Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 352

Bình Bình: “…” Biểu cảm trên gương mặt nhỏ nhắn lại càng thêm nghiêm túc.

Mẹ đang coi cậu là trẻ con mà đối phó à?

Trước khi chưa đốt lửa thì mặt mẹ đã đỏ rồi, cậu có thể nhìn rõ mà.

“Mẹ à, nước kho sắp cạn rồi kìa.” Bình Bình không vạch trần lời nói dối của Lưu Ly mà là nghiêm túc chỉ vào cái nồi.

Lúc này, Lưu Ly mới hoàn hồn, cô nhanh chóng xử lý nguyên liệu rồi bỏ vào trong nồi.

Chỉ là nhìn thấy một đống nguyên liệu trong nồi, Lưu Ly khóc không ra nước mắt.

Lúc nãy cô làm cái gì vậy, nói cái gì vậy?

Tại sao cô lại nói là muốn sờ vào cặp mông trắng nõn của Cố Tại Ngôn… đúng là xấu hổ quá đi.

Chắc chắn là do cô điên rồi mới có thể nói ra những lời như vậy.

Bình Bình nhìn mẹ mình lại tiếp tục thất thần, bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó đi ra ngoài.

Yên Yên nhìn thấy Bình Bình bước ra thì vội vàng hỏi: “Ca ca, có phải là mẹ đã bị bệnh rồi không?”

Yên Yên lo lắng nói.

Bình Bình nghe vậy thì lắc đầu: “Không có đâu, mẹ chỉ bị lửa hun nóng thôi.”

“À.” Yên Yên không suy nghĩ gì nhiều: “Mặt mẹ đỏ như thế, muội còn tưởng là mẹ mệt mỏi ngã bệnh, mẹ không bệnh là tốt rồi.”

“Ừm, mẹ vẫn khỏe lắm.”

Lưu Ly trong phòng bếp nghe thấy cuộc đối thoại của hai huynh muội, trong lòng cảm thấy ấm áp, đồng thời lại có chú xấu hổ.

Hóa ra là bộ dạng đỏ mặt của mình đều khiến hai đứa nhỏ chú ý.

Hai đứa nó nhỏ như thế, vậy Cố Tại Ngôn thì sao, có phải là đã nhìn thấy rồi không?

Nghĩ đến đây, biểu cảm của Lưu Ly bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, trong đầu bắt đầu hồi tưởng là những chuyện xảy ra gần đây.

Trong khoảng thời gian này mình càng ngày càng không giống mình.

Từ trước đến nay mình là một người ung dung rất có lý trí, rất ít khi bị chuyện xung quanh làm ảnh hưởng đến năng lực suy tính.

Cho đến bây giờ, cô đều biết là mình đang làm cái gì, tất cả gần như đều đi đúng quỹ đạo.

Nhưng mà trong khoảng thời gian này, mình mơ hồ, bối rối, gặp phải phiền phức… nói một cách chính xác, đụng phải những chuyện liên quan đến Cố Tại Ngôn thì đầu óc của cô như không còn sử dụng được nữa, không có cách nào tỉnh táo, hầu như là lúc nào cũng làm ra chuyện khiến mình phải mất mặt xấu hổ.

Lại càng dễ đỏ mặt, dễ dàng xấu hổ.

Giống như là ngày hôm nay.

Quả thật giống y như nữ chính ngây ngô ngọt ngào trong tiểu thuyết.

Nhưng mà lý do là gì?

Đây là lần đầu tiên Lưu Ly bắt đầu nhìn thẳng vào vấn đề này.

Tất cả là bởi vì Cố Tại Ngôn, mà bản thân cô cho dù không có chút kinh nghiệm gì với chuyện tình cảm, cũng có hơi ngốc nghếch, nhưng như vậy cũng không có nghĩa là cô không hiểu chút nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK