Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 247

Tuy Lưu Ly làm như vậy quả thật là chiêu hiểm, nhưng không thể không nói, Lưu Ly làm như vậy là đúng.

Sau khi Lưu Ly ngất đi, đối phương để cho chắc chắn, vậy mà đã tìm đại phu bắt mạch, muốn xem cô rốt cuộc có phải thật sự bị trúng độc rồi không.

Mà một bước này, nếu giả bộ ngất, vậy chắc chắn sẽ bị đại phu nhìn thấu.

Bởi vì đã dùng thuộc giải chậm trước, giữa chừng Lưu Ly đã tỉnh lại.

Cô của lúc này hai mắt bị che, hai tay cũng bị trói, chỉ cảm nhận được sự xóc nảy của xe ngựa, căn bản không biết mình đang ở đâu.

May mắn nút dây thừng trói tay đó không quá chặt, Lưu Ly không tốn bao nhiêu sức thì đã cởi được trói cho mình.

Sau đó, trong lúc thần không biết quỷ không hay, Lưu Ly bỏ lại ngọc bội của Cố Tại Ngôn xuống xe.

Bởi vì cô biết, người của Cố Tại Ngôn sẽ để ý nhất cử nhất động ở bên phía trấn Biên Lư, cho nên cô rất chắc chắn ngọc bội sẽ được đưa tới tay của Cố Tại Ngôn.

Nếu người của Cố Tại Ngôn nhặt được, cô hy vọng có thể thông qua ngọc bội truyền ra thông tin cô làm mồi nhử dụ rắn ra khỏi hang.

Nếu người của Cố Tại Ngôn có thể đi theo cô được, vậy chứng tỏ sự an toàn của cô và Bình Bình có thêm một phần bảo đảm.

Đương nhiên đối với điều này Lưu Ly cũng không ôm hy vọng quá lớn, đối phương có thể buôn bán người nhiều năm không bị tra ra như vậy, chứng tỏ đối phương quả thật rất có thực lực, người của Cố Tại Ngôn nếu thật sự bị mất dấu, cô cũng sẽ không cảm thấy kỳ lạ.

Nhưng mặc kệ như thế nào, cô cũng vẫn có cơ hội đi vào hang địch tìm được Bình Bình.

Bắt đầu từ lúc cô quyết định dùng thân mình mạo hiểm thì cô đã suy nghĩ tới mọi khả năng, cũng tận khả năng làm tốt chuẩn bị.

Là dược sư thiên tài, cô vẫn có chút năng lực tự bảo vệ mình.

Huống chi, nếu thật sự gặp phải nguy hiểm, cô cũng còn có một lá bùa hộ thân như không gian linh tuyền.

Cô trước giờ hành động luôn có sự chuẩn bị, chứ sẽ không kéo chân người khác tổn người hại mình.

Sau khi bỏ ngọc bội lại, Lưu Ly sợ đánh rắn động cỏ, cho nên không có làm gì khác nữa, yên lặng nằm ở trong xe ngựa giả bộ ngất.

Xe ngựa chạy rất nhanh, Lưu Ly bị xóc tới đau đầu chóng mặt, nếu không phải dùng nước linh tuyền cải thiện thể chất trong khoảng thời gian dài, Lưu Ly tuyệt đối tin mình sẽ giả bộ ngất thất bại mà nôn ra.

Cho dù bị xóc rất khó chịu, Lưu Ly vẫn không nhúc nhích, trong lòng lặng lẽ tính toán thời gian.

Khoảng 1 canh giờ sau, xe ngựa dừng lại, sau đó có người vén rèm xe ngựa leo lên xe ngựa.

Sau đó cơ thể của Lưu Ly bị người ta nhấc lên, Lưu Ly chỉ đành thả lỏng cơ thể tiếp tục giả bộ ngất.

Không lâu sau Lưu Ly cảm thấy mình được đưa lên thuyền, sau đó nghe thấy người trên thuyền nói với người đánh xe: “Được rồi, các người về đi, nhớ xử lý sạch sẽ mọi dấu vết, nếu không xảy ra chuyện thì trách đừng bọn ta vô tình.”

Người đánh xe đó đương nhiên đồng ý liên tục.

Sau đó, Lưu Ly cảm nhận được thuyền lắc lư, chắc là thuyền đã đi rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK