Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 493

Có lúc không phải một viên cứt chuột làm hỏng một nồi cháo, mà cần nhìn từ bề ngoài tới bên trong, nếu cô không đoán sai, Hoa gia nhất định bên trong mục nát rồi, như này mới xuất hiện loại người trước mắt.

Hoa Vũ bị giọng điệu thành thật của Lưu Ly làm cho mặt mày lúc trắng lúc xanh: “Cô dám không nể mặt Hoa gia tôi sao?”

Từ khi đi ra ngoài đến nay, vẫn chưa từng gặp ai dám đắc tội với người của Hoa gia.

“Lưu Ly, cô đừng có không biết tốt xấu, phải biết nếu tôi có thể khiến người của Trương gia mà cô để ý biến thành như này, cũng có thể khiến bọn họ sống càng thê thảm hơn, cô có tin không?”Giọng nói của Hoa Vũ rất u ám, vẻ mặt tràn ngập sự uy hiếp.

Nghe vậy, Lưu Ly nhất thời không thể duy trì sự điềm tĩnh vốn có, trên mặt tràn ngập sự tức giận, hai tay cũng siết thành nắm đấm, nhưng vẫn cưỡng ép bản thân bình tĩnh.

Hít thở sâu một hơi, Lưu Ly lúc này mới xoay người nhìn sang Hoa Vũ, trên mặt không còn sự điềm nhiên, trong ánh mắt ẩn chứa lửa giận: “Ngươi đã làm gì với Trương gia?”

Lưu Ly tận khả năng duy trì bình tĩnh hỏi ra câu này, tuy Âu Dương Diệp từng nhắc nhở cô chuyện của Trương Hạnh Huệ có sự dính dáng của Hoa gia, nhưng từ trong lời nói của Hoa Vũ, cô cảm thấy chuyện Hoa Vũ làm không chỉ có những điều này.

“Tôi không cần làm gì cả, tự sẽ có người giúp tôi làm chuyện tôi muốn.”Hoa Vũ nhếch môi: “Có tôi ở đây, Trương Đại Tú đã tuyệt đối không có ai dám dùng, mà đời này của Trương Hạnh Huệ cũng không thể gả đi…”

Nói xong, đáy mắt của Hoa Vũ xẹt qua một tia khoái chí báo thù: “Đây là cái giá khi cô giúp tên dã chủng đó.”

Lưu Ly nghe xong, nhíu mày.

Dã chủng?

Là nói Âu Dương Diệp sao?

“Lưu Ly, sự nhẫn nại của tôi có giới hạn, nếu cô còn không ngoan ngoãn nghe lời, hai đứa con đó của cô tôi không bảo đảm…”

“Ngươi thử xem!”

Khi Hoa Vũ một lòng tưởng rằng mình có thể uy hiếp được Lưu Ly, hơn nữa Lưu Ly sẽ sợ, Lưu Ly bỗng nhiên bùng nổ khí thế, dùng một loại giọng điệu lạnh lẽo nói ra câu này.

Lưu Ly của lúc này nhìn Hoa Vũ, ánh mắt lạnh lẽo, khí thế cường thịnh, có một loại xu thế đè Hoa Vũ xuống, hoàn toàn không giống biểu hiện mà một cô thôn nữ sẽ có.

Rồng có vảy ngược, vảy ngược lớn nhất của Lưu Ly chính là hai đứa trẻ.

Cho nên khi Hoa Vũ nói muốn ra tay với hai đứa trẻ, Lưu Ly đã bùng nổ khí thế mà kiếp trước cô lịch luyện được, đáy mắt không có một chút sợ hãi hoặc kiêng kỵ, lời nói ra ngược lại khiến Hoa Vũ cảm nhận được một loại cảm giác uy hiếp.

Hắn, Hoa lão tam của Hoa gia, vậy mà bị một nữ nhân uy hiếp?

“Cô nghĩ tôi không dám sao?”Sau khi bàng hoàng, mặt mày Hoa Vũ đầy tức giận.

Một thôn nữ dám uy hiếp hắn? Chuyện này thật sự không khác gì giẫm mặt mũi của hắn xuống đất.

“Ha, Hoa lão gia không phải vì mình là người của hoàng thương gia mà cảm thấy mình ghê gớm hơn, người khác đều phải sợ Hoa lão gia sao?”Lưu Ly thu lại loại cảm giác bức người đó, khóe miệng hơi nhếch lên, mang theo sự mỉa mai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK