Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 195

Trong chớp mắt, trong lòng Lưu Ly dâng lên sự nghi ngờ: “Các người quen biết?”

Ánh mắt kia, cực kỳ giống như đang nhìn kẻ thù.

Cô đúng là có nghĩ tới thân phận Cố Tại Ngôn không tầm thường, cũng từng nghĩ kẻ thù của Cố Tại Ngôn có thể cách đây không xa, chỉ không nghĩ tới kẻ thù của hắn vậy mà tìm tới nhanh vậy.

Người như Âu Dương Diệp, vừa nhìn chính là kiểu người cô không chọc vào nổi.

Lưu Ly nhíu chặt lông mày, tâm tư nhanh chóng chuyển đổi suy nghĩ.

Nhìn thần sắc Lưu Ly, Cố Tại Ngôn biết cô hiểu lầm, vội vàng giải thích: “Ta không quen.” Theo bản năng, hắn không muốn để cho Lưu Ly biết thân phận thật của hắn, bởi vì hắn cảm thấy nếu như Lưu Ly biết, sợ là sẽ cách mình ra xa.

Lưu Ly nghe lời này, ngẩng đầu nhìn về phía Cố Tại Ngôn, bên trong ánh mắt có hoài nghi.

Không quen? Vậy tại sao sẽ có ánh mắt như nhìn kẻ thù vừa nãy?

Cố Tại Ngôn bị Lưu Ly nhìn mà không hiểu sao lại thấy chột dạ, vô ý thức liền dịch chuyển khỏi ánh mắt ấy.

Thấy Âu Dương Diệp vẫn là bộ dáng giật mình, sợ Lưu Ly quay đầu nhìn ra manh mối, cũng vì để Lưu Ly hết hoài nghi, bèn lành lạnh mở miệng: “Chủ ý của nương tử nhà ta đáng giá ngàn vàng, cậu muốn dùng một phần tiền lời mua biện pháp của nàng ấy, là ức hiếp nàng ấy không có ai che chở à?”

Lời này của Cố Tại Ngôn giống như là giải thích với Lưu Ly về ánh mắt kia của hắn, cũng là đang cảnh cáo Âu Dương Diệp.

Nhưng mà một câu ‘nương tử nhà ta’ đã để hai người Lưu Ly và Âu Dương Diệp cùng sửng sốt.

Cố Tại Ngôn một tiếng nương tử kia để Lưu Ly ngơ ngẩn cả người, như có dòng điện chạy qua toàn thân, tê dại đến tận đáy lòng cô.

Nhất là còn nghe được lời nói bảo vệ từ miệng Cố Tại Ngôn, khiến trong lòng Lưu Ly dâng lên một cảm giác kì lạ chưa bao giờ có. Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Chỉ là, khi cô hoàn hồn nhìn về phía Cố Tại Ngôn, đã thấy ánh mắt Cố Tại Ngôn cũng không có rơi vào trên người mình, nghĩ rằng có lẽ hắn là bởi vì quan hệ hợp tác của hai người mới có thể nói ra lời như vậy, trong lòng nhẹ nhàng thở ra đồng thời lại có chút trống rỗng, nói không rõ là tư vị gì.

Mà nội tâm Âu Dương Diệp lúc này cũng là vô cùng rung động.

Cố Tại Ngôn là một người như thế nào, trong kinh không ai không biết.

Không nói cái khác, chính là điểm chưa từng gần nữ sắc này thì người người đều biết.

Hễ là nữ nhân muốn tiếp cận Cố Tại Ngôn, ai có thể có kết cục tốt đâu? Những nữ nhân muốn bò lên giường hắn, cỏ trên mộ phần bây giờ sợ là đã cao mấy thước.

Thế nhưng là, Cố Tại Ngôn lại gọi một thôn phụ xấu xí là ‘nương tử’, điều này khiến trong lòng Âu Dương Diệp làm sao không chấn động cho được?

Thậm chí có trong nháy mắt, hắn đều cho là mình chưa tỉnh ngủ, đang nằm mộng hoang tưởng.

Chỉ là hắn cũng biết, mình không phải đang nằm mơ.

Âu Dương Diệp lại là thương nhân, tự nhiên là không phải đồ ngu, tương phản rất thông minh, nếu không cũng sẽ không có thành tựu ngày hôm nay chỉ với thân phận như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK