Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 292

Cố Tại Ngôn không phải là loại tư tưởng cảm thấy con gái nên làm tiểu thư khuê các tam tòng tứ đức, cho nên cũng không phản đối hứng thú tập võ của Yên Yên.

Nhìn tương tác qua lại giữa Cố Tại Ngôn và Yên Yên, Lưu Ly trong lòng hốt hoảng cảm thấy, hai người này, thật giống hai cha con.

Chuyện Lưu Ly trở về nhanh chóng truyền ra, Trương Trần Thị còn có người quản lý thôn đều đến thể hiện quan tâm.

Sau khi biết Lưu Ly không sao, tất cả mọi người nhẹ nhàng thở ra.

Chỉ là lúc quản lý thôn muốn đi, Lưu Ly lại đột nhiên gọi người lại.

“Trưởng thôn gia gia, việc trước đó người trong thôn hỗ trợ cháu tìm Bình Bình, cháu muốn cảm ơn bọn họ.” Lưu Ly không thích nợ nhân tình, lại thêm những người tự nguyện hỗ trợ tìm người đó nhân phẩm khẳng định không tệ, cho nên Lưu Ly chuẩn bị dùng một số hành động thực tế để thể hiện cảm ơn.

Trương Cao Ân vừa nghe Lưu Ly nói thế, vội vàng khoát tay: “Tất cả mọi người đều là cùng thôn, đứa nhỏ mất tích hỗ trợ tìm kiếm là phải, cháu không cần quá khách khí.”

Trương Cao Ân cảm thấy, người trong thôn bây giờ tốt hơn ngày trước rất nhiều đều là công lao của Lưu Ly, này sao cũng không thể để Lưu Ly lại tốn kém.

Lưu Ly vừa nghe thế, lại lắc đầu.

“Trưởng thôn gia gia, cháu cũng là có tư tâm, ông lại nghe hết lời cháu nói.”

Vừa nghe thấy lời này của Lưu Ly, trong lòng Trương Cao Ân cũng thấy lạ, bèn bảo Lưu Ly nói ra suy nghĩ của cô.

“Cháu muốn nhờ người trong thôn giúp cháu trồng rau.” Lưu Ly nói.

Trương Cao Ân nghe thấy chuyện này, lập tức nói: “Chuyện trồng rau này không lớn, đợi khai xuân bảo bọn họ giúp là được rồi, chỉ là cháu cần nhiều rau như vậy để làm gì?”

Trương Cao Ân đương nhiên là nghĩ tới việc bán, nhưng giá rau rẻ, gần như nhà nào cũng trồng rau, bình thường đều ăn không hết thì mang lên trấn bán, nhưng cũng không bán được bao nhiêu tiền.

Lưu Ly nghe thấy lời này của Trương Cao Ân thì biết ông ta hiểu lầm rồi, lập tức nói: “Trưởng thôn gia gia, cháu là muốn bọn họ giúp cháu trồng rau trong mùa đông.”

Cô muốn mở một cửa hàng bán rau củ trái mùa.

Cô nghĩ xong rồi, mùa đông nhờ bọn họ giúp trồng rau, mùa xuân rau củ nhiều, cô còn có thể nhờ các thôn dân trồng dược liệu, trồng ớt.

Tóm lại, đây là chuyện cả hai cùng có lợi.

Còn về phần vải dầu cần thiết cho nhà kính, tuy Âu Dương Diệp tới nay vẫn chưa có tin tức, nhưng từ thái độ mà Âu Dương Diệp hiểu hiện ra thì thấy, Âu Dương Diệp là rất coi trọng chuyện này, vậy nên tìm được vải dầu là chuyện sớm muộn.

Với lại, nếu năm nay Âu Dương Diệp không tìm được loại vải dầu mà cô muốn, cũng có thể nhờ các thôn dân giúp trồng các loại nấm, còn không đủ thì dạy bọn họ trồng giá đỗ vào mùa đông, tóm lại không thiếu việc cho bọn họ.

Lưu Ly thấy hay, nhưng Trương Cao Ân nghe thì lại trợn mắt há hốc mồm.

Nếu không phải Lưu Ly dạo gần đây quả thật là một người có chủ ý, ông ta cũng nghi ngờ Lưu Ly có phải đầu óc có bệnh không.

Nếu không trồng rau vào mùa đông chính là chuyện viển vông, Lưu Ly sao lại nói ra được?

“Ly à, chuyện này cháu nghiêm túc chứ?” Trương Cao Ân muốn xác nhận Lưu Ly có phải nói đùa không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK