Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 218

Quả nhiên, người bị đánh là Điệp Trúc Lam.

Điệp Trúc Lam nhìn người phụ nữ xuất hiện trước mặt mình một cách rất nhanh hơn nữa còn đánh mình, vẻ mặt chấn động, không thể tin được.

Rất nhanh nàng ta đã nhận ra người đánh mình là ai.

Mới có mấy ngày không gặp, Lưu Ly đã hoàn toàn khác với trước kia.

Không chỉ da dẻ trở nên trắng trẻo hơn, vết sẹo trên khuôn mặt cũng dần mờ đi, ngoại hình rõ ràng còn xinh đẹp hơn nàng ta.

Sau khi sững sờ, Điệp Trúc Lam lại càng thêm tức giận.

“Lưu Ly, con tiện nhân này, cô dám đánh tôi…”

“Chát….”

Không đợi Điệp Trúc Lam nói xong, lại một tiếng tát truyền đến.

Dấu bàn tay trên mặt Điệp Trúc Lam đã trở nên đối xứng.

Tất cả người của thôn Điệp Gia: “….” Người phụ nữ bưu hãn này từ đâu đến vậy?

Người của thôn Đại Vĩ: “…” Thật bưu hãn, nhưng cũng rất hả dạ.

Sững sờ một lúc, sau đó người của thôn Điệp Gia hoàn hồn lại.

Người trong thôn mình bị đánh, còn bị đánh ở trước mặt bọn họ, cơn giận này sao có thể nuốt trôi được chứ.

Nhưng đối phó với một người phụ nữ, đám đàn ông không tiện ra tay, những người phụ nữ của thôn Điệp Gia đều bị chặn ở bên ngoài, bây giờ thực sự không thể đi vào được.

Đúng lúc này, Thôi thị đã phản ứng lại, bước lên muốn đánh Lưu Ly.

Chỉ là, động tác của Thôi thị vẫn chưa rơi xuống, đã bị một bàn tay giữ lại.

Thôi thị kinh ngạc, ngẩng đầu lên, đúng lúc đối diện với ánh mắt của một người đàn ông trên mặt có vết sẹo.

Nhất thời, người đã quen ngang ngược như Thôi thị cũng cảm thấy sợ hãi, chân mềm nhũn.

Đúng lúc này, Cố Tại Ngôn buông tay Thôi thị ra, Thôi thị lập tức ngồi bịch xuống đất.

Người của thôn Điệp Gia sững sờ, vẫn chưa phản ứng lại, nhìn Cố Tại Ngôn, lúc nãy bọn họ đều không hiểu Cố Tại Ngôn đến gần Thôi thị bằng cách nào.

Người của thôn Đại vĩ cũng trợn tròn mắt nhìn Cố Tại Ngôn.

Lưu Ly chỉ liếc nhìn Cố Tại Ngôn, sau đó lại nhìn Điệp Trúc Lam.

“Hai cái tát này tôi đã muốn tặng cho cô từ lâu rồi.” Lưu Ly lạnh lùng lên tiếng: “Lúc trước cô đánh con trai tôi, tôi không đi tìm cô là vì cô là con dâu nhà họ Trương, bây giờ cô đã không còn quan hệ gì với nhà họ Trương nữa, thù cũ hận mới, sẽ tính toán một lần luôn.”

Nói xong, Lưu Ly lại tát Điệp Trúc Lam hai cái: “Cô bịa đặt tin linh tinh về tôi và Trương Nhị Lang, muốn ép tôi vào con đường chết, cho cô hai cái tát, để cô biết không phải lời nào cũng có thể nói một cách tùy tiện, đã nói rồi thì phải trả giá.”

Cha của Điệp Trúc Lam-Điệp Quý, còn có hai huynh đệ nhìn con gái (em gái) của mình bị ức hiếp như vậy, lập tức nổi giận đi lên.

Nhưng bị ánh mắt kia của Cố Tại Ngôn uy hiếp, bọn họ không dám động đậy, thẹn quá hóa giận nhìn về phía mấy người của thôn Điệp Gia: “Các người còn sững sờ ra đó làm gì? Trơ mắt nhìn người của thôn Điệp Gia chúng ta bị ức hiếp như vậy sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK