“Shizuka san ngươi lái được chiếc xe này chứ?” Diệp Thần ngồi vào ghế lái mở miệng quan tâm hỏi.
“À… cái này… chắc là có thể làm được. Nhưng mà….” Shizuka giáo y nhìn một lượt các cần gạt liền đại khái nói.
“Để Oba sensei như vậy sẽ không sao chứ?” Shizuka giáo y nghi ngờ nhìn Korito Oba không chịu lên xe, nàng dùng một cái dây thừng buộc xe ô tô, đầu còn lại thì cầm tại trên tay của mình, dưới chân đạp lên một ván trượt không biết kiếm từ nơi quỷ nào, nhìn qua hoàn toàn đây là hành động tự sát. Quá là điên cuồng rồi
“Ta thấy như vậy sẽ có vấn đề. Mặc dù Oba sensei chán ghét đi xe, nhưng như vậy quá nguy hiểm. Người bình thường hoàn toàn không thể nào như vậy được.” Saya Takagi hoàn toàn không tin tưởng nói.
“Không sao cả, nàng cũng không phải người bình thường. Chút việc này không làm khó được nàng. Với lại so với việc ở dưới đó, lên xe càng mạo hiểm hơn nhiều.” Diệp Thần tỏ vẻ không cần lo lắng nói. Trước kia cái này bà già còn đứng tại nóc máy bay bay xuyên lục địa mà còn không chết. Chút chuyện nhỏ này quả thật không giết được nàng.
“Chúng ta đi thôi.” Diệp Thần ngồi vào mình vị trí thoải mái đưa đầu tựa lên đùi cô bé loli Alice tận hưởng nàng trắng mềm cái đùi nói.
“Chúng ta đi thôi, Oba sensei… cẩn thận một chút.” Saeko cũng lên xe ngồi nhìn lại Korito Oba vẫn có chút lo lắng nói.
“Yên tâm, không sao cả ta vẫn ổn.” Korito Oba làm một bộ không có chuyện gì, đem điếu thuốc lá ngậm trên miệng khẽ bật lửa châm lên, bàn chân còn lại dẫm lên ván trượt vô cùng thông thuộc nói.
“Ê tô, vậy ta lái xe đây.” Shizuka mở lên xe ô tô bắt đầu phòng từ từ ra ngoài đường. Sau đó liền tăng lên tốc độ di chuyển.
Rẹt… xẹt… tiếng bánh xe ván trượt lăn băng băng trên đường.
Korito Oba đứng hai chân tại trên ván trượt, một tay cầm dây, tay còn lại thì hút thuốc thi thoảng lại nhả ra một chút khói, hoàn toàn không có chút nào áp lực hay khó khăn. Mặc kệ cho xe quẹo trái hay quẹo phải, nàng đều hoàn toàn có thể hoàn mỹ tại trên không xoay ván trượt.
“Ách,... Oba sensei còn là người hay sao?” Rei Miyamoto nhìn thấy Korito Oba như vậy tự do không khỏi cảm thấy có chút nghi ngờ mình nhân sinh.
“Quái vật.” Saya Takagi âm thầm nuốt nước bọt kinh hãi. Dựa theo nàng kiến thức, ma sát, lực cản gió, sức mạnh của con người. Việc Korito Oba làm hoàn toàn khó có thể khả thi.
“Quả nhiên là sư phụ, vô cùng mạnh mẽ.” Saeko cũng khâm phục nói.
“Oba sensei chơi thật vui.” Alice cũng hâm mộ muốn chơi. Kohta ánh mắt nhìn chằm chằm vào Oba sensei vô cùng hào hứng muốn thử nhưng lại sợ không dám.
“Các ngươi thật không có kiến thức. Ở chỗ ta sống chỉ cần nhập môn liền có thể làm cái này trò.” Diệp Thần có chút khinh thường đám không có kiến thức này nói.
“Như vậy mới chỉ là nhập môn?” Đám người lập tức kinh dị khi nghe Diệp Thần nói.
“Tất nhiên, chỉ cần nâng cảm giác, giác quan của mình lên đến mức nhất định, con người sẽ thức tỉnh một số kỹ năng không thể tưởng tượng được đâu. Kể cả giác quan thứ sáu.” Diệp Thần nghiêm túc mở miệng trả lời.
“Mọi người… Oba sensei… nàng… nàng đang… ngủ.” Rei Miyamoto kinh hãi nhìn thấy Korito Oba ngáp một cái liền nhắm mắt lại đi ngủ, cả người ngả nghiêng trên ván trượt nhưng hoàn toàn không có vấn đề gì, cơ thể cùng chiếc ván vẫn tự nhiên di chuyển giống như tự động vậy.
“Miêu Liễu thức thứ hai thuận theo chiều gió. Các ngươi thấy đấy, đây chính là giác quan thứ sáu, cơ thể có thể tự cảm ứng nguy hiểm mà thích ứng với nó.” Diệp Thần nhìn Korito Oba tại cái này tư thế liền mở miệng nói.
“Miêu Liễu? Thức thứ hai?” Saeko không hiểu thắc mắc.
“Là gió.” Diệp Thần nhìn Saeko giúp nàng giải đáp.
“Hả?” Saeko vẫn không tài nào tưởng tượng ra.
“Cơ thể nàng đang thuận theo chiều gió. Với tốc độ như hiện tại, sức gió sẽ khá mạnh, cùng với khả năng cảm giác cùng giác quan của mình. Mặc dù nàng có đi ngủ cũng có thể trong trạng thái an toàn. Chiêu này là một trong các cách sử dụng thức Miêu Liễu một loại kỹ thuật do chính Oba sensei sáng tạo ra.” Diệp Thần trả lời.
“Thì ra là vậy, Miêu Liễu… chiêu thức này thật đặc biệt. Vậy hôm trước nắm đấm của ngươi là cái gì chiêu thức?” Saeko lần đầu tiên thấy chiêu thức đặc biệt như vậy.
“Hả? Cái đó hả? Chỉ là đấm nhẹ một cái mà thôi. Không tính là chiêu thức gì.” Diệp Thần nhún vai trả lời nói.
“Chỉ đấm bình thường? Không phải đùa chứ?” Những người xung quanh liền đi từ hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Chỉ đấm thường đã mạnh vậy, nếu như ngươi sử dụng kỹ năng không phải sẽ san bằng thành phố chỉ trong tích tắc chứ.
Diệp Thần cũng không giải thích tiếp, mà ngược lại nằm xuống lần nữa nhắm mắt lại đưa tay lên chán tiến nhập trong hệ thống không gian tìm kiếm một số thứ đồ.
“Hệ thống thế nào Oba san đau nhức buổi sáng này còn có tối qua cảm giác sung sướng ta hoàn toàn không cảm nhận được?” Diệp Thần hoàn toàn một bộ nghi ngờ hỏi.
“Keng, ký chủ biến thái cả nữ nhân sướng thế nào cũng muốn biết sao? Nếu thật muốn tự mình đi cảm nhận không phải là tốt rồi.” Hệ thống khinh thường nói.
“Móa nó, ngươi còn dám nói, nếu không phải tại ngươi lão tử có lý nào khổ sở như vậy hả? Có biết sáng nay chỉ có mỗi cầm cái bàn chải đánh răng cũng bẻ gẫy gần mười cái không hả? Mở vòi nước liền đem nó bẻ, mở cánh cửa nào thì đen cánh cửa đó kéo gẫy. Có mỗi cái phúc lợi ngươi cũng cắt giảm là sao hả?” Diệp Thần bất bình nói, nghe cha ông ta bảo nữ nhân kích thích sung sướng so với nam nhân còn tốt gấp trăm lần. Hắn thật sự muốn thử một chút cảm giác từ Oba san truyền sang rốt cuộc là như thế nào.
“Keng, bổn hệ thống có thể cho ngươi tua lại cảm giác đó làm bồi thường. Nhưng ký chủ có chắc chắn dám muốn hay là không hả?” Hệ thống xấu xa âm thanh.
“Muốn làm sa lại không muốn, ngươi cho ta làm sao không dám nhận? Mẹ ta đều dạy ai cho đều phải nhận, không nhận chính là không lễ phép.” Diệp Thần không biết xấu hổ nói.
“Keng, bổn hệ thống chỉ sợ ngươi tận hưởng cái này cảm giác sau đó liền không trở lại bình thường giới tính được mà thôi.” Hệ thống khinh bỉ trả lời.
“Ở Thiên Long lão tử đều chơi less, còn có cái gì không dám?” Diệp Thần cảm giác không có gì đặc biệt nói.
“Keng, bắt đầu chuyển tống cảm giác.” Hệ thống liền lập tức thuận theo truyền tống đến cảm giác.
Diệp Thần chuyển bị tận hưởng cái này thư thái cảm giác giống như hồi ở Thiên Long bị Mộc Uyển Thanh liếm láp lúc đó lập tức liền ngã ra mặt đất che mình hoa cúc.
“Móa, cụ mày hệ thống. Cúc lão tử… úi da...” Diệp Thần lập tức ôm mình cúc lăn ra trên sàn xe khiến mọi người sợ hãi.
“Diệp-kun ngươi không sao chứ?” Đám người lập tức lo lắng hỏi han.
“Ta không có… ư… nghỉ một chút là được rồi… hự… ” Diệp Thần cắn răng nắm chặt mình đằng sau bờ mông, gối đầu lên cặp đùi Loli Alice tìm kiếm sự an ủi.
“Keng, do giới tính ký chủ có chút khác biệt. Bổn hệ thống dùng cúc hoa ngươi thay thế… hắc… hắc...” Hệ thống vô liêm sỉ máy móc giọng nói.
“Hệ thống lão tử cùng ngươi không đội trời chung…hự… lần này trĩ mẹ nó mất….” Diệp Thần lập tức muốn đập đầu vào ghế chết quách nó đi. Lão tử là nam nhân lại bị chính bản thân mình bạo chính bản thân mình cúc, quá tội nghiệp.
“Keng, ban thưởng một lần quay số trúng thưởng. Cả bản thân mình cũng không buông tha, hệ thống đánh giá cao thưởng cho ngươi.” Hệ thống đánh giá vô cùng cao Diệp Thần thưởng cho hắn.
“Lão tử cóc cần ngươi thưởng, cúc lão tử… đừng để lão tử biết thằng nào tạo ra ngươi. Lão tử nhất định hiếp chết bà nó…. hự... ứ ứ... mợ nó lão tử tối qua thô bạo vậy sao... á...” Diệp Thần ôm mình cúc hoa đáng thương cắn răng ghi hận.
“Keng, Á đù cả bà già cũng không tha. Khẩu vị thật nặng, ăn mặn sống lâu, như mi nhất định trường sinh.” Hệ thống kinh ngạc cho Diệp Thần thêm cái đánh giá.
Đám người nhìn Diệp Thần một chút có chút nghi ngờ.
“Diệp-kun ngươi không phải… bị lây trĩ từ Oba san đó chứ?” Shizuka giáo y đang lái xe hỏi.
“Shizuka sensei cái này bệnh không có lây.” Saya Takagi mở miệng nói.
“Ách, cũng đúng nhỉ. Nhưng Diệp-kun che mình mông như vậy, nhìn rất giống bị trĩ. Không sao, đợi tối đến, Shizuka giúp ngươi đút đít là được.” Shizuka giáo y mở miệng nói.
“Ta… không bị trĩ… cũng không cần đút đít.” Diệp Thần cảm thấy nhân sinh như rơi xuống vực thẳm nói từng chữ.
Đám người cảm nhận được Diệp Thần sát khí muốn trêu hắn đều nuốt lại lời nói. Hiện tại trêu hắn là chuyện không hay.
“Diệp-kun không cần phải ngại. Ta là giáo y, nam nữ không phân biệt, huống chi chúng ta quan hệ… ta sẽ vô cùng nhẹ nhàng đem ngươi đút đít.” Shizuka giáo y quan tâm ngây thơ nói.
Đám người liền một bộ trầm mặc, ngươi đang chơi với lửa đấy Shizuka sensei.
“Ta mới là ngươi đem ngươi đút có được không.” Diệp Thần bất bình nhổ nước bọt. Thế nào giống như hắn mới là nữ nhân còn nàng mới là nam vậy chứ. Dứt khoát không để ý đến họ Diệp Thần dứt khoát điểm vào mình vài cái huyệt đạo đi ngủ một giấc còn hơn là bây giờ cho con hệ thống nó đút đít.
“Phía trước có thật nhiều thây ma. Chúng ta gặp nguy hiểm. Xe không thể lao qua. Có tấm lưới chặn phía trước.” Shizuka giáo y lập tức hoảng sợ nhìn trước mặt tập trung thật nhiều thây ma nói lập tức muốn chuyển hướng xe.
Đám người trong xe lập tức nghiêm túc cầm lấy mình vũ khí sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào cần thiết. Tất nhiên là trừ Diệp Thần vẫn tại trên xe nhắm mắt đi ngủ và Korito Oba đang ngủ gục tại trên ván trượt. Tình thế vô cùng nguy hiểm.