. Nhất định muốn mất hai ngày mới hết đau.

“Biết là tốt rồi.” Diệp Thần gật gù cảm giác mình dạy dỗ có thành tựu. (Có cái con khỉ, ai cho ngươi bắt nạt con Thỏ biến thái của Tác.)

“Thỏ… thỏ… đều giảm đến còn có xương mông… không ai nấu cho thỏ ăn… thỏ còn bị sưng cái mông nhỏ... rất đáng thương. Hãy… hãy bao nuôi thỏ.” Thỏ Ngọc Lan quyết định bán mình cái manh manh đát cầu Diệp Thần cảm thương.

“Người ta nuôi cái gì đều để thịt. Vậy ta nuôi ngươi có phải nên vỗ béo rồi thịt luôn không?” Diệp Thần nhìn Thỏ sờ sờ nàng má hỏi.

“Phụt… Diệp ca ca… thật soái… Soái chết thỏ...” Thỏ lập tức phun máu mũi. Diệp ca ca muốn làm thịt nàng. Nên từ chối hay là cởi mở? Nếu như từ chối? Nàng cảm thấy sẽ có lỗi với mình bản chất. Còn nếu cởi mở sợ sẽ có tội với mình giá trị bản thân. Nàng tuyệt đối không phải con Thỏ dễ dãi. Nhưng mà… thật muốn, không được vừa rồi Diệp ca ca đánh nàng cái mông vẫn còn đau. Nghĩ đến Diệp ca ca củ cà rốt vừa to vừa thô lại vừa nhiều nước vô tình phang phập phập vào nàng, đem nàng đâm chết, đủ khiến nàng kinh sợ.

“Thỏ ngươi mau tỉnh lại, tỉnh lại. Còn ở đó ảo tưởng ngươi liền ngất thật đó.” Diệp Thần nhìn con này sắc Thỏ nhất định nghĩ cái gì vô cùng đen tối. Nhìn cái mặt háo sắc đáng ghét chưa.

“Diệp ca ca...thỏ… thỏ… vừa rồi… không có nghĩ lung tung… Không… không phải nghĩ ngươi dùng cà rốt đâm ta…. ách không phải cái gì đâm… thỏ… thỏ… không phải vậy.” Thỏ lập tức hồi tỉnh nhìn Diệp Thần ánh mắt nhìn nàng nghi ngờ liền lau lau kính trốn tránh hắn tầm mắt nói.

“Ta tin ngươi là được.” Diệp Thần dứt khoát giả vờ như tin nàng. Ngươi là không đánh tự khai sao? Nhìn nàng bị hắn hành hạ như vậy, Diệp Thần cũng không nỡ đem nàng cho làm tuyệt.

“Thật tốt quá. Ui ui cái mông a… đau...” Thỏ cảm giác mình thành công lừa gạt qua cái này chuyên gia lừa đảo không khỏi thở phào một cái nhẹ nhàng không nghĩ tới kích động cái mông. Cái mông đau khiến nàng suýt xoa một cái.

“Ở đây liền có ta một tờ chi phiếu, ngươi cầm tạm lấy mua đồ ăn uống đi. Đừng để mập mạp con thỏ biến thành con thỏ gầy.” Diệp Thần nhìn nàng nhắc nhở.

“Thỏ không thể nhận được. Đó là Diệp ca ca tiền. Ui… mông của thỏ… đau chết thỏ.” Thỏ lập tức chộp lấy tờ chi phiếu đem cất vào trong ngực bảo quản. Ai cũng đừng mong đòi lại.

“Lời nói của ngươi cùng hành động hoàn toàn không ăn khớp tý nào.” Diệp Thần nhìn Thỏ có chút thở dài nói. Hắn làm sao quên Thỏ vừa trọng sĩ diện lại vừa tham tiền chứ. Nằm trên đất đều bật dạy lấy tiền.

“Đó… đó là Diệp ca… ca… cố tình đưa thỏ đó chứ? Không nhận… không nhận thì ngại.” Thỏ không biết xấu hổ, đỏ mặt nhìn Diệp Thần nói.

“Ngươi dùng tiền để mua chút đồ ăn bồi bổ. Không phải tiêu lung tung. Rõ chưa.” Diệp Thần đánh mạnh vào nàng cái mông lúc nàng đang cầm cầm mình tờ chi phiếu cho bõ ghét nói.

“Oa… hu hu… đau quá… dát… đau chết cái mông thỏ.” Thỏ lập tức khóc ròng, không nghĩ tới Diệp ca ca như vậy tập kích nàng, cái mông của thỏ thật đáng thương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK