Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 534

Nói xong, Nhiêu Thanh Nhã hơi mím môi, tiếp tục nói: “Huống hồ, cha con nhà họ Chương xử trảm, nhà họ Chương khám nhà còn làm đây khố phòng của huyện nha, này cũng nên cảm ơn Ly muội.”

Huyện nha gần nhà họ Quách, chuyện trong nha môn đương nhiên đã truyền đến tai Nhiêu Thanh Nhã.

Nghe Nhiêu Thanh Nhã nói vậy, Lưu Ly cũng không nói gì nữa, hai người nhìn nhau cười cười, chuyện này cứ như vậy mà qua.

Sau đó Lưu Ly đi theo Nhiêu Thanh Nhã thăm hai đứa bé, hai đứa bé bây giờ đã có tên, là Quách Gia Thiên và Quách Gia hạ, bây giờ hai đưa bé sớm đã không có dáng vẻ nho nhỏ nhăn nhăn nhúm nhúm như trước, Gia Thiên Gia hạ sau khi nảy nở trắng trẻo mập mạp, hai cặp mắt đen nhánh tỏa sáng xoay vòng vòng, nhìn thông minh đáng yêu vô cùng làm người thích.

Lưu Ly chơi đùa với hai đứa bé, cả gương mặt yêu thích.

Nhiêu Thanh Nhã bên cạnh thấy Lưu Ly như vậy, không khỏi cảm thấy hiếu kỳ: “Đôi long phượng thai nhà muội không phải càng làm người yêu thích hơn hai tên nhóc nhà ta sao? Sao nhìn giống như là chưa từng có con vậy?”

Lưu Ly nghe vậy cơ thể hơi hơi cứng lại, cô thiếu chút nữa lộ tẩy rồi.

Bản thân cô quả thật không có kinh nghiệm mang thai sinh con, nguyên chủ lúc đó sinh tồn cũng khó, trong ký ức cũng không có bao nhiêu hình ảnh của Bình Bình và Yên Yên lúc bé, cho nên bây giờ nhìn hai đứa bé tròn tròn giống nhau như đúc này mới vô cùng yêu thích.

Nhưng, này đương nhiên không thể nói ra được.

Nhưng mà rất nhanh Lưu Ly đã có lý do giải thích: “Trước đó đần độn không chú ý đến đứa nhỏ, bây giờ mới cảm thấy tiếc nuối.”

Nghe vậy, Nhiêu Thanh Nhã không khỏi sững sờ, đối với những chuyện Lưu Ly đã từng gặp phải, đều có người báo cáo với nàng ta, dù sao người nàng ta kết giao, cho dù bản thân không thận trọng, bên cạnh cũng sẽ có người thận trọng giúp nàng ta.

Nhớ đến quãng thời gian trước đó của Lưu Ly mà nàng ta từng nghe đến, trong mắt Nhiêu Thanh Nhã lại có thêm mấy phần thương: “Những năm đó thật sự là khó cho muội rồi, nhưng mà cũng may quá khứ đã qua, bây giờ muội cũng xem như là khổ tận cam lai…”

Dứt lời, hơi dừng một chút, lại hỏi: “Còn không mấy ngày nữa là đến thời gian thành thân của muội, nghe nói phu quân nhà muội vẫn chưa trở về, không biết hắn có kịp không?”

Nhiêu Thanh Nhã hỏi cái này là thật sự quan tâm Lưu Ly.

Dù sao thành thân thường phải cần mấy tháng chuẩn bị, bây giờ cách ngày Lưu Ly thành thân chỉ khoảng mười ngày, dù cho lần này chỉ là hôn lễ bổ sung, thì thời gian cũng không đủ.

Tải ápp ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Cho dù thời gian đủ, nhưng mà người vẫn còn chưa về…

Nhiêu Thanh Nhã có chút lo lắng: “Không biết người phu quân này của muội đi làm cái gì rồi?”

Lưu Ly lắc đầu: “Hắn đi đâu ta cũng không biết, về phần thành thân, hắn nói sẽ nhanh chóng chạy về.”

Mặc dù nói như vậy, nhưng Lưu Ly cũng không hy vọng gì.

Nói đến đây, rõ ràng là thành thân giả, Cố Tại Ngôn có quay về hay không kỳ thật cũng không phải quá quan trọng, cùng lắm thì đến lúc đó lại tìm một cái cớ là được.

Chỉ là nhớ đến câu nói “Chờ ta”trước khi đi kia của Cố Tại Ngôn, trong lòng cô khó tránh khỏi sẽ có chút chờ đợi.

Cô nghĩ, nếu như Cố Tại Ngôn thật sự không quay lại, cô hẳn là sẽ buồn đi?

Nhớ đến Cố Tại Ngôn, Lưu Ly có chút mất tập trung.

Thấy Lưu Ly như thế, Nhiêu Thanh Nhã biết mình đã chọn sai chủ đề rồi, cũng không tiếp tục hỏi nữa, mà đổi chủ đề hỏi: “Nghe nói ngày mai muội muốn mở một mỹ thực thành ở trấn Biên Lư? Sao lại là mỹ thực thành? Bên trong có cái gì ngon?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK