Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 233

Tư đại phu chỉ để lại một câu ‘ta đi mua thuốc’ thì cũng rời đi.

Lưu Ly rời khỏi Trương gia, đi thẳng tới cổng thôn.

Bình Bình bây giờ không rõ như nào, cô không có tâm tư đợi ở nhà, buộc phải làm chút gì đó mới được.

May mà khi Lưu Ly đi tới cổng thôn, vừa hay nhìn thấy xe bò của nhà trưởng thôn, bèn lên xe bò của nhà trưởng thôn.

Thì ra sau khi Trương Cao Ân biết Bình Bình mất tích, tuy cũng đã tổ chức người trong nhà đi tìm, nhưng suy cho cùng cũng là thật sự quan tâm, ở nhà cũng không ngồi yên được, vì vậy bảo con trai đánh xe chở ông ta đi lên trấn.

Là trưởng thôn, Trương Cao Ân vẫn có chút qua lại với người trên trấn, Trương Cao Ân hy vọng đi nhờ bọn họ lưu ý giúp.

Đối với điều này, Lưu Ly rất cảm kích.

Đợi sau khi tới trấn, Lưu Ly bèn tách ra với trưởng thôn.

Xuống xe bò, Lưu Ly có hơi mờ mịt một lát, sau đó đi về phía Phúc Mãn Lâu.

Thứ nhất, trong nhà đã xảy ra chuyện, hàng hóa mấy ngày nay của Phúc Mãn Lâu cô chắc chắn cũng khó cung ứng được, thương nhân trọng chữ tín, cô phải đi nói một tiếng.

Thứ hai, cô biết ông chủ của Phúc Mãn Lâu – Âu Dương Diệp là một người có thân phận, cộng thêm kinh doanh của hắn trải khắp trong phạm vi rộng, cô muốn nhờ hắn giúp.

Cũng coi như Lưu Ly gặp may, khi cô tới Phúc Mãn Lâu, Âu Dương Diệp vừa hay ở trong Phúc Mãn Lâu.

Nghe thấy Lưu Ly nói rõ mục đích tới đây, thần sắc của Âu Dương Diệp trở nên nghiêm nghị, nói: “Cố phu nhân yên tâm, vấn đề cung ứng hàng hóa phía bên này ta sẽ cho người chuyển từ nơi khác tới, tin tức của lệnh công tử ta cũng sẽ cho người nghe ngóng.”

Âu Dương Diệp nói xong lời này thì không nán lại nữa, trực tiếp rời đi.

Âu Dương Diệp là thật sự vội.

Dù sao đứa trẻ đó là con của người đó, nếu thật sự xảy ra chuyện là chuyện rất khủng khiếp.

Ở một bên khác, Cố Tại Ngôn sau khi rời khỏi thôn Đại Vĩ, bèn nhanh chóng liên lạc với Tại Lâm Nhật Thiên mở tìm kiếm khắp các phương diện.

Nhật Thiên không nói hai lời, Tại Lâm lại ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Con của một thôn phụ, đâu có đáng để chủ tủ nhọc lòng như vậy?

Nhưng nhìn sắc mặt u ám đó của chủ tử nhà mình, Tại Lâm cũng không dám hỏi nhiều.

Sau khi Tại Lâm Nhật Thiên rời đi, Cố Tại Ngôn vô thức nhìn về phía dưới quán trà, ánh mắt này lại khiến Cố Tại Ngôn nhìn thấy một bóng người quen thuộc, khiến lông mày của Cố Tại Ngôn không khỏi nhíu chặt lại.

Lưu Ly sau khi đi một vòng ở trên trấn, phát hiện cô trừ đi loanh quanh căn bản không có cách gì cả, đối với chuyện Bình Bình mất tích này cũng căn bản không có một chút manh mối, không biết phải đi đâu tìm kiếm.

Cuối cùng nghĩ tới Yên Yên ở nhà, Lưu Ly bèn kết thúc cuộc tìm kiếm không mục tiêu, chuẩn bị quay về đợi tin.

Vừa về tới thôn, Lưu Ly trực tiếp tới Trương gia đón Yên Yên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK