Mục lục
Thiên Đạo Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy Đông Phương Bạch khuất xa dần rồi biến mất hẳn trên đường. Diệp Thần mới bắt đầu trở lại mình căn nhà tre cũ tại trong rừng. Lúc này Tuyết Tâm vẫn là đang yên giấc tại trên giường. Hắn cũng không có đánh thức nàng tỉnh dạy, chỉ lẳng lặng đi đến nàng một bên ôm nàng vào lòng.

“Chủ nhân… ngươi trở lại rồi sao? Vừa rồi Đông Phương hiền đệ hắn không sao chứ?” Tuyết Tâm cảm nhận được hơi thở quen thuộc liền khẽ hạnh phúc ôm lấy Diệp Thần hỏi. 

“Tâm Nhi… ta muốn ngươi...” Diệp Thần đè nàng lên trên giường không có trả lời nàng câu hỏi nói.

“Đến đi… chủ nhân ta luôn sẵn sàng đón nhận ngươi.” Tuyết Tâm hoàn toàn không có chút nào 

“Con của ngươi vừa mới đạp phải không?” Diệp Thần đưa tay sờ sờ Tuyết Tâm bụng hỏi.

“Ừm, ta có thể cảm nhận nó đạp nhiều hơn. Cảm giác như mình có thể sinh bất cứ lúc nào.” Tuyết Tâm hạnh phúc mở miệng nói.

“Vậy thì cần phải cố gắng hơn nữa. Ta cần phải cho đứa bé này nhiều chất dinh dưỡng hơn nữa mới được.” Diệp Thần vừa hôn lên bờ môi của Tuyết Tâm vừa mờ ám mở miệng nói.

“Đúng vậy nha, chủ nhân phải cho em bé thật nhiều chất dinh dưỡng nữa đi. Nhìn đứa bé đạp mạnh như thế nào này… Hẳn nó háo hức lắm rồi đó.” Tuyết Tâm mở rộng ra mình hai chân, lưỡi quấn lấy Diệp Thần chiếc lưỡi cảm nhận sự va chạm cơ thể giữa hai người.

“Tâm Nhi ta muốn uống sữa...” Diệp Thần mở miệng nói.

Tuyết Tâm không chút nào xấu hổ đem đầu Diệp Thần kéo vào bộ ngực lớn của mình cho hắn thỏa mãn ham muốn rồi khẽ cười xấu hổ: “Nhìn chủ nhân uống sữa cứ như em bé vậy đó. Ưm...”

“Ta muốn ngươi ngồi lên bên trên ta.” Diệp Thần khẽ nói ra mình ham muốn. Sau đó liền nằm xuống để cho Tuyết Tâm trèo lên người mình.

Không chút do dự, Tuyết Tâm ngồi lên người hắn, quay lưng về phía mặt hắn, hay tay cầm vài hắn hai khuỷu đùi giống như vô cùng thèm khát, sau đó đưa tay lập tức đem Diệp Thần cái đó nhét vào bên trong tự mình tại trên người hắn nhảy múa phát ra những âm thanh dâm đãng.

Hai người quần lấy nhau cứ như vậy không biết bao nhiêu lần đều ở một dạng này tư thế. Tuyết Tâm dường như không biết mệt mỏi khi cử động mình mông. Nó giống như đã trở thành nàng một cái bản năng khi ở cùng người đàn ông này vậy.

“Tâm Nhi… ngươi thật tuyệt.” Diệp Thần không biết hắn đã đem nàng bắn ngập bao nhiêu lần. Cũng không biết họ đã làm bao nhiêu lần. Đem tay của nàng cầm ra đằng sau để nàng phô ra mình thân thể lên trời, Diệp Thần lập tức tấn công mạnh mẽ đâm thẳng vào nàng sâu nhất có thể. Tạo ra một cú dứt điểm trúng đích.

“Uughm,,, ah… ư...” Tuyết Tâm không còn có thể nói thành lời. Có thể do cảm xúc của nàng hiện tại đã quá thăng hoa. Nàng cắn răng chịu đựng, nàng cảm thấy cái đó của chủ nhân đang đem hắn chất dinh dưỡng truyền thẳng vào trong tử cung của nàng. Chạm đến đứa bé trong bụng.

Thả ra Tuyết Tâm nằm một bên, Diệp Thần đem cái đó rút ra, một dòng đục ngầu màu trắng từ Tuyết Tâm hàng động không ngừng tràn ra bên ngoài. Cảnh tượng có chút mặn mà. Đậm chất nam ngư.

“Có vẻ như… thời điểm đã đến rồi.” Diệp Thần nhìn Tuyết Tâm khẽ cười một cái dâm tiện. 

“Thời điểm?” Tuyết Tâm không hiểu ý của Diệp Thần cơ thể run rẩy sau một hồi cuồng hoan loạn lạc.

“Thời điểm để chơi trò đó. Ta cũng rất nhiều lần nghĩ thử. Cuối cùng cũng có cơ hội.” Diệp Thần nhìn Tuyết Tâm sờ sờ nàng bò mông trắng đánh mạnh cái.

“Ưm… ư… ugh… không được… nó… nó… đang ra…” Tuyết Tâm lập tức nằm ngửa lên, đưa tay sờ mình bình lớn hai chân chống thẳng rang rộng ra hai bên rướn người lên trên không.

“Phụt...” Từ nàng huyệt động một tiếng phun trào bắn thẳng ẩn toàn bộ chất lỏng dinh dưỡng của Diệp Thần bắn thẳng như nước một đường phun toàn bộ ra ngoài.

Nơi đó của nàng giống như một sinh vật sống đang hô hấp mở rộng ra lại co vào sau đó lại tiếp tục mở rộng ra. Tuyết Tâm cắn răng vô cùng đau đớn muốn đem thứ trong bụng cho rặn ra bên ngoài.

“Xem ra là khó sinh… Không ngoài ta dự đoán.” Diệp Thần liền khẽ làm cho Tuyết Tâm xay người lại, đầu áp vào gối, chổng mông của mình lên trên trời. Hai tay nàng khẽ cầm hai bờ mông kéo sang hai bên như muốn mở rộng ra hết mức.

Diệp Thần có thể nhìn thấy đầu của đứa trẻ tại nơi vừa rồi hắn còn rút ra nhét vào đang ló đi ra. Tuyết Tâm không ngừng rên rỉ đau đớn, nhưng có vẻ như nàng vẫn chưa có thể sinh nở được.

“Xem ra vẫn là cần ta giúp đỡ… hắc hắc… trò chơi mới chỉ chính thức bắt đầu.” Diệp Thần đem mình cái đó cầm lên nhắm thẳng Tuyết Tâm hoa cúc.

“Đừng… ugh… không được...” Tuyết Tâm vốn đang sinh con bị Diệp Thần bất chấp tại hoa cúc của nàng tấn công lập tức sợ hãi.

“Ngoan… để ta giúp ngươi sinh.” Diệp Thần lập tức đem mình thứ đó đâm thẳng vào Tuyết Tâm cúc hoa khiến nàng cơ thể đều run rẩy một hồi. Đau đớn truyền đến khiến nàng mắt đều bấn loạn, Sữa từ ngực liên tục bắn ra xung quanh. Trong điều kiện khắp nơi là chất dinh dưỡng, nàng bên dưới dãn nở hết sức. Tại cúc hoa liên tục bị đâm ra đâm vào khiến nàng không thể nào ngất đi. Cảm giác đau đớn cùng sung sướng xen lẫn khiến nàng đê mệ. Nàng nghiện cái cảm giác này mất. Nàng vừa sinh con lại vừa bị một nam nhân không phải chồng nàng cưỡng bức. Có lẽ sau này nàng sẽ muốn sinh thật nhiều con và muốn để hắn cưỡng bức nàng thật nhiều đâu.

Đem toàn bộ chất dinnh dưỡng tại nàng hoa cúc tưới lên, Diệp Thần liền thu lại mình vũ khí. Đứa trẻ hiện tại đã nằm trên trên giường, dây rốn vẫn nối thẳng vào Tuyết Tâm hang động nơi đó.

Cắn răng dùng hết sức của mình. Tuyết Tâm lần nữa đem nhau thai lần nữa mở rộng mình hang động tống nó ra khỏi tử cung. Diệp Thần lập tức vận động linh khí đem đứa trẻ bảo vệ lại. Sau đó liền dùng mình y thuật giúp đỡ đứa bé cùng đỡ Tuyết Tâm đã ngất đi nằm lên giường vô cùng thành thạo.

Khi Tuyết Tâm tỉnh dạy ánh mắt liền lờ mờ đã là giữa buổi trưa. Nàng không nghĩ tới, nàng lại có một ca sinh nở kỳ diệu như vậy, vừa làm chuyện đó vừa sinh đẻ.

“Con của ta… con của ta...” Tuyết Tâm cảm thấy cơ thể mệt mỏi nhìn xung quanh.

“Đừng cử động, con của ngươi không sao.” Diệp Thần giữ Tuyết Tâm lại nói.

“Chủ nhân… là nam vẫn là nữ?” Tuyết Tâm chờ mong nói.

“Một đứa con gái, nó sau này hẳn sẽ rất xinh đẹp giống như ngươi.” Diệp Thần ý vị mở miệng nói. 

Tuyết Tâm nghe vậy liền khẽ thở dài lắc đầu nói: ”Chủ nhân… trước khi đứa bé đủ trưởng thành… đừng ép buộc nó được chứ?”

Nàng vô cùng biết rõ tiên sinh làm người, đứa bé này về sau hẳn sẽ rất xinh đẹp. Tiên sinh hẳn sẽ không bỏ qua. Nếu không thể ngăn cản, nàng vẫn là cầu xin thì tốt hơn.

“Ngươi có vẻ như vô cùng hiểu ta. Yên tâm, ta hứa với ngươi. Nhưng ngươi phải dạy đứa bé này. Ta muốn từ nhỏ, nàng đã được dạy về cách tuân lệnh ta. Ta nghĩ mẹ con hai người đều sẽ trở thành ta nô lệ.” Diệp Thần lập tức khẽ cười xấu xa nói.

“Được, ta đồng ý. Chủ nhân… cảm ơn ngươi.” Tuyết Tâm gật đầu đồng ý nói. Nếu như nữ nhi nàng có trách nàng, nàng cũng chỉ có thể cam chịu. Nàng… đã bị dục vọng khống chế, không thể quay đầu nữa rồi. Chỉ cần chủ nhân ý nguyện chính là náng ý nguyện.

“Không cần cảm ơn ta. Ngươi vẫn là tĩnh dưỡng vài ngày. Ta sẽ giúp ngươi luyện chút đan dược để hồi phục nhanh chóng. Ngoài ra, đợi khi ngươi khỏe lại ta cũng có việc cần ngươi đi làm.” Diệp Thần xoa xoa đầu đứa bé gái đặt cạnh Tuyết Tâm nói.

“Chủ nhân ngươi lại nghĩ đi kỹ viện hay sao?” Nhìn thấy Diệp Thần ra ngoài Tuyết Tâm liền không vui nói.

“Không cần thiết, bên ngoài có nữ nhân hẳn là đang đợi ta. Ta ra ngoài giải quyết một thoáng.” Diệp Thần lắc đầu khẽ cười mở miệng nói.

Đi ra bên ngoài, Diệp Thần liền nhìn thấy không xa lạ gì. Nữ hiệp Ninh Trung Tắc cầm theo mình kiếm đơn phương độc mã xông vào hắn trận đồ bên trong bị vây khốn lại.

“Cẩu tặc… ngươi cuối cùng cũng đến. Ngày hôm nay, ta đến nhất định muốn ngươi mạng chó.” Nhìn thấy Diệp Thần hiện ra trong trận, Ninh Trung Tắc cầm theo mình kiếm hướng Diệp Thần đâm đến.

“Vụt...” lưỡi kiếm sắc bén nhằm trực tiếp vào Diệp Thần vùng cổ muốn một kiếm đem hắn mạng chặt đứt.

“Trò trẻ con.” Diệp Thần đưa tay quạt nhẹ một cái lập tức đem kiếm của nàng đánh rơi trên mặt đất phi thẳng tới kéo nàng vào lòng.

“Ngươi… buông ta ra...” Ninh Trung Tắc lời nói cứng miệng nhưng không hề phản kháng thậm chí có chút chờ mong tên dâm tặc này sẽ làm gì đối với mình.

“Nữ nhân rất cứng miệng.” Diệp Thần liền đặt lên môi nàng một nụ hôn. Ninh Trung Tắc lập tức cảm thấy cơ thể rạo rực vòng tay qua ôm lấy Diệp Thần cổ lúc liền bị hắn dẩy ra bên ngoài.

“Nhưng mà… ta hôm nay đã chán rồi.” Diệp Thần dẩy ra Ninh Trung Tắc liền không chút nào để ý nàng quay người muốn rời đi. Thực thật hắn đang đợi cái này nữ nhân chủ động thừa nhận tìm đến hắn, là muốn hắn cưỡng hiếp nàng. Trêu đùa nhân thê chính là như vậy kích thích.

Không đợi hắn đi quá xa vài bước từ đằng sau, Ninh Trung Tắc đã cởi ra mình dây áo cắn răng mở miệng: “Đợi một chút… ngươi có thể quay người lại xem ta mọt chút sao?”

Diệp Thần bước chân liền lập tức dừng lại, trong bụng liền cười thầm. Cá cắn câu biết đâu mà dứt, "chim" vào "lồng" biết thủa nào ra. Nữ nhân này đã bị hắn chơi đổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK