Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 283

Chỉ là bất đắc dĩ, hắn ta không dám lộ ra ngoài.

Nhưng đối với lời nói của Cố Tại Ngôn, Hạng Lưu Dương vẫn là nghe vào.

“Nếu thế, trước tiên ném Phạm Thị ra ngoài đánh mười hèo đi.”

Cái tội bịa đặt này, có thể lớn có thể nhỏ, lớn thì phải xem tổn thương của kẻ bị bịa đặt mà định ra; về phần nhỏ, vậy thì xử lý cảnh cáo.

Cho nên mười hèo xử phạt này cũng không thấp.

Phạm Phương Huệ vừa nghe mình phải chịu mười hèo, lập tức sợ ngây người.

“Không, đại nhân, ta không có…”

“Nhiều lời nữa, thì không phải mười hèo là xong đâu.” Hạng Lưu Dương lên tiếng uy hiếp.

Người mà vị kia để ý, há có thể cho phép phụ nhân vô tri này ở đây hãm hại bừa bãi.

Dựa theo tính tính của vị kia, trừng phạt mười hèo này sợ là vẫn nhẹ.

Nhưng nhiều ánh mắt nhìn như vậy, hắn ta cũng không thể xử phạt quá mức.

Sự thật đúng như Hạng Lưu Dương nghĩ, Cố Tại Ngôn cảm thấy mười hèo thật sự là quá nhẹ rồi, đang dùng ánh mắt không lành nhìn Hạng Lưu Dương.

Nhưng cảm thấy Lưu Ly quăng ánh mắt nghi ngờ đến, Cố Tại Ngôn cho dù là trong lòng có ý kiến nữa, cùng đành phải tạm thời nuốt tất cả xuống.

Phạm Thị bị đánh hèo, mà tất cả đều là đánh thật không có nửa điểm lọt qua, tất cả mọi người đều có thể nghe được tiếng kêu rên của bà ta.

Những người nói Lưu Ly hăng nhất, giờ khắc này cũng kinh hãi không thôi, thậm chí có người sợ bị phạt, xám xịt trốn đi.

Đến lúc Phạm Phương Huệ bị kéo lên thì cái mông của bà ta đúng là đã có chút tứa máu, rõ ràng là bị đánh nở hoa rồi.

Phạm Phương Huệ quỳ rạp trên đất hít hà không thôi, trong lòng hận thấu Lưu Ly.

Lưu Ly không biết suy nghĩ trong lòng Phạm Phương Huệ, nhưng mà có biết cũng không quan tâm, chỉ tiếp tục hỏi tiếp lời lúc trước với Phạm Phương Huệ: “Nếu như đại bá nương đã vì tốt cho tôi mà giới thiệu cho người ta, như vậy xin hỏi đại bá nương, Trương lão gia có tiền như vậy, vì sao phải lấy một người lúc ấy vẫn còn đang bị hủy dung lại mang theo hai đứa con là tôi đây? Thật sự là vì cho con tôi nối dõi tông đường cho ông ta?”

Lời này của Lưu Ly vừa nói ra, mọi người đều có vẻ hoang mang.

Hủy dung? Khuôn mặt của phụ nhân này không phải vẫn tốt sao? Sao còn từng bị hủy dung sao?

Đã từng bị hủy dung, sao một chút dấu vết cũng không thế? Đừng nói là phụ nhân này nói đùa chứ?

Mà Phạm Phương Huệ nghe những lời này của Lưu Ly, ý muốn cắn chết Lưu Ly cũng có rồi, bà ta đau đến như vậy, vì sao còn muốn hỏi bà ta những vấn đề này.

Tiện nhân chết tiệt này, sớm biết vậy, trước kia nên dìm chết cô, cũng tốt hơn là để bà ta khổ thân như bây giờ.

Trong lòng Phạm Phương Huệ thầm hận, cũng không muốn trả lời vấn đề của Lưu Ly.

Phải trả lời thế nào? Lỡ như trả lời sai rồi, lại liên lụy đến bà ta và Kim Vĩ thì phải làm sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK