Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 276: Công chiếu

"Đúng thế! Vậy thì chúng ta đã có thể báo cáo với ban lãnh đạo rồi", Trịnh Minh Sơn tươi cười nói:

"Vả lại, cháu nghĩ rằng, thu hoạch của chuyến đi này rất lớn, không những lại được tài trợ cho 'Tôi là triệu phú' mà còn biết được thân phận thật sự của Lâm Hàn!"

"Không sai, chú cũng nghĩ thế!"

Trịnh Lượng gật đầu: "Thế nên chúng ta phải đi trước một bước, nhân lúc ba gia tộc lớn còn lại chưa hay biết thân phận của Lâm Hàn, chúng ta phải vì nhà họ Trịnh mà củng cố mối quan hệ với Lâm Hàn để đạt được lợi ích về sau!"

"Dạ vâng!"

Hai người vừa nói vừa đi đến vỉa hè.

"Hửm?"

Trịnh Minh Sơn nhìn sang, chân mày liền nhíu lại.

Gã ta nhìn thấy một cô gái đang ngồi trước chiếc Maserati nữ hoàng.

Cô gái kia mặt đầy thẹo mụn và sẹo rỗ, dáng người rất béo, chính là người đã nhìn chằm chằm gã ta khi nãy.

Cô gái này hiển nhiên là Trương Đào.

"Cô ngồi trên xe tôi là gì?"

Trịnh Minh Sơn nhìn Trương Đào chất vấn với giọng lạnh ngắt.

Nếu không phải vì đây là con gái thì gã ta đã đập cho một trận rồi.

"Làm gì à? Em đang đợi anh mà!"

Trương Đào vén tóc lên tai, ném cho Trịnh Minh Sơn một ánh mắt tự cho là thu hút và quyến rũ.

"Anh trai chạy Rolls-Royce, em chính là streamer mà hôm qua anh ấn follow á! Không phải anh rất thích em sao, thế nên em ngồi đây đợi anh đó!"

Sau khi nói xong, Trương Đào còn nháy mắt với Trịnh Minh Sơn.

Thức ăn trong bụng Trịnh Minh Sơn như đang trào lên, suýt nữa đã nôn hết ra ngoài.

Sắc mặt gã ta bỗng nhiên lạnh tanh:

"Con mụ điên này ở đâu ra vậy! Cút khỏi tầm mắt ông ngay!"

Dứt lời, gã ta giơ tay nắm cổ áo Trương Đào vứt mạnh xuống đất:

"Muốn tán tỉnh ông đây cũng phải soi lại mặt mình trong gương đi chứ, xem xem cái bản mặt mình ra sao! Xấu gì mà phát ói à! Đúng là đã xấu còn đóng vai ác nữa!"

Quăng Trương Đào xuống đất xong, hai người đều lên xe ngồi.

Brừm...

Maserati nữ hoàng hiên ngang vọt đi, để lại một làn khói đen phà vào mặt Trương Đào.

"Khụ khụ... Anh trai chạy Rolls-Royce, sao anh lại đối xử thô lỗ với em như vậy?"

Trương Đào xoa mông, đau đến nhe răng toét miệng, cô ta không ngừng ho khan, đau lòng rơi nước mắt, nhìn theo chiếc xe đang dần khuất bóng.

...

Tại công ty của nền tảng livestream Sa Ngư.

"Cậu Lâm, tôi muốn báo cáo với cậu một việc"

Đợi khi Trịnh Minh Sơn và Trịnh Lượng rời đi, Lý Minh nói:

"8 giờ tối hôm nay, chương trình 'Tôi là triệu phú' sẽ phát sóng trên đài truyền hình Đông Hải. Trước khi phát sóng, chúng ta sẽ phải làm những hoạt động truyền thông, không chỉ ở thành phố Đông Hải, mà còn phải quảng cáo ở khắp cả Hoa Đông".

"Trước đó, ê-kíp chương trình đã làm một cuộc khảo sát ngẫu nhiên, họ hỏi 100 người rằng có ý định xem chương trình 'Tôi là triệu phú' không. Trong đó có 70% người trả lời là sẽ đón xem".

"Ê-kíp chương trình dự đoán, sau khi 'Tôi là triệu phú' được phát sóng, tỷ suất người xem cùng thời điểm sẽ đạt khoảng 4.24%".

"4.24%!"

Mí mắt Lâm Hàn hơi dao động, tỷ suất người xem này là rất cao.

Đồng nghĩa với việc khi chương trình được phát sóng, trong 100 người xem truyền hình cùng thời điểm ở khắp Hoa Hạ thì có 4 người đang xem chương trình "Tôi là triệu phú"!

Số liệu này gần như gấp đôi Running Man rồi.

Nếu anh nhớ không lầm, chương trình giải trí siêu hot là Running Man mà tỷ suất người xem cao nhất chỉ đạt đến khoảng 2.3%.

Còn có một chương trình giải trí khác gọi là Happy Camp, tỷ suất người xem cũng chỉ ở mức 1.5% thôi.

Không bàn đến một chấm mấy hay là hai chấm mấy, nhưng chắc chắn đều rất cao.

Đa số tỷ suất người xem của các chương trình đều dưới 1%.

Tỷ suất người xem đạt khoảng 1% thì đã có thể đứng trong top 50 bảng xếp hạng có rating rồi.

Mà 4.24% này chắc chắn là một con số vô cùng kinh khủng.

"Nếu số liệu cao đến vậy, doanh thu của 'Tôi là triệu phú' ắt hẳn không dưới 2 tỷ đâu!", Lâm Hàn chậc lưỡi.

Lý Minh gật đầu: "Đúng vậy, nhưng đây cũng chỉ là dự đoán, theo tôi nghĩ, tỷ suất người xem trên thực tế sẽ tầm ba chấm mấy, nhưng thế cũng đã rất cao".

"Vả lại, tập đầu tiên sẽ lên sóng vào tối nay là tập của Triệu Tứ Hải, video cũng đã chỉnh sửa xong".

Sau khi nói xong, Lý Minh nhìn về phía Lâm Hàn.

Lý Minh đã xem ghi chép của phóng viên Tiểu Vương, Lâm Hàn cũng có xuất hiện ở trong đó.

Dưới ngòi bút của Tiểu Vương, Lâm Hàn mà một thằng con rể trời đánh sĩ diện hão.

Bỏ qua những thứ khác, tập này chắc chắn rất đặc sắc.

Nhận được số tiền 10 triệu tệ, tậu biệt thự, mua xe sang lại còn "vả mặt" thằng em rể không biết cầu tiến, vô cùng sống động.

Khán giả không chỉ có giới trẻ, mà cả già trẻ lớn bé trai gái gì cũng sẽ vô cùng sướng mắt.

"Cậu Lâm, có phát sóng tập của Triệu Tứ Hải kia không?", Lý Minh thử dò hỏi:

"Nếu cho phát sóng, có thể sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của cậu. Nếu như chương trình mà hot, chắc chắn toàn bộ người Hoa Hạ đều sẽ biết cậu".

"Không thì lát nữa tôi sẽ thông báo ê-kíp chương trình phát tập khác".

"Danh tiếng? Tôi chẳng có vấn đề gì cả, mục tiêu của chúng ta là trong vòng một năm sẽ đưa livestream Sa Ngư lên sàn chứng khoán NASDAQ".

Lâm Hàn cười nói: "Hơn nữa, tôi làm gì tôi rõ nhất, sao tôi lại để trong lòng lời bàn tán không bằng chứng của người khác chứ? Nếu chương trình nổi tiếng, tôi không những kiếm được nhiều tiền mà còn có thể khuếch trương tiếng tăm cho livestream Sa Ngư nữa, một mũi tên trúng hai con nhạn. Thế thì tại sao lại không phát sóng chứ?"

"Cậu Lâm thật rộng lượng!"

Lý Minh khen ngợi: "Vậy tối nay, 'Tôi là triệu phú' sẽ phát sóng tập của Triệu Tứ Hải trên đài truyền hình Đông Hải.

Lâm Hàn gật đầu, hai người bàn bạc một lát nữa thì anh ra về.

Trên đường, anh nhìn thấy rất nhiều poster quảng cáo của chương trình "Tôi là triệu phú" ở trạm xe buýt.

"Nếu như bạn có 10 triệu tệ, bạn sẽ làm gì?"

"Bỗng nhiên có 10 triệu tệ từ trên trời rớt xuống đầu thì sẽ ra sao?"

"Chương trình 'Tôi là triệu phú' sẽ mang bạn đến trải nghiệm với cuộc sống của người giàu có!"

Vô số các loại poster quảng cáo, thậm chí có poster còn dùng cả hình ảnh của Triệu Tứ Hải!

"Xem ra ê-kíp chương trình rất hài lòng với tập của Triệu Tứ Hải, thế nên mới chọn để công chiếu, lại còn làm đủ cách để quảng bá".

Lâm Hàn thu lại đường nhìn, không nghĩ thêm nữa.

...

7 giờ 50 tối, Lâm Hàn ngồi trên ghế sofa mở đài truyền hình Đông Hải đợi 'Tôi là triệu phú' công chiếu.

Không chỉ thế, còn có hàng chục ngàn gia đình ở Hoa Hạ cũng đều như thế.

Tại thành phố Đan Đồ - Hoa Đông, trong phòng khách của một căn hộ phổ thông.

"Nghe nói chương trình giải trí này là cho một người 10 triệu tệ, biến người dân thường thành một triệu phú", một bác gái vừa cầm quạt lá quạt vừa ngồi xem TV, cười ha hả nói:

"Tôi đã có tuổi rồi, không mấy hứng thú với tiền. Nhưng tập đầu tiên hình như còn nói đến ân oán với một người con ở rể nữa, kể về mấy chuyện nhà chuyện cửa tôi lại rất thích xem, chắc chắn là rất thú vị đây!"

...

Tại một căn hộ cho thuê âm u, một người thanh niên cũng ngồi đợi trước TV.

"Nếu cho tôi 10 triệu tệ thì tốt quá rồi. Xe sang, biệt thự, người đẹp, tôi phải có tất!"

...

Tại ký túc xá của nhà máy, cũng có một cô gái đang ngồi chờ chương trình 'Tôi là triệu phú' công chiếu.

"Nếu tôi được chọn tặng cho 10 triệu tệ, việc đầu tiên tôi làm là mua một đống mỹ phẩm nào là Dior, Chanel, Estee Lauder..."
Chương 277: Lên TV!

"Bố ơi, 10 phút nữa là phát sóng 'Tôi là triệu phú' rồi này!"

Tại phòng khách, có một bạn nhỏ bảy tám tuổi hướng vào nhà bếp hô to.

"Chà, buổi phát sóng đầu tiên chắc chắn sẽ gây tiếng vang lắm đây!"

Một người đàn ông đeo tạp dề, tay cầm sạn đi ra từ nhà bếp, cười ha hả nói:

"Nhạc Nhạc, nếu cho con 10 triệu tệ con sẽ làm gì?"

"Đương nhiên là mua đồ chơi ạ!"

Người bạn nhỏ cười tươi, nhe ra hàm răng trắng: "Con sẽ mua hết tất cả đồ chơi thú vị luôn! Đừng nói nữa bố, chúng ta xem TV đi!"

"Được rồi!"

Người đàn ông ngồi xuống ghế sofa, cùng xem TV với bạn nhỏ kia.

Toàn bộ Hoa Hạ dường như đều xuất hiện những cảnh tượng này.

Hàng chục ngàn người đang ngồi chờ "Tôi là triệu phú" được công chiếu.

Tại biệt thự nhà Triệu Tứ Hải, núi Vân Mộng.

Triệu Tứ Hải, Dương Duyệt, Dương Cảnh Đào ngồi ở trên ghế sofa đợi xem tập đầu tiên của "Tôi là triệu phú".

"Lúc trước bố có nghe mấy người họ hàng kể, nội dung chương trình này là chọn ngẫu nhiên một người bình thường và tặng người đó 10 triệu tệ, để biến họ trở thành triệu phú. Sau đó sẽ quay lại hết quá trình dùng số tiền đó".

Dương Cảnh Đào cười ha hả nói: "Hơn nữa còn phát sóng trên đài truyền hình Đông Hải, người được ê-kíp chương trình chọn ắt hẳn cũng là người thành phố Đông Hải, cơ mà sao lại không chọn bố cơ chứ!"

"Nếu bố có 10 triệu tệ, thằng Lâm Hàn vô tích sự kia sẽ không dám hỗn láo, ngày nào cũng khoa tay múa chân với bố!"

Nói xong, Dương Cảnh Đào thở dài thất vọng, như thể ông ta thật sự vừa vuột mất 10 triệu tệ vậy.

"Bố à, có gì mà than thở chứ".

Triệu Tứ Hải nở một nụ cười sâu xa: "Đợi lát nữa xem TV đi, chắc chắn sẽ rất đặc sắc đó".

"Ồ, thế à?"

Dương Cảnh Đào ngẩn ra, cảm thấy trong lời nói của Triệu Tứ Hải hình như chứa một ẩn ý khác.

...

Tại biệt thự Lâm Hàn, Dương Lệ đã tan ca, cô đang nằm trong lòng Lâm Hàn xem TV.

Tít tắc, tít tắc...

Thoáng chốc đã đến 8 giờ!

Trên TV lập tức xuất hiện một đoạn mở màn hoàng tráng, một người dẫn chương trình xuất hiện.

Anh ta khoảng 30 tuổi, mặt một cái áo sơ mi hoa, cổ tay đeo đồng hồ Rolex Submariner trông vô cùng sang trọng, làm cho người ta cảm thấy rất giống một vị cậu ấm con nhà giàu.

Trên tay anh ta cầm micro, đứng trước một cái màn hình lớn, tươi cười mở miệng, giọng nói anh ta vô cùng thu hút, như xuyên thấu lòng người:

"Nếu như tặng bạn 10 triệu tệ, bạn muốn làm chuyện gì đầu tiên?"

"Sẽ du lịch vòng quanh thế giới, tậu biệt thự, hay là mua xe sang?"

"Sẽ đi hưởng tuần trăng mật với người bạn yêu nhất, hay hẹn hò với mấy cô nàng hot girl?"

"Sẽ đọc sách rèn luyện hun đúc cảm xúc, hay sẽ ăn uống chơi bời mỗi đêm?"

"Sẽ mua những túi xách hàng hiệu hay mua món đồ chơi mà bạn thích nhất?"

Lúc anh ta đang dẫn chương trình, màn hình lớn sau lưng anh ta không ngừng hiện lên rất nhiều hình ảnh.

Một chiếc máy bay đang bay lượn trên bầu trời xanh với cuốn hộ chiếu trong tay.

Biệt thự sang trọng và giấy sở hữu bất động sản.

Xe sang bóng bẩy siêu ngầu.

Từng kệ sách đầy ắp những cuốn sách.

Hai ly rượu vang cụng vào nhau, phía sau còn có đám đông lắc lư theo điệu nhạc.

Từng cây vàng lấp lánh phát sáng rực rỡ.

...

Những hình ảnh này vô cùng kích thích thần kinh khán giả.

Hai mắt của khán giả đều sáng bừng cả lên.

"Có tiền thật tốt!"

"Đúng vậy, chỉ cần có tiền là có tất cả!"

"Tiền không phải là tất cả, nhưng 99% chuyện xảy ra trên cõi đời này đều được giải quyết bằng tiền!"

"Không sai, vấn đề của những người bình thường như chúng ta đều nằm trong 99% đó!"

"Phải cố gắng kiếm thật nhiều tiền mới được!"

Mỗi khán giả đang ngồi trước TV đều có những suy nghĩ của riêng mình.

"Như những điều tôi đã nói trước đó, chỉ cần trở thành triệu phú thì cái nào cũng có thể làm được!", người dẫn chương trình lại nói:

"Tôi nghĩ rằng, đa phần mọi người đều có ước mơ trở thành người giàu có".

"Nhưng có 99% người trên thế giới này đều là người phổ thông. Đi xe, ở nhà, mặc quần áo, trường theo học, mỗi ngày ba bữa đều là loại phổ thông".

"Chương trình 'Tôi là triệu phú' sẽ biến một người bình thường không còn bình thường nữa!"

Bỗng nhiên, giọng nói người dẫn chương trình cao lên:

"Tôi là triệu phú sẽ biến một người bình thường trở thành một triệu phú! Tôi là triệu phú sẽ mang bạn trải nghiệm cuộc sống của một triệu phú!"

"Chào mừng quý khán giả đến với chương trình giải trí do livestream Sa Ngư làm nhà tài trợ chính mang tên 'Tôi là triệu phú'! Tiếp theo, xin mời nhân vật chính của tập đầu tiên lên sân khấu!"

Màn hình lớn chuyển cảnh, xuất hiện ở trên màn ảnh hiện giờ là một người đàn ông, chính là Triệu Tứ Hải!

Bên cạnh, anh ta còn hiện tư liệu giản lược.

"Triệu Tứ Hải, nam. Nghề nghiệp: kỹ sư công trình. Mức lương mỗi năm: 30 đến 50 ngàn tệ ".

"30 đến 50 ngàn tệ à?"

Vừa nhìn thấy dòng này, Lâm Hàn liền nhướng mày, tiền lương cơ bản mỗi năm của Triệu Tứ Hải ít nhất là 300 ngàn tệ, con số 50 ngàn đến 100 ngàn này chẳng đáng tin chút nào!

Nhưng, nếu mức lương càng thấp, sẽ càng kích thích những khán giả tầng lớp phổ thông đang ngồi trước TV kia!

Dù sao đa phần cũng là người bình thường.

"Anh...anh rể!"

Dương Lệ há to mồm, không ngờ lại thấy Triệu Tứ Hải.

Con người cô đảo một vòng, lập tức hiểu ra.

Mặc dù Triệu Tứ Hải có tiền, nhưng anh ta hoàn toàn không đủ mua biệt thự ở núi Vân Mộng.

Bỗng nhiên mua được biệt thự, chắc chắn là dùng tiền của ê-kíp chương trình "Tôi là triệu phú" rồi.

...

Trong một biệt thự khác.

"Tứ Hải! Là...là con thật sao?"

Dương Cảnh Đào trừng mắt nhìn TV, không dám tin rằng Triệu Tứ Hải lại lên TV.

"Là con!"

Triệu Tứ Hải cười đắc ý: "Con chính là người bình thường mà ê-kíp chương trình 'Tôi là triệu phú' chọn tặng cho con 10 triệu".

"10 triệu tệ! Nhiều như thế luôn á!"

Dương Cảnh Đào ngây ra, đây là con số mà ông ta không tài nào tưởng tượng nổi.

"Bố à, chúng ta xem TV tiếp đi, đợi lát nữa sẽ có mấy cảnh hả giận lắm đấy!"

Triệu Tứ Hải lại nở một nụ cười đầy bí ẩn.

"Được!"

Trong lòng Dương Cảnh Đào có rất nhiều lời muốn nói, nhưng vẫn hít sâu một hơi, tạm thời đè nén lại mà tiếp tục xem TV.

Nội dung kế tiếp cũng rất bình thường.

Triệu Tứ Hải nhận được 10 triệu tệ từ ê-kíp chương trình một cách suôn sẻ, sau đó đi mua một chiếc BMW 7-Series, rồi tậu một cái biệt thự tại núi Vân Mộng.

Quá trình này, khán giả xem đến thỏa mãn.

Nếu cho bọn họ 10 triệu tệ, phần lớn trong bọn họ cũng sẽ sắm xe sang, tậu biệt thự!

Bởi vì hằng ngày còn chẳng dám mơ đến, đột nhiên có tiền đương nhiên phải thực hiện nó ngay.

"Bố nói này Tứ Hải, bố cũng thắc mắc sao bỗng nhiên con lại có tiền đi mua biệt thự núi Vân Mộng, hóa ra là tiền của ê-kíp chương trình".

Dương Cảnh Đào bừng tỉnh hiểu ra.

Sau khi mua được biệt thự, Triệu Tứ Hải bắt đầu phát thiệp mời tân gian cho những người họ hàng.

Lần này, có một người tên Lâm Hàn xuất hiện.

Là một người con rể của nhà họ Dương, theo như nhân vật chính của tập đầu tiên là Triệu Tứ Hải miêu tả, Lâm Hàn này là một tên vô tích sự, cả ngày chỉ biết ăn no chờ chết.

Mấu chốt là, người này còn rất sĩ diện.

Khi nhận được thiệp mời tân gia, anh còn giả vờ như rất dửng dưng.

"Lâm Hàn này diễn giỏi ghê!"

"Đúng vậy, mày nhìn biểu cảm của anh ta kìa, bình tĩnh ghê chưa, diễn y như thật!"

"Nếu như anh rể tao mua biệt thự, nhất định tao sẽ ngạc nhiên chết mất, Lâm Hàn này không nói lời nào, kiềm chế biểu cảm trên mặt thật sự rất đỉnh!"

...

Hoa Đông, Hoa Bắc, Hoa Nam... Trước TV mọi miền đất nước, có hơn hàng chục triệu khán giả đều nhìn thấy Lâm Hàn, không ngừng rối rít vừa nghị luận vừa mắng chửi.

Sau khi đưa thiệp mời xong, chính là đoạn cao trào của tập đầu tiên, tiệc tân gia!

Bởi vì nội dung chính là "vả mặt" Lâm Hàn trong buổi tiệc tân gia!
Chương 278: Bùng nổ

Khán giả đang rất chờ mong màn kế tiếp.

"Vả mặt, vả chan chát vào mặt tên Lâm Hàn kia đi!"

"Đúng vậy, cái thằng Lâm Hàn đến ở rể kia thật khiến người ta mắc ói!"

"Chính xác, thứ sĩ diện hão! Cũng không xem lại mình là cái thá gì!"

Người xem trước tivi đều bàn tán xôn xao.

Ở trong tivi, vừa bắt đầu tân gia.

Đầu tiên là Lâm Hàn đến trước cổng biệt thự Triệu Tứ Hải, bị bà con họ hàng chế giễu, nói anh keo kiệt, lúc đãi tân gia không mời đầu bếp tới nấu.

"Lâm Hàn này không chỉ sĩ diện mà còn keo kiệt nữa!"

"Đúng thế, làm gì có kiểu đãi tân gia mà tự mình nấu! Kém lắm cũng ra tiệm ăn một bữa!"

"Ông nhìn cái vẻ mặt của anh ta kìa, vẫn thản nhiên như không, giả bộ ghê thật!"

"Có điều xem đã ghê!"

...

Sau đó là vào bàn ngồi.

Ai cũng bơ Lâm Hàn, anh lại mở miệng nói chuyện, muốn thu hút sự chú ý của mọi người, nhưng lại thành cái đích để họ chỉ trỏ.

Nói anh đang nằm mơ giữa ban ngày, thích ba hoa chích chòe, là hạng tôm tép thôi.

"Nói quá đúng!"

Khán giả ngồi xem đều vỗ tay khen hay:

"Phải nói thế chứ! Lâm Hàn chỉ là hạng tôm tép thôi!"

"Tên này quả thật là chẳng xem người lớn ra gì, ngay cả họ hàng, bậc cha chú cũng dám đánh, đáng đời!"

"Xem đã thật!"

"Lâm Hàn, sĩ diện hão, không biết lễ phép, lời ăn tiếng nói cục mịch, làm người keo kiệt, cả người đều là thói hư tật xấu!"

"Hơn nữa, bản tính của mấy thằng nghèo kiết xác là thích gây sự chú ý với người khác".

...

Hàng chục triệu người xem đang nghị luận về Lâm Hàn và cùng vỗ tay khen hay. Ai cũng khinh bỉ tên rể này.

Trong biệt thự của Triệu Tứ Hải.

"Hay hay hay!"

Dương Cảnh Đào không ngừng vỗ tay: "Xem chương trình này xong, cơn tức nghẹn trong lòng bấy lâu nay của bố với thằng vô dụng Lâm Hàn kia cuối cùng cũng biến mất sạch!"

Lúc này, chương trình "Tôi là triệu phú" đã sắp hết.

"Chương trình mà phát thì người dân cả cái đất Hoa Hạ này đều biết đến thằng vô dụng Lâm Hàn kia, đương nhiên, Tứ Hải cũng sẽ được biết đến", Dương Duyệt cười nói:

"Có điều, hai người lại hoàn toàn là hai thái cực. Tứ Hải trở thành người giàu xong mua nhà mua xe, đóng góp cho gia đình, là một người chồng, người con rể tốt".

"Còn những thói xấu như sĩ diện, keo kiệt, vô lễ... của Lâm Hàn sẽ bị người trong cả nước biết hết. Lát nữa lên mạng, chắc chắn sẽ có bài viết bàn luận về cậu ta".

Quả nhiên, chương trình vừa kết thúc, hàng chục triệu khán giả vẫn còn nuối tiếc.

Bọn họ cầm lấy điện thoại lên mạng vào weibo, UC Browser thảo luận các nhân vật trong chương trình "Tôi là triệu phú".

Trong đó thì Lâm Hàn được bàn tán nhiều nhất, chủ yếu xoay quanh ba vấn đề.

Một, vả mặt thằng tới ở rể Lâm Hàn, ai cũng vỗ tay khen hay.

Thậm chí còn có người chế ra meme về Lâm Hàn.

Ví dụ như, Lâm Hàn mặt mày bình tĩnh đứng im không nhúc nhích, bên cạnh là hàng chữ:

"Vì mặt mũi, mình phải ráng khống chế vẻ mặt mới được".

"Anh rể cả mua biệt thự rồi còn mua xế xịn, kinh ngạc lắm nhưng mình phải dằn xuống".

Còn có người chỉnh sửa hình ảnh thêm một bàn tay bịt miệng Lâm Hàn lại.

"Tôi cũng muốn mua biệt thự mua xế xịn".

"Không, vẻ mặt cậu nói cho tôi, cậu không muốn".

Những meme ấy bị rất nhiều người xem tải xuống lưu về điện thoại, để dành khi nói chuyện dùng.

...

Vấn đề thứ hai là, tại sao Lâm Hàn lại có nhiều khuyết điểm như vậy?

Có phải khi còn bé, gia đình giáo dục sai hướng mới hình thành tính cách ấy?

Bên dưới bài viết xuất hiện vô số bình luận.

"Có lẽ bố mẹ mất hết, hoặc gia đình không trọn vẹn nên mới thế".

"Hồi còn đi học, 80% là bị mấy tay anh chị trong trường bắt nạt rồi".

"Mấy người hay sĩ diện, gia đình thường rất nghèo, thường xuyên bị người ta khinh bỉ chế giễu, nên mất mặt".

"Càng mất mặt càng sĩ diện".

...

Vấn đề thứ ba chính là thông tin cá nhân của Lâm Hàn.

Có nhiều người muốn điều tra thông tin về tuổi tác, công việc, địa chỉ của Lâm Hàn.

Nhưng điều khiến bọn họ thất vọng là ngay cả những hacker đình đám cũng không thể tìm ra thông tin của anh, chỉ biết Lâm Hàn ở trong thành phố Đông Hải.

...

Một số khác thì thảo luận về Triệu Tứ Hải.

Tập 1 của chương trình khiến Triệu Tứ Hải thu hoạch được rất nhiều fan.

"Anh Tứ Hải thật biết chăm lo cho gia đình, có tiền là mua nhà mua xe, còn rước bố vợ về ở!"

"Đúng vậy, bà con vào thành phố đi làm cũng mời đến ở mà còn không thu tiền".

"Rộng rãi, có lòng hiếu thảo, biết giúp đỡ họ hàng, quả là người đàn ông gương mẫu".

"Love, love!"

"Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ là fan của anh Tứ Hải, thật chờ mong tập sau của anh trong chương trình Tôi là triệu phú".

"Anh Tứ Hải sắp thành ngôi sao rồi!"

"Triệu Tứ Hải tham gia chương trình, hiển nhiên là ekip có ý định đào tạo anh ấy!"

"Anh Tứ Hải sắp ra mắt rồi!"

...

Đêm nay, không gian mạng bùng nổ, cực kỳ sôi nổi thảo luận Lâm Hàn và Triệu Tứ Hải trong chương trình "Tôi là triệu phú".

Trong biệt thư, trên ghế sô pha.

Lâm Hàn nhấn nút tắt tivi trên điều khiển.

"Ekip chương trình Tôi là triệu phú thật là đáng ghét!"

Dương Lệ tức phồng cả má: "Chồng ơi, bọn họ thế mà lại biến anh thành hình tượng như vậy! Sau này ra ngoài, làm sao còn mặt mũi gặp người khác nữa chứ!"

"Anh chưa lo, em lo cái gì?"

Lâm Hàn cười, xoa xoa gáy Dương Lệ: "Bản thân không thế thì tự nhiên trong sạch thôi. Vả lại, loại chương trình giải trí như này, xem để xả stress thôi, đừng suy nghĩ nhiều làm gì".

Thấy Lâm Hàn không để ý, Dương Lệ mới thở phào một hơi. Nhưng cô vẫn lo, có lẽ ngày mai, trên mạng sẽ bàn tán về anh nhiều hơn.

Đa số cư dân mạng của Hoa Hạ đều thế, rất ít chú ý tới công việc quan trọng trong nước, nhưng lại hăng hái bàn tán về ba cái chương trình vặt vãnh này.

Thậm chí có fan của hai bên trực tiếp cãi nhau ỏm tỏi dưới bình luận, vô cùng kinh khủng. Dù sao lời nói người đời cũng hết sức đáng sợ, không có một trái tim mạnh mẽ thì thật sự là không chịu đựng nổi.

Giới giải trí có rất nhiều ngôi sao không chịu nổi dân mạng sỉ vả mà nhảy lầu tự sát.

"Được rồi, chúng ta đi ngủ đi".

Lâm Hàn vươn tay ra bế bổng Dương Lệ lên, mùi thơm cơ thể dịu nhẹ trên người cô bay vào chóp mũi anh.

"Á!"

Dương Lệ giật mình, hai má ửng đỏ:

"Ông xã, anh nhẹ một chút..."

"Anh sẽ nhẹ mà".

Lâm Hàn nhếch miệng cười, ôm cô lên lầu.

...

Sáng sớm hôm sau, Lâm Hàn tràn đầy sức sống tỉnh dậy.

Điện thoại anh bỗng nhiên đổ chuông.

"Cậu Lâm, có tin tốt!"

Giọng nói kích động của trưởng phòng tài chính Sa Ngư truyền đến.

"Tin gì?", Lâm Hàn tò mò hỏi.

"Đêm qua, tỉ suất người xem của Tôi là triệu phú đã có, đạt 3.2%, xếp song song với chương trình có rating cao nhất!", Lý Minh cười nói:

"Theo thống kê, tối hôm qua có hơn 50 triệu người xem chương trình!"

"Hơn 50 triệu người à!"

Lâm Hàn nheo mắt, đây mới là tập 1 mà đã có hơn 50 triệu người xem, số liệu thật là kinh khủng.

Phải biết rằng chương trình Running Man chiếu cùng thời gian cũng chỉ mới hơn 20 triệu người xem thôi.

"Còn có một tin tức tốt nữa", Lý Minh lại nói:

"Đó là hôm nay, Tôi là triệu phú đã thành công leo lên vị trí đứng đầu trên hot search. Quan trọng hơn, lần này chúng ta không có bỏ tiền ra mua mà hoàn toàn là do khán giả tự tìm kiếm đẩy lên!"
Chương 279: Đứng thứ nhất về rating

"Vậy thì rất tốt!"

Lâm Hàn mỉm cười, chương trình "Tôi là triệu phú" leo lên hot search, thì nhà tài trợ chính là app livestream Sa Ngư cũng sẽ được nhiều người biết đến hơn.

"Ngày hôm qua, lượng truy cập vào app chúng ta đã có hơn 10 triệu lượt! So với ngày xưa thì tăng hơn gấp ba lần", Lý Minh nói tiếp:

"Sau này, rating 'Tôi là triệu phú' sẽ càng ngày càng cao, đồng nghĩa với việc app Sa Ngư sẽ càng nổi tiếng hơn. Đến lúc đó, người dùng app chúng ta cũng tăng lên gấp mấy lần".

"Trong vòng một năm, hoàn thành mục tiêu đưa nó vào thị trường NASDAQ cũng không phải không thể".

"Cái này tôi biết mà", Lâm Hàn bình tĩnh nói.

"Đúng rồi cậu Lâm, còn một chuyện nữa có lẽ sẽ ảnh hưởng tới danh dự của cậu", Lý Minh lại nói:

"Đứng thứ hai hot search là thằng con rể Lâm Hàn trong 'Tôi là triệu phú'".

"Bên dưới chủ đề này là bình luận bàn tán về cậu, mà đa số là những ý kiến tiêu cực, ví dụ như về tính cách, rồi vẻ mặt cậu cũng bị chế thành meme. Còn có một số người, muốn đào bới thông tin cá nhân của cậu ngoài đời thực".

"Không sao".

Lâm Hàn cười, không thèm để ý nói:

"Điều anh phải làm bây giờ, một là tiếp tục xử lý chương trình 'Tôi là triệu phú'. Hai là quản lý chặt chẽ app Sa Ngư. Hàng loạt người dùng tràn vào app, nhất định phải làm cho tốt khâu chăm sóc khách hàng".

"Tôi hiểu rồi, thưa cậu Lâm!"

"Ừm".

Nói thêm một lúc thì Lâm Hàn cúp điện thoại.

Những bình luận trái chiều ấy đối với anh chỉ như gãi ngứa, chẳng cần để ý làm gì.

Mà app Sa Ngư có thể dựa vào chương trình "Tôi là triệu phú" nhanh chóng phát triển, đó mới là điều làm Lâm Hàn vui vẻ.

Hơn nữa, mới phát 1 tập đã đạt rating cao như thế, càng về sau Lâm Hàn đoán chương trình sẽ kiếm lời được hơn 3 tỷ.

Đây là một tin tức tốt.

"Lâm Hàn, Lâm Hàn! Thằng vô tích sự nhà cậu còn không mau lăn ra đây?!"

Lâm Hàn đang chìm đắm trong niềm vui sướng thì dưới lầu bỗng vang lên tiếng gọi.

Là tiếng của Dương Cảnh Đào.

Lâm Hàn đi xuống lầu, thì thấy trong phòng khách có ba người đang đứng.

Dương Cảnh Đào, Triệu Tứ Hải và Dương Duyệt.

Lúc này, Triệu Tứ Hải mặt mày tươi roi rói, có thể nói là tậu nhà sắm xe nên tâm trạng rất sung sướng.

Tối hôm qua, sau khi tập 1 của chương trình "Tôi là triệu phú" kết thúc, anh ta bèn lướt weibo cả đêm, còn được nó xác thực.

Chỉ trong một đêm, Triệu Tứ Hải đã có hơn 1 triệu fan, rất nhiều người đều nhắn tin ca ngợi hành động vả mặt thằng Lâm Hàn kia.

Song cũng khâm phục và ca ngợi nhân phẩm của anh ta.

Trong số đó, có rất nhiều cô gái trẻ tuổi xinh đẹp vừa mở miệng là anh Tứ Hải ơi, anh Tứ Hải à, gọi đến lòng anh ta ngọt như được ăn mật.

Quan trọng hơn, tối qua Triệu Tứ Hải đã nhận được thông báo bên ekip chương trình.

"Tôi là triệu phú" phát sóng mang lại hiểu quả rất tốt, rating cũng cao, ekip chương trình quyết định đi theo con đường kiếm lợi nhuận từ fan mà mang Triệu Tứ Hải làm ví dụ điển hình.

Nói cách khác, bọn họ muốn đào tạo Triệu Tứ Hải thành ngôi sao!

"Ngôi sao đó! Ngay cả đi trên đường cũng bị người ta chú ý, muốn bước tới xin chữ ký! Tiền lương một năm hơn mấy triệu tệ!"

Triệu Tứ Hải càng nghĩ càng kích động, tối qua cả đêm không ngủ được cũng bởi vì quá phấn khích.

Hơn nữa, anh ta cũng nói chuyện này cho Dương Cảnh Đào và Dương Duyệt biết.

Hai người họ nghe được tin ấy đều hết sức kích động, đặc biệt là Dương Cảnh Đào, vui đến nỗi cười sái cả quai hàm.

Con rể mình là ngôi sao thì người bố vợ là ông ta sẽ hãnh diện cỡ nào trước mặt bà con họ hàng?

Hôm nay, ba người đến tìm Lâm Hàn để bàn với anh một chuyện.

"Lâm Hàn, tối qua chương trình 'Tôi là triệu phú' đã phát sóng, chắc cậu xem rồi nhỉ!", Dương Cảnh Đào vô cùng đắc ý, bắt chéo chân ngồi trên sô pha nhìn anh đi xuống lầu.

"Xem rồi", Lâm Hàn nhàn nhạt hỏi: "Có gì không?"

"Ha ha, nếu cậu xem thì lẽ nào không biết chương trình hôm qua hot đến mức nào?", Dương Duyệt đứng cạnh cười nhạo một tiếng:

"Tối hôm qua, ‘Tôi là triệu phú’ chiếu song song với Running Man, nhưng lại đứng nhất về rating. Mà hôm hay, nó còn trèo lên vị trí đầu tiên trên hot search. Quan trọng hơn, nhân vật chính tập hôm qua là anh rể cả của cậu - Triệu Tứ Hải, chắc Lâm Hàn cậu cũng biết chứ ha!"

Dương Duyệt càng nhìn cái vẻ mặt bình tĩnh kia của Lâm Hàn thì càng tức giận.

Tên này thật là biết giả vờ, nhìn y như thật vậy.

Lẽ nào cậu ta không kinh ngạc và ghen tỵ với việc Triệu Tứ Hải đạt được thành tích tốt như vậy trong chương trình “Tôi là triệu phú” ư?

Chắc trong lòng cũng kinh ngạc muốn chết, nhưng vì mặt mũi nên giả vờ bình tĩnh thôi.

"Tôi biết", mặt mày Lâm Hàn vẫn hờ hừng, anh chắp tay sau lưng nhìn ba người:

"Rồi sao?"

"Rồi sao, cậu còn hỏi tôi rồi sao á?", Dương Duyệt trợn tròn mắt nói:

"Cậu có biết là giờ Tứ Hải nhà tôi chính là người mà cả đất Hoa Hạ này ai ai cũng biết không! Ekip chương trình ‘Tôi là triệu phú’ cũng nói muốn đào tạo anh ấy thành ngôi sao, đến lúc đó, sẽ có tận hàng chục triệu fan!"

"Còn Lâm Hàn cậu, giờ đang bị nhân dân cả nước lên tiếng chỉ trích! Trên Weibo, Tieba, các diễn đàn truyền thông đều thảo luận, ai cũng khinh bỉ thằng sĩ diện hão, keo kiệt, không coi người lớn ra gì như cậu!"

Triệu Tứ Hải đứng bên cạnh mỉm cười không nói gì, chỉ hả hê nhìn Lâm Hàn.

"Ba người tới là muốn nói mấy câu nhảm nhí này với tôi hả?", Lâm Hàn trợn mắt khinh thường hỏi.

"Nhảm nhí, đây không phải là nhảm nhí".

Dương Cảnh Đào cười ha ha: "Lâm Hàn, chưa nói tới khác, giờ cậu chỉ cần đi ra khỏi cửa, tôi đảm bảo cậu sẽ bị người đi đường nhận ra, sau đó chế giễu gièm pha. Danh dự của cậu trên đất Hoa Hạ này đều mất hết".

"Nhưng nói gì thì nói, Lâm Hàn cậu vẫn là con rể nhà họ Dương. Tôi biết cậu mặt dày nên không cần mặt mũi và danh dự".

Ông ta lại nói: "Nhưng mà, cậu mất mặt thì chúng tôi mất mặt! Lần này đến đây, tôi muốn tẩy trắng hình tượng của cậu trong lòng toàn bộ người dân Hoa Hạ".

"Ồ? Tẩy trắng như thế nào?"

Lâm Hàn có chút hứng thú hỏi.

"Bây giờ, cậu lập tức quỳ xuống xin lỗi tôi. Bởi vì trước đây cậu đã vô lễ, bắt tôi quỳ xuống trước mặt mọi người, hăm dọa đòi đuổi tôi ra khỏi nhà. Còn chọc tôi tức đến nỗi nhập viện, tôi vẫn nhớ như in mấy chuyện đó đấy!"

Dương Cảnh Đào sờ cằm cười khà khà nói:

"Chỉ cần cậu quỳ xuống xin lỗi, rồi tôi bảo Triệu Tứ Hải quay lại gửi cho phóng viên Tiểu Vương, để phát sóng trong tập tiếp theo của chương trình Tôi là triệu phú".

"Đến lúc đó, cái hình tượng xấc láo, không coi người lớn ra gì của cậu tự nhiên sẽ được tẩy trắng thôi.

"Đương nhiên, cậu chẳng những phải quỳ xuống với tôi mà còn với Đức Thuận nữa. Dù sao chú Tư cũng là bậc cha chú của cậu, cậu đánh chú ấy, chính là hỗn hào, biết không?"

Dương Cảnh Đào đang vô cùng vui vẻ và đắc ý.

"À, còn con trâu vàng và con rồng năm móng kia nữa, sau khi quỳ xuống xin lỗi thì phải lập tức đưa đến chỗ tôi!", ông ta lại bổ sung thêm một câu.
Chương 280: Không bỏ được cái tôi

Mấy đêm nay ở nhà Triệu Tứ Hải, Dương Cảnh Đào vẫn mãi không quên được trâu vàng và rồng vàng năm móng đó.

Những bảo vật đó nếu để ở nhà mình, bà con họ hàng đến thấy thì có thể diện biết bao, phô trương biết bao.

Vậy nên ông ta vẫn luôn muốn có được chúng.

“Lâm Hàn, trâu vàng và rồng vàng năm móng thể hiện lòng hiếu thuận của cậu đối với tôi, cậu biết không hả? Sau khi quỳ xuống xin lỗi, cậu đưa hai bảo vật đó cho tôi, quay video lại thành chương trình đưa cho khán giả xem, lúc đó tự khắc sẽ khôi phục được hình tượng cho cậu”.

Dương Cảnh Đào nói với vẻ rất nghiêm trang.

Ông ta tin Lâm Hàn sẽ không từ chối.

Nếu anh từ chối, nghĩa là tương đương với việc sẽ phải chịu tiếng xấu của hàng chục triệu khán giả xem “Tôi là triệu phú”.

Lời nói rất đáng sợ, Lâm Hàn có đủ khả năng chịu đựng những lời mắng chửi đó không?

Sau này sẽ ngày càng có nhiều khán giả xem ‘Tôi là triệu phú’, chưa biết chừng Lâm Hàn đi trên đường cũng bị người khác nhận ra, và rồi anh sẽ bị khinh miệt và chế giễu.

Chỉ cần là người thì đều không thể chịu đựng được.

“Lâm Hàn, nghĩ kỹ chưa?”, Dương Cảnh Đào lại nói:

“Chỉ có cách này, cậu mới có thể lấy lại hình tượng trong lòng hàng triệu khán giả, cũng cứu được thể diện của nhà họ Dương”.

“Bố, chỉ quỳ xuống trước bố thôi vẫn chưa đủ”.

Dương Duyệt lập tức lên tiếng:

“Thằng vô dụng này thời gian trước ở bệnh viện, khi bố đang nằm trên giường bệnh, cậu ta còn đánh con, nhất định phải bảo cậu ta cũng quỳ xuống xin lỗi con!”

Nói xong, Dương Duyệt nhìn sang Lâm Hàn:

“Lâm Hàn, dù thế nào tôi cũng là chị cậu, sao cậu có thể ra tay đánh tôi chứ? Lát nữa cậu quỳ xuống xin lỗi bố xong cũng phải quỳ xuống xin lỗi tôi, nghe thấy chưa?”

“Nếu không thanh danh của cậu nhất định sẽ xấu đi! Đi trên đường cũng bị người ta mắng chửi, chưa biết chừng còn bị người ta làm thịt! Tôi không tin đồ vô dụng nhà cậu không ra ngoài, ngày ngày ở nhà ăn no chờ chết!”

Vẻ mặt Dương Duyệt cực kỳ đắc ý.

“Nói đến đây thôi, Lâm Hàn, đừng ngây ra đó nữa, mau quỳ xuống xin lỗi đi, bắt đầu từ bố chúng ta”.

Triệu Tứ Hải lấy điện thoại ra, bật camera lên, chuẩn bị quay lại cảnh Lâm Hàn quỳ xuống xin lỗi.

Anh ta sắp trở thành ngôi sao ở tít trên cao với hàng triệu người hâm mộ.

Vậy nên Triệu Tứ Hải rất khinh thường, khinh bỉ loại người vô dụng như Lâm Hàn, vì thế cho tới giờ anh ta chỉ nói một câu này.

Nói chuyện với Lâm Hàn sẽ mất đi giá trị của bản thân.

“Cút!”

Lâm Hàn lạnh lùng thốt ra đúng một chữ.

“Cút?”

Ba người Dương Cảnh Đào đều sửng sốt, cho rằng mình nghe lầm.

“Lâm Hàn, cậu bảo chúng tôi cút đi?”

Dương Cảnh Đào trợn tròn mắt, không thể tin được:

“Tôi là bố vợ cậu mà cậu dám bảo tôi cút đi? Nếu tôi sống ở nhà cậu như trước kia, cậu bảo tôi cút thì tôi còn có thể nhịn. Nhưng bây giờ tôi sống ở nhà Tứ Hải, sao cậu dám nói tôi cút đi?”

“Căn biệt thự này là của tôi, tôi muốn nói ông cút thì tôi nói, không được à?”, Lâm Hàn liếc mắt nhìn Dương Cảnh Đào.

“Cậu, cậu, cậu…”

Dương Cảnh Đào tức xì khói, chỉ tay vào Lâm Hàn, toàn thân run lên:

“Lâm Hàn, cậu bảo tôi cút, lẽ nào cậu không muốn lấy lại danh tiếng nữa? Cậu muốn bị hàng ngàn người mắng chửi à?”

“Cậu không cần thể diện nhưng nhà họ Dương tôi vẫn cần! Những cư dân mạng đó mắng cậu thì thôi đi, nếu liên luỵ nhà họ Dương chúng tôi cũng bị mắng cùng, cậu bảo mặt mũi của Dương Cảnh Đào này phải giấu đi đâu?”

“Tôi quan tâm gì ông giấu mặt đi đâu!”, Lâm Hàn lườm ông ta.

“Lâm Hàn, dư luận đáng sợ thế nào cậu còn chưa rõ sao?”

Dương Duyệt lên tiếng: “Quỳ xuống trước bố, trước tôi và Tứ Hải sau đó xin lỗi, đó là cơ hội duy nhất để cứu vãn hình tượng của cậu, cậu không biết trân trọng nó à?”

“Cậu không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho nhà họ Dương, cho Tiểu Lệ chứ? Nếu cậu và Tiểu Lệ ra đường, có người nhận ra cậu rồi mắng chửi, chỉ trỏ cậu, Lâm Hàn cậu có thể không để tâm, nhưng cậu có thể hiểu được cảm nhận của Tiểu Lệ không?”

Dương Duyệt cho rằng sở dĩ Lâm Hàn bảo họ cút là vì anh cảm thấy không cần để tâm tới thể diện của mình.

Vì vậy Dương Duyệt phải nói lý với anh thì anh mới có thể đồng ý chuyện này.

“Cho nên Lâm Hàn à, quỳ xuống xin lỗi để Tứ Hải quay video, điều này tốt cho cả cậu và Tiểu Lệ”, Dương Duyệt tận tình khuyên bảo:

“Không phải cậu nói yêu Tiểu Lệ à? Chút chuyện nhỏ này mà cũng không làm được? Quỳ xuống xin lỗi là có thể chứng minh cậu yêu Tiểu Lệ”.

“Đúng đó Lâm Hàn, cậu mau quỳ xuống đi”.

Triệu Tứ Hải bấm vào nút quay phim trên màn hình điện thoại rồi cười khà khà nói:

“Chỉ bằng cách này cậu mới có thể tẩy trắng được, mà sau khi tôi trở thành ngôi sao, cậu được tẩy trắng rồi có khi cũng có thể đi theo tôi hưởng chút lộc thơm lây ấy chứ! Cậu cũng có cơ hội trở thành ngôi sao hạng ba hạng bốn”.

Nói xong anh ta vẫn cười toe toét chờ Lâm Hàn quỳ xuống.

Lâm Hàn cau mày, thực sự khó chịu với ba người này:

“Tôi nói lại lần nữa, cút ra ngoài”.

“Nếu không phải nể các người đều là người nhà thì người phải quỳ xuống xin lỗi chính là ba người đấy”.

Nghe xong câu này, ba người Dương Cảnh Đào lại ngây ra lần nữa.

“Còn không mau cút đi?”

Giọng Lâm Hàn đột nhiên trở nên lạnh lùng, ánh mắt như kiếm sắc bén lướt qua ba người họ, mũi dao nhọn hoắt lộ ra khiến sống lưng ba người lạnh toát.

Bị ánh mắt này nhìn chằm chằm, ba người đều run len, cảm thấy sau lưng đổ mồ hôi lạnh.

“Hừ, đi thì đi!”

Dương Duyệt hừ lạnh một tiếng: “Dù sao người bị chửi cũng không phải chúng tôi mà là đồ vô dụng cậu! Sau này ra đường nếu bị người khác nhận ra rồi chế giễu, đừng trách tôi không cho cậu cơ hội!”

Nói xong Dương Duyệt đi ra ngoài biệt thự.

“Lâm Hàn, đừng nói anh rể cố tình làm khó cậu, đã cho cậu cơ hội rồi mà cậu không trân trọng thì đừng trách tôi”.

Triệu Tứ Hải cũng cười nói, nhưng trong mắt lại hiện lên sự khinh thường.

“Lâm Hàn, không chỉ tính cách và đối nhân xử thế của cậu có vấn đề, bây giờ tôi thấy não cậu cũng có vấn đề luôn”.

Dương Cảnh Đào nhìn Lâm Hàn như nhìn một tên ngốc:

“Chỉ cần cậu quỳ xuống xin lỗi là có thể tẩy trắng. Cơ hội tốt như vậy mà lại không nắm bắt, cậu là thằng đầu đất à? Nếu nhà họ Dương vì cậu mà bị ảnh hưởng đến danh tiếng thì cậu cứ chờ xem tôi xử lý cậu thế nào!”

Nói xong, ba người cùng rời khỏi biệt thự.

“Anh Triệu, Lâm Hàn có đồng ý quỳ xuống xin lỗi không?”

Bên ngoài biệt thự, phóng viên Tiểu Vương nhìn thấy Triệu Tứ Hải thì bước tới hỏi.

“Không”.

Triệu Tứ Hải lắc đầu: “Thằng nhãi đó rất cố chấp, chúng tôi đã rất nhân từ với cậu ta rồi, chỉ cần quỳ xuống xin lỗi là được, không ngờ cậu ta vẫn không chịu”.

“Có lẽ vẫn còn sĩ diện lắm, không chịu bỏ cái tôi đi để quỳ xuống xin lỗi”, phóng viên Tiểu Vương vừa nói, vừa lấy sổ tay ra viết:

“Tôi sẽ ghi chuyện này lại, đến khi số tiếp theo của ‘Tôi là triệu phú’ phát sóng, rating có thể sẽ đạt mức cao mới”.

“Bây giờ Lâm Hàn được tìm kiếm nhiều thứ hai trên Weibo, khán giả rất chú ý đến anh ta!”



Sau khi đuổi ba người Dương Cảnh Đào đi, Lâm Hàn ăn bữa sáng mà dì Hà đã chuẩn bị sẵn.

Bánh bao, sữa đậu nành, quẩy.

Anh còn chưa ăn xong đã có người gọi điện.

“Alo, Lâm Hàn, tôi là Tiểu Trần”.

Phóng viên Tiểu Trần gọi tới.

“Có chuyện gì không?”, Lâm Hàn gắp một miếng bánh bao cho vào miệng nhai.

“Anh cũng biết đấy, ‘Tôi là triệu phú’ đang rất hot! Rating rất cao, đứng đầu khung giờ vàng và đồng thời đứng đầu trên hot search”.

Tiểu Trần nói: “Vậy nên mấy số tiếp theo của chương trình sẽ rất áp lực, vì trong tập này của Triệu Tứ Hải hiệu ứng nhận được rất tốt”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK