Tên đại sư phụ Quách Tĩnh liền đánh một gậy về phía Diệp Thần, may là tên đạo trưởng trong số đó dùng phất trần đỡ thay hắn đâu. Nếu mà trúng có mà u đầu a.
“Chào đón nồng nhiệt quá a” Diệp Thần cười khổ nói. Chào đón thế này quả thật hơi quá mức nha.
“Diệp Thần đại ca, mọi người dừng tay. Là người nhà đâu” Quách Tĩnh liền đứng trước Diệp Thần ngăn cản lại.
“Thì ra, ngươi là bạn của Quách Tĩnh đâu, sao không nói sớm a.” Mấy vị sư phụ của Quách TĨnh liền thay đổi 360 độ thể thao luôn. Cười như không có gì xảy ra vậy.
Diệp Thần cũng cười theo nhưng trong lòng lại hỏi mười tám đời tổ tông bọn hắn cho hắn nói sao hả. Nếu không phải
“Ân, Diệp công tử, xin lỗi đã thất lễ đâu” Mã chân nhân hơi khom người xin lỗi.
“Không sao, ta sẽ không chấp với người khuyết tật đâu” Diệp Thần cũng thi lễ lại nói. Tên này là người có chút học thức a.
“Ngươi nói ai khuyết tật đâu”Mấy tên Quái nhân liền gầm lên chỉ vũ khí về phía Diệp Thần. Bọn họ rất tôn trọng đại ca của mình đâu, nên từ khuyết tật là tối kỵ a.
“Ai trả lời nói người đấy” Diệp Thần có Mã chân nhân làm chủ gan liền đại ra a.Ngươi giỏi cắn ta à.
“Ngươi nói gì, nói lại xem” Mấy người liền định xông vào đâu.
“Được a, mấy vị sư phụ, Diệp đại ca ngươi đừng cãi nhau nữa a, địch nhân còn đang đợi đâu” Quách TĨnh liền can ngăn hai người lại.
Sau đó ai nấy cũng trầm tư, Mai Siêu Phong còn đang đợi đối phó đâu, thời gian đâu mà gây sự a. Nhịn liền nhịn đi, sau này liền cho hắn biết à. Chỉ có mỗi Diệp Thần vô tư, mặc kệ chuyện gì xảy ra à.Quách TĨnh giới thiệu mọi người với nhau nhưng có vẻ như không mấy tốt quan hệ a.
Sau đó, phổ biến một chút tình hình cho mọi người đâu.
“Tối này chúng ta liền chờ tên ma đầu đó, rồi giết là xong không phải sao, ta không tin không đối phó được ả” Đại sư phụ liền lên tiếng nói. Mấy tên đệ đệ và cô muội muội hắn cũng nhiệt tình ủng hộ, trợ uy a.Đây chính là đặc quyền đại ca à.
“Ta thấy cũng chỉ có cách như vậy a” Mã chân nhân cũng liền thuận theo số đông a. Còn Quách Tĩnh liền cứ để đời nó đẩy thôi.
Nhưng một tiếng nói vang lên liền làm cho khí thế biến mất sạch à.
“Nói thì hay lắm” Đây là Diệp Thần nói a.
“Ngươi nói như vậy có cách gì hay hơn sao?”Tên lão già cầm đầu thất quái ý lộn giờ là lục quái a, gõ gậy xuống bàn khinh bỉ nói.
“Đúng là bọn hữu dũng vô mưu a, mấy người nói Mai Siêu Phong lợi hại lắm sao. Vậy không chạy đi, như vậy chẳng tốt sao à” Diệp Thần liền nói.
“Ngươi chưa lâm trận mà đã chạy, còn là hảo hán sao” Mọi người khinh bỉ nhìn hắn đâu.
“Các ngươi anh hùng các ngươi hảo hán tốt a. Nhưng nếu các ngươi chết không phải đều như nhau sao,hảo hán còn cái mắm dùng a” Diệp Thần liền phản lại. Đây là lời tuy thô nhưng thật a.
“Ngươi như vậy quá ích kỷ chúng ta chiến đấu vì mọi người, dù có chết cũng để lại tiếng thơm muôn đời à” Mấy tên quái nhân liền nói vào a.
“Cần gì mà muôn đời, cái gì mà mọi người nhớ đến, ta chỉ cần người thân và bạn bè nhớ vậy là đủ rồi.Với lại lịch sử vốn do người sống viết ra a, người chết vốn không có quyền “Diệp Thần liền nói. Nếu các ngươi chết bọn họ liền nói các người tài không bằng người, yếu còn ra gió cho xem.
“Ngưới quá ích kỷ, Quách Tĩnh ngươi không nên chơi với người như vậy đâu.Tên này không có chí tiến thủ đâu”Mấy người sư phụ liền tức giận đập bàn quay ra nói với Quách Tĩnh à.
“Diệp ca ngươi nói như vậy là không đúng a” Quách TĨnh cũng quay ra nói. Đối với hắn hành hiệp trượng nghĩa ăn sau vào máu đi.
“Ngươi tốt, Hoa Tranh ngươi thấy ta nói sai sao?” Diệp Thần liền không quan tâm đến Quách TĨnh, tên này chính là đồ ngốc, không có não à.
“Ta…ta..thấy ngươi nói có chút sai a” Hoa Tranh liền khó xử a, thực ra nàng thấy lời Diệp Thần nói có đúng a, nhưng ở đây như vậy người quan tâm nang. Nàng không muốn bọn họ thất vọng à.
“Ân, được ta sai a” Diệp Thần liền nhận sai, mặc dù không muốn nhưng hắn cảm thấy mình còn lên tiếng lập tức bị tống cổ ra ngoài à. Hiện tại còn đang ăn bám bọn họ, liền nhịn một chút.
“Được rồi mọi chuyện cứ vậy tính toán mọi người nghỉ ngơi đi, tối nay có một trận đánh đâu” Mã chân nhân cuối cùng cũng mở miệng cứu Diệp Thần đâu. Hắn hiểu đạo lý của Diệp Thần nhưng cũng không cho Diệp Thần đúng a, đây chính là bản tính của con người. Một khi họ tin tưởng điều gì đó, thì sẽ rất khó để họ bỏ cuộc đâu.
“Được, liền nghe lời chân nhân đâu” Mấy người khác cũng liền đồng ý. Bởi tối nay sẽ là một đêm mệt mỏi à.
Cuối cùng buổi tối cũng đến a, mấy người cũng chuẩn bị đầy đủ đâu, liền đợi Mai Siêu Phong đến à.
“Tại sao lại đưa Hoa Tranh và tên nhóc lại theo đâu” Mấy vị sư phụ liền hỏi Quách Tĩnh, một người không biết võ công, một cô gái võ công liền chỉ nửa vời à.
“Đệ tử cũng không muốn a, nhưng bọn họ nhất quyết chạy theo à” Quách TĨnh liền cười khổ nói.Một người là đại ca, một người là công chúa hắn có quyền gì dạy bảo họ đâu.
“Tý nữa đánh nhau cá ngươi phải tự bảo vệ bản thân mình, chúng ta không thể bảo vệ các ngươi a” Nữ tử duy nhất của thất quái liền nên tiếng à. Dù sao cũng là con gái nên có chút chu đáo a.
“Ân mỹ nữ lên tiếng ta liền nghe theo à” Diệp Thần liền lên tiếng trêu ghẹo đâu.
“Đồ háo sắc ai cho ngươi nói, ngươi đến đây chỉ thêm gánh nặng ” Nàng muốn rút kiếm chém hắn đâu, nều không phải có chuyện trọng đại thì ngươi…hừ hừ.
“Ân không nên tức giận a, sẽ mau giâf. Với lại, ta cũng đâu muốn đến đâu, đang định đi ngủ thì cô gái này liền kéo ta đi nha” Diệp Thần chỉ Hoa Tânh liền nói.
“Ta cần người bảo vệ a” Hoa Tranh phồng má nói.
“Không phải có tên ngốc này sao, với lạ ta không có võ công thế nào bảo vệ nha đầu ngươi” Diệp Thần chỉ Quách TĨnh nói.
“Vậy ngươi liền về đi” Hoa Tranh giận dỗi nói, nàng cũng không biết tại sao lại gọi hắn đi cùng a. CHẳng qua cảm thấy như vậy rất tốt à.
“Đã đến rồi chẳng lẽ lại về có mà điên à, với lại chẳng phải nói Mai Siêu Phong mù sao, chỉ cần cẩn thận là tốt.Ngươi chính là có việc gì ta giúp ngươi nhặt xác tốt “ Diệp Thần liền nói. Hắn có dự cảm mình với người mù có duyên đâu. Hai ngày nay liền liên tục gặp à, chẳng lẽ mù đang là mốt đâu.
“Ngươi không đi ta đi “ Hoa Tranh liền đứng dậy xoay người bỏ về đâu.Hiện tại nàng giận à.Muốn yên tĩnh đâu
Diệp Thần lắc đầu, thật không hiểu con gái rốt cuộc như thế nào a. Quá khó đoán rồi.Quay sang thấy thanh kiếm nàng để quên liền muốn gọi lại, nhưng đã đi xa a, thôi để tý nữa liền mang về.
“Ngươi cũng về luôn đi” Mấy tên kia cũng liền nói. Đối với họ Diệp Thần chính là cái tạ chính hiệu luôn, cái team này không muốn gánh tạ a.
“Không về a, ta ở lại đây. Dù sao, đã đến nhất định phải mở rộng tầm mắt mới được à.” Diệp Thần lắc đầu nói. Võ công có sức hấp dẫn lớn với hắn a.
“Xem ra, ả còn không đến chúng ta liền nói chuyện chút đi. Tìm hiểu một chút a” Mã chân nhân liền đưa ra ý kiến. Ngồi lâu quá tịch mịch.
Ai nấy đều đồng ý bắt đầu giới thiệu, rồi kể chuyện quá khứ a. Cuối cùng cũng đến lượt DIệp Thần a.
“Đến lươt ta sao, ân ta không có ký ức quá khứ nha. Vậy nên, từ nhỏ đến lớn chỉ cần hai từ để tóm tắt cuộc đời đó chính là Soái Ca a” Diệp Thần liền mặt dày phát biểu à.
“Tự mãn” Hàn Tiểu Oanh (muội muội nhóm thất quái) Liền khinh bỉ lên tiếng.
“Ta có tư bản để tự mãn không phải sao. Với lạ ta chỉ nói sự thật thôi” Diệp Thần ghé sát mặt đến Hàn Tiểu Oanh nói.Đây là hắn muốn trêu đùa nàng a.
Lập tức nàng liền đỏ mặt, dù đối với đàn ông nàng không mấy có hứng thú nhưng dù sao Diệp Thần khuôn mặt có sát thương a. Với lại ở gần DIệp Thần liền cảm thấy một cảm giác dễ chịu khó hiểu a.(Như đã từng nhắc đến Long Phượng khí tỏa ra có sức hút với người khác giới.)
“Mọi người cẩn thận Mai Siêu Phong tới” Mã chân nhân nói làm đứt bầu không khí xung quanh đâu.
Ai nấy đều im lặng chuẩn bị tấn công. Ả ma đầu Mai Siêu Phong đã xuất hiện a. Hôm nay bọn họ nhất định để nàng chôn mình lại đây đâu.
Mai Siêu Phong liền xuất hiện đi ngày càng đến gần đến phía họ đâu. Nàng cười rất vui cẻ a, nhưng có lẽ đằng sau sự vui vẻ đó cho người ta nhưng giây phút lặng lẽ đến tê người đâu. Có lẽ một hồi mưa máu khó tránh khỏi à.
Bóng dàng nàng càng ngày càng rõ a, Diệp Thần lập tức chết đứng. Thật sự quá trùng hợp a, Ả ma đầu giết người không ghê tay này lại chính là…..