Mục lục
Thiên Đạo Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sử dụng Shizuka lão sư làm bia chắn thây ma, tổ đội tiến thẳng tới xe buýt hướng. Nhìn xung quanh thây ma tiến đến Shizuka Marikawa đều cảm thấy sợ đến ngây ngốc cả bước cũng không nổi, còn tốt Saeko học tỷ tại đằng sau nàng ẩn nàng đi tới.

Đám zombie nhìn thấy Shizuka giáo y lập tức nhường đường cho nàng, điều này khiến đám người hết sức là ngạc nhiên. Chẳng lẽ Shizuka lão sư ngốc có ngốc phúc sao? Hay bọn thây ma tưởng nàng là đồng bọn? Dù sao trí thông mình của nàng so với thây ma cũng không cao hơn bao nhiêu.

“Quả nhiên đúng như ta suy nghĩ, đám zombie này tìm cách né tránh Shizuka lão sư. Nhất định do Shizuka sensei có cái gì đó rất đặc biệt. Nó có thể giúp chúng ta sống sót qua trận đại dịch thây ma này.” Saya Takagi suy nghĩ mở miệng nói. Có thể trong máu Shizuka giáo y có cái gì đó vắc xin hoặc là ADN miễn dịch. Nếu như có thể tìm ra, thế giới này liền có hi vọng.

“Đặc biệt sao?” Rei Miyamoto nhìn Shizuka sensei cảm thấy hâm mộ ghen tị trong lòng. Ở tận thế có thể miễn dịch nguy hiểm tự do thoải mái. Tại sao người may mắn như thế lại không phải nàng chứ. Shizuka sensei ngốc như vậy có gì hơn nàng cơ chứ.

“Shizuka sensei thật tốt quá. Chỉ cần có ngươi như vậy chúng ta có thể đi cứu được những người khác.” Takashi Kuromu lập tức vui mừng.

“Đúng vậy, chỉ cần có Shizuka sensei trong đội chúng ta liền có thể an toàn. Tất cả các thây ma đều sợ Shizuka sensei.” Kohta Hirano cười đến vui vẻ không có chút nào trí tiến thủ.

“Ta có đáng sợ vậy sao? Thế nào bọn thây ma này lại sợ ta, rõ ràng bọn chúng phân biệt chủng tộc.” Shizuka giáo y mở miệng có chút tức giận. 

Đám người lập tức có chút đen mặt, có biết bây giờ có bao nhiêu người muốn được như ngươi bị loài thây ma này tránh né không, vậy mà ngươi còn chán ghét.

“Mọi người vẫn là cẩn thận một chút, đề phòng vẫn tốt hơn, đừng có hạ xuống cảnh giác.” Saeko học tỷ vẫn luôn trong trạng thái đề phòng xung quanh nhắc nhở.

“Saeko học tỷ nói đúng. Hiện tại chúng ta vẫn là phải chú ý. Mặc dù Shizuka lão sư có thể dọa chạy đám thây ma, nhưng chúng ta không biết nó sẽ có hiệu lực trong bao lâu. Nếu như không chú ý, có thể khiến nguy hiểm tăng gấp mười lần. Ngoài ra để Shizuka sensei ra ngoài cứu những người khác, có thể sẽ đẩy nàng vào nguy hiểm, chúng ta không thể làm vậy. Lần này là bất đắc dĩ.” Saya Takagi cũng tán thành nói. Nàng là người thông minh, tự nhiên có thể nhìn ra được. Shizuka lão sư không phải ngay từ đầu đã có khả năng này, nhất định đã có gì rất đặc biệt xảy ra với nàng.

Tiến dần về phía xe buýt, đám người lập tức mở cửa bước vào bên trong. Nhìn thấy được Korito Oba cùng Diệp Thần đã sớm yên vị tại bên trong xe chọn sẵn vị trí ngồi thoải mái.

“Diệp-kun… thật may quá ngươi không sao? Không tìm thấy ngươi ta lo hết hồn.” Shizuka giáo y nhìn thấy Diệp Thần lập tức xông vào đem đầu hắn đặt trong mình bộ ngực đầy đặn, mắt đều dưng dưng nước.

“Ổn rồi, không phải ta vẫn an toàn hay sao.” Diệp Thần tận hưởng bộ ngực của Shizuka an ủi nàng nói.

“Lần sau không cho phép biến mất như vậy, làm ta sợ hết hồn.” Shizuka giáo y nhắc nhở hắn.

“Được, hứa với ngươi.” Diệp Thần đưa tay lên sờ nàng cái cằm cưng chiều đáp.

“Ngứa mắt.” Korito Oba một bên nhổ nước bọt ghen tị. Nàng nhớ Diệp Thần chưa từng đối với nàng như vậy cưng chiều hay nói mấy cái lời dễ nghe qua. Vậy mà đối với một nữ nhân mới quen lại như vậy ân cần.

“Không nghĩ tới các ngươi lại dùng như vậy thủ đoạn. Đẩy một cái nữ nhân ngốc vào nguy hiểm, để đổi lấy sự an toàn. Thật khiến người ta mở rộng mắt. Cái gọi là tổ đội phối hợp thì ra là như vậy.” Diệp Thần nhìn đám người khinh bỉ một hồi.

“Nói cái gì hả? Chúng ta còn chưa có thanh toán xong đâu, có phải ngươi đã mở cửa kính cho đám thây ma chạy vào trong tấn công chúng ta đúng không? Ngươi lấy quyền gì mà nói chúng ta.” Takashi Kuromu nhìn thấy Diệp Thần nói như vậy liền tức giận cầm chày sắt đi tới. Korito Oba lợi hại để hắn nếm thử qua nhưng Diệp Thần hắn từ đầu đến đuôi đều là tiểu bạch kiểm dáng vẻ, không hề có chút thực lực nào.

“Nếu đúng là ta làm vậy, ngươi… làm cái gì được ta?” Diệp Thần không thừa nhận cũng không phủ nhận đầy khiêu khích nói.

“Ta muốn ngươi xuống xe, ngươi không xứng làm chúng ta đồng đội ở trên chiếc xe này.” Takashi Kuromu nhìn Diệp Thần nói. Hắn hoàn toàn không ưa người này. Vì lợi ích bản thân, đẩy mọi người vào nguy hiểm.

“Ngươi vừa nói là… muốn ta xuống xe?” Diệp Thần ngoáy ngoáy tai nhìn cái này ngu xuẩn nam chính.

“Đúng vậy, người như ngươi sẽ hại chết tất cả mọi người.” Takashi Kuromu đầy ác ý nói.

“Takashi sẽ không nghiêm trọng như vậy đâu. Diệp-kun đừng quan tâm đến lời hắn nói.” Rei Miyamoto liền phản đối. Shizuka lão sư hiện tại là cọng rơm cứu mạng bọn họ, nàng yêu Diệp Thần như vậy, sẽ bỏ bọn họ đi theo hắn. Vừa mới từ nguy hiểm thoát ra, nàng tuyệt đối không muốn mình lại gặp nguy hiểm.

“Rei,... hắn sẽ hại chết tất cả chúng ta.” Takashi Kuromu càng tức giận khi người hắn thích thầm, cô bạn thuở nhỏ lại không hề ủng hộ hắn.

“Ngu ngốc.” Diệp Thần hoàn toàn bỏ mặc cái tên cặn bã nam này không tiếp tục nhìn.

“Ngươi nói cái gì hả? Nếu ngươi không xuống xe, ta sẽ phải dùng bạo lực.” Takashi chĩa

“Đủ rồi Takashi, ngày hôm nay sẽ không có ai xuống xe cả.” Saya Takagi nhìn Takashi Kuromu tức giận nói. Nàng nhìn ra được, Takashi đang cố tình chĩa mũi nhọn về phía Diệp-kun. Từ Shizuka sensei nàng cũng đã phát hiện ra được, muốn sống sót ở tận thế này. Tuyệt đối phải dựa vào người nam nhân này. Shizuka sensei có thể tránh thoát thây ma tấn công nhất định có hắn công sức.

“Takashi-kun không nghĩ tới ngươi lại độc ác như vậy. Ngoài kia nguy hiểm vậy, ngươi đuổi Diệp-kun xuống là muốn giết hắn sao? Diệp-kun đừng sợ, ta sẽ bảo vệ ngươi. Thây ma đều rất sợ ta.” Shizuka giáo y ôm chặt lấy Diệp Thần nói.

“Có ngươi bảo vệ, ta sẽ không sợ.” Diệp Thần nhìn Shizuka giáo y xoa xoa nàng cái đầu nói. Có mà ta bảo vệ ngươi thì có, ngốc như vậy nữ nhân, thật khiến người ta không nỡ.

“Các ngươi… đều phản đối ta?” Takashi Kuromu liền ngỡ ngàng.

Saeko học tỷ nhìn Diệp Thần cùng Korito Oba trong lòng liền không nhịn nói rút kiếm ra chĩa vào Korito Oba cùng hắn: “Ta muốn khiêu chiến với hai người các ngươi.”

“Hả? Saeko học tỷ… chúng ta là một đội, như vậy có chút không hay.” Rei Miyamoto nhìn nàng khẽ nói. Shizuka lão sư có thể sẽ cùng hắn bỏ đi, Saeko học tỷ mạnh như vậy, nhưng còn nàng thì sao.

“Saeko học tỷ ta biết ngươi đối với họ tức giận nhưng cũng không muốn quyết đấu chứ. Dù sao cũng là đồng đội.” Kohta Hirano cũng khuyên can.

“Họ không phải chúng ta đồng đội. Nhưng… hiện tại không phải lúc đánh nhau. Saeko học tỷ chỉ cần để họ xuống xe là được rồi.” Takashi Kuromu vốn đối với hai người có ác cảm liền mở miệng nói.

“Hiện tại không phải lúc đấu đá nội bộ. Nếu chúng ta không nhanh rời đi, sẽ gặp nguy hiểm.” Saya Takagi tỉnh táo tức giận nói.

“Mồ, đừng có như vậy chứ, đánh nhau là không tốt.” Shizuka giáo y trách móc Saeko cùng Takashi.

“Shizuka sensei ngươi cho ta tỉnh táo, loại người này không xứng với ngươi.” Takashi Kuromu khuyên can nói.

“Chẳng phải Takashi đồng học không xứng với Rei đồng học nhưng vẫn thích nàng sao? Trong tình yêu thì làm gì có xứng với không xứng.” Shizuka giáo y ngây ngốc nói. 

“Shizuka sensei chúng ta thật không phải như vậy, ta có bạn trai. Mặc dù… hắn đã chết.” Rei Miyamoto mặt đỏ chót nói.

“Ách, ta xin lỗi. Ta không có ý.” Shizuka giáo y áy náy nói.

“Không sao Shizuka sensei. Dù sao ngươi cũng không biết.” Rei Miyamoto lắc đầu nói.

“Hay là… ta đem Diệp-kun cho ngươi mượn làm bạn trai. Như vậy ngươi cũng bớt cô đơn, hắn nhất định so với bạn trai cũ của ngươi còn tốt.” Shizuka giáo y nhìn bên cạnh Diệp Thần liền đề ra chủ ý.

“Hắn tốt vậy, ngươi giữ dùng đi.” Rei Miyamoto mặt đều hắc ám một mảng, bạn trai ta vừa chết. Ngươi liền kêu ta làm ngươi bạn trai bạn gái.

“Shizuka san bạn trai không phải là thứ để chia sẻ.” Diệp Thần nhìn Shizuka nhắc nhở nàng. Cô nàng này rõ ràng là mang hắn bán.

“Đâu phải chia sẻ, là cho mượn thôi.” Shizuka lão sư ngây ngốc phản đối.

Đám người mặt liền có chút hắc ám trở nên trầm mặc, ngươi nói có gì khác biệt sao?

Takashi liền im lặng không có lên tiếng, trong lòng hắn hiện tại có rất hỗn tạp mùi vị không nói lên lời. Rõ ràng bạn trai nàng đã chết, nàng còn không chịu chấp nhận hắn. Có nhất thiết phải nhắc lại tên đó không.

“Oba sensei ngươi có hay không đồng ý.” Saeko mặc kệ mọi người xung quanh chỉ chú ý đến Diệp Thần cùng Korito Oba cất tiếng nói.

“Nhóc… chưa đủ tư cách.” Korito Oba lười biếng nằm ra ghế nhắm mắt lại ngủ nói.

“Không đánh bại nàng ta, thì đừng nói chuyện với ta.” Diệp Thần cũng lười nhác nhắm mắt lại đáp.

“Thật vậy sao?” Saeko ánh mắt chớp động, dùng tốc độ nhanh nhất đưa kiếm chém về phía Korito Oba đang ngủ.

“Cẩn thân.” Đám người liền lập tức hoảng sợ. Không nghĩ tới Saeko học tỷ bình thường như vậy ôn hòa lại có thể manh động như vậy.

“Trò trẻ con. Ta nói rồi muốn nghịch món đồ này ngươi còn thiếu mười năm nữa.” Korito Oba vẫn không có mở mắt chỉ đưa ra hai ngón tay kẹp lấy thanh kiếm không chút nào cảm thấy áp lực.

“Không thể nào.” Nhìn Korito Oba như vậy mạnh mẽ, đám người đều giật mình. Chẳng lẽ đây chính là trong truyền thuyết cao thủ ở ẩn hay sao?

“Cô quả nhiên rất mạnh mẽ. Lần này là ta thua. Lần sau ta nhất định sẽ thắng.” Saeko cảm giác được hai người chênh lệch cũng biết rõ mình không thể thắng liền thu kiếm lại. Nàng vốn cho rằng mình kém cạnh Korito Oba không bao nhiêu nhưng xem ra nàng sai lầm. Nhìn qua Diệp Thần đang nằm một góc, nàng cũng không có ra tay, đơn giản vì không cần nhất thiết phải thử. 

“Không tốt, đám thây ma đang tiến đến bao vây xe. Shizuka lão sư mau cho xe chạy.” Rei Miyamoto nhìn thấy đám zombie hướng tới phía bọn họ chạy trở lại liền lập tức thúc dục.

“Tốt. Ta lập tức tới.” Shizuka sensei lập tức tới phía đầu xe ngồi vào ghế lái thắt dây an toàn, bắt đầu khởi động xe.

“Chả giống xe mình chút nào cả, làm sao đây? Chân ga, chân phanh, chân côn...” Shizuka giáo y liền lúng túng nhìn xa lạ buồng lái xe cố gắng nhanh chóng làm quen.

“Rõ ràng bọn chúng phải chạy đi chứ? Thế nào lại quay trở lại?” Takashi Kuromu lập tức không hiểu.

“Có thể khả năng của Shizuka sensei đã mất đi hiệu lực rồi.” Saeko nhìn vào Diệp Thần cùng Korito Oba đã ngủ ngáy o o liền nói. 

“Shizuka sensei nhanh lên, mau cho xe chạy, đám zombie đang quay lại. Mọi người thủ lấy cửa sổ đừng để chúng lao vào. Saeko học tỷ, Takashi dưới xe phiền các ngươi. Chúng ta cần chút thời gian.” Saya Takagi liền nhanh chóng lập ra chiến thuật.

“Được.” Hai người nghe xong lập tức xuống xe cầm theo vũ khí ngăn đám zombie tấn công.

“Shizuka sensei ngươi phải nhanh lên.” Saya Takagi thúc dục, họ không còn nhiều thời gian. Shizuka lão sư đã mất đi phép bổ trợ thần thánh, nếu đám zombie tấn công, họ nhất định sẽ chết.

“Được rồi, mọi ngươi mau lên xe đi.” Shizuka giáo y liền mở miệng nói. Mặc dù chưa nắm chắc cách di chuyển nhưng nàng nghĩ mình có thể làm được.

“Chúng ta đi thôi.” Takashi Kuromu cùng với Saeko lập tức lên xe nói.

“Đợi đã, giúp chúng tôi với.” Một đám học sinh cùng với một giáo viên đang chạy tới xe. 

“Ai vậy?” Takashi Kuromu nhìn đám người đang đến hỏi.

“Là thầy Shido dạy lớp 3 A.” Saeko nhìn đám người liền trả lời.

“Shido...” Rei Miyamoto ánh mắt có chút sợ hãi xong lại có chút tức giận cắn chặt răng. 

“Chúng ta phải qua đón bọn họ.” Takashi Kuromu liền đề nghị.

“Đợi chút đã, nếu như vậy sẽ có rất nhiều zombie chặn trước xe.” Shizuka giáo y liền có chút sợ hãi nói.

“Vậy thì cứ cán hết bọn chúng là xong.” Takashi Kuromu liền nói.

“Không thể làm vậy được, như vậy xe sẽ bị lật mất.” Saya Takagi lắc đầu không đồng ý nói.

“Chết tiệt.” Takashi Kuromu liền muốn làm anh hùng đi ra cứu người.

“Đừng giúp đỡ hắn ta.” Rei Miyamoto lập tức kéo chặt Takashi cái tay nói.

“Rei, cậu sao lại nói như vậy.” Takashi Kuromu hất ra nàng cái tay nói.

“Cậu không cần phải giúp hắn ta, hạng như hắn có chết cũng xứng đáng.” Rei Miyamoto lớn tiếng tức giận nói với Takashi.

“Mặc kệ hắn đi, những kẻ ngốc luôn thích làm anh hùng. Chỉ đến lúc án tử ngay trước mặt hắn mới biết anh hùng chỉ là trò đùa của bọn trẻ con.” Diệp Thần khẽ cười nằm tại trên ghế nói.

“Nói cái gì hả?” Takashi Kuromu tức giận. Đám người có chút trầm mặc, xã hội đã thay đổi rồi. Chỉ có kẻ ngốc mới làm anh hùng. Tên ngốc trước mặt chính là một thằng ngu. Mặc dù không nói ra nhưng tất cả đều thừa nhận lời Diệp Thần là đúng. Shido giáo viên cùng đám người kia có thể sẽ khiến xe quá tải, họ có thể sẽ không rời đi được.

“Các em, nhanh lên, tôi đảm bảo các em sẽ sống sót.” Shido thầy giáo lập đứng lại ra hiệu cho mọi người chạy trước lên xe. Takashi nhìn thấy cảnh như vậy liền đối với Shido có hảo cảm hơn nhiều so với trên xe Diệp Thần, hắn cảm thấy Shido mới là đàn ông.

“Vâng, sensei.” Đám học sinh lập tức mừng rõ chạy lên xe.

“Mặc dù nói vậy, nhưng lên được trên xe hay không đều phải nhờ vào bọn chúng.” Shido thầy giáo nhìn thấy những người trên xe không nghĩ giúp đỡ, hơn thế còn có Rei cái này học sinh liền mới làm như vậy. Hắn đương nhiên không nghĩ giữa chừng bị đuổi xuống xe, hắn muốn… nắm quyền.

Rất nhanh chóng, bọn họ liền lên được trên xe. Cửa xe đóng lại, Shizuka giáo y lập tức phóng xe lao ra ngoài.

“Họ không phải là con người… không còn là con người...” Sợ hết hồn Shizuka giáo y lập tức cắn răng đem đám thây ma chặn trước xe toàn bộ cán nát.

“Mau chạy xe ra cổng trường.” Saya Takagi liền mở miệng nói.

“Đã rõ.” Shizuka giáo y gật đầu liền lập tức hướng cổng trường phóng tới sau đó đem giào chắn đâm thủng hướng ra ngoài đường nhanh chóng phóng đi.

Đám người vừa thoát nạn liền ngồi mệt nhoài trên xe ô tô. Diệp Thần cùng Korito Oba vẫn nằm ườn một góc đem tay che lên mặt ngủ. Saeko nhìn bọn họ ngủ liền có chút mông lung suy nghĩ đến vừa rồi Korito Oba dùng hai ngón tay chặn nàng thanh kiếm, trong lòng không khỏi lại dâng lên hừng hực chiến ý.

“Có vẻ như là thoát rồi.” Nhìn xung quanh không thấy thây ma, Takashi Kuromu liền thở dài một cái, hạ xuống mình cảnh giác. Vừa rồi cảm giác quá mệt mỏi.

Shido tên thầy giáo nhìn thấy mọi người có vẻ như im lặng, ngoài ra cũng vào thời gian họ thả lỏng nhất, liền tận dụng cơ hội này đứng lên hướng đến cầm kiếm gỗ Saeko học sinh đi tới, trong đám người này hắn cảm thấy Saeko hẳn là lợi hại nhất: “Cảm ơn sự tương trợ của mọi người. Vậy Busujima san là thủ lĩnh ở đây?”

Korito Oba nghe thấy tên thầy giáo có chút chán ghét này gọi tên mình đệ tử dự định liền có chút nghe ngóng. Nàng cũng đoán ra được, tên này là muốn lên làm thủ lĩnh đây mà. Nàng là ninja đã từng gặp qua rất nhiều thể loại người, chỉ vài tên ngu ngốc không qua nổi mắt nàng. Tên này chính là một kẻ cặn bã.

“Chuyện đó thật sự không cần thiết. Phương châm của chúng ta là hợp tác để sống sót.” Saeko đang lau mình thanh kiếm liền khẽ dừng lại nói.

“Như vậy không ổn đâu. Để tiếp tục sống sót chúng ta cần một thủ lĩnh. Người đủ sáng suốt để quyết định mọi chuyện.” Shido giáo viên liền đề nghị mình dã tâm.

“Rồi cậu sẽ hối hận, hối hận vì cứu mạng một tên khốn như hắn.” Rei Miyamoto nhìn Shido lời nói quay ra đối với Takashi nói.

“So với việc này, tớ càng cảm thấy hối hận khi để tên họ Diệp khốn khiếp đó lên xe. Shido giáo viên có lẽ là người tốt, có thể cậu hiểu nhầm gì thôi.” Takashi Kuromu cắn răng nhìn ngủ say Diệp Thần tức giận nói.

“Người tốt sao? Hắn… ta?” Rei Miyamoto đột nhiên đối với Takashi nhìn càng thấy chán ghét, ngược lại đối với Diệp Thần lại có chút cảm thấy yêu thích hơn nhiều. Dù sao hắn cũng đồng ý nàng không cứu giúp Shido tên khốn đó. Những người còn lại trong xe ngoài Shizuka lão sư có vẻ đối với Shido cũng có đề phòng, họ có thể hiểu Shido làm người đi.

“Đã vào nội thành rồi.” Đám học sinh liền nhìn ra ngoài nói. Đám người trong xe lần nữa im lặng. Shido giáo viên nhanh chóng trở về mình vị trí, củng cố mình tẩm ảnh hưởng đối với đám học sinh hắn kéo theo lên xe. Ngoài ra nhìn sang Takashi cái này học sinh, Shido liền bắt đầu lên kế hoạch giảm xuống người này sự ảnh hưởng. Hắn tại sân trường nhìn thấy Takashi tương đối khó trị, về sau sẽ phản đối hắn đưa ra các quyết định. Sau đó nhìn đến Diệp Thần đang nằm ngủ say liền không để ý.

Diệp Thần cùng Korito Oba nằm tại trên xe ánh mắt liền có chút nhíu lại.

“Tên ghê tởm này quả nhiên là không sai, nhưng mà… có chút ngu ngốc. Ở cái này tận thế, chỉ có những kẻ có khả năng tấn công mới là những người thật sự có giá trị. Hắn một cái trói gà không chặt thầy giáo, muốn làm vua trong xe, ngu ngốc.” Korito Oba thầm nhổ nước bọt một cái. Muốn dựa vào đám học sinh tin tưởng là sai lầm. Vì sự lòng tin luôn luôn thay đổi.

“Mới lên xe đã để lộ mình tham vọng, thật là không chút nào thông minh. Bộ chưa đọc qua Conan ha sao? Cái này nhân vật phản diện làm cũng quá thất bại.” Diệp Thần cũng một mặt khinh bỉ. Phải biết năm đó hắn chưởng quản Tiêu Dao phái lừa cả thiên hạ quần hùng cho đến khi thành đại nghiệp. Tên này so ra kém quá xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK