Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 851: Bận rộn

“Được rồi, xuống xe đi”, Lâm Hàn nói.

Tiểu Tây khẽ gật đầu, cũng đã hoàn hồn lại.

Mặc dù anh ta hơi ngạc nhiên vì Lâm Hàn vẫn có thể huy động được nhiều cao thủ như vậy, cũng tò mò rốt cuộc Lâm Hàn là nhân vật thế nào.

Nhưng đi theo Lâm Hàn đã lâu, Tiểu Tây cũng hoàn toàn tin tưởng anh nên cũng không hỏi nhiều, dù sao những người này của Lâm Hàn cũng không phải kẻ địch, mà là những người cùng kề vai chiến đấu.

Thấy Lâm Hàn xuống xe, các cao thủ nhà họ Lâm đang chờ đều cung kính khẽ cúi người chào đón.

“Hoan nghênh cậu Lâm”.

Nhóm cao thủ nhà họ Lâm đồng thanh nói.

Lâm Hàn thấy vậy chỉ khẽ gật đầu chứ không nói gì nhiều, mặc dù không quen lắm nhưng sau này anh cũng phải dần làm quen. Với cương vị là gia chủ nhà họ Lâm, được rất nhiều người kính trọng, thật sự đây là chuyện cực kỳ bình thường.

“Mọi người vất vả rồi, bây giờ mọi người chờ ở đây đi, đợi lệnh của tôi”, Lâm Hàn nhẹ giọng nói.

“Vâng!”

Nhóm cao thủ nhà họ Lâm đáp.

Sau đó Lâm Hàn bảo Lâm Phong đưa tất cả cao thủ nhà họ Lâm chờ ở đây.

Đương nhiên không cần Lâm Hàn dặn dò, Lâm Phong cũng tự biết chắc chắn không chỉ là chờ, ông ta sẽ lệnh cho người đến điều tra tin tức ở nhiều nơi trong thành phố Thiên Kinh, tìm hiểu tình hình phân bố thế lực ở đây, nhưng rồi cũng chỉ chờ lệnh của Lâm Hàn thôi chứ không làm gì.

Mà Lâm Hàn cũng bảo những người của Tôn Hàn Các chờ ở đây, anh chỉ dẫn Tiểu Tây đi theo.

Họ chỉ đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh thôi, không làm gì khác nên cũng không có gì nguy hiểm.

Hơn nữa thân thủ của Lâm Hàn không tệ nên cũng không cần phải lo lắng. Sở dĩ anh đưa Tiểu Tây đi cũng chỉ để đề phòng sơ sót mà thôi, dù sao đây cũng là Thiên Kinh, lạ nước lạ cái, mà hội nghị quý tộc cũng sắp diễn ra, đương nhiên tình hình nơi này cũng sẽ phức tạp hơn.

Lâm Hàn dẫn Tiểu Tây đi, lái xe đến thẳng trụ sở của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.

Mặc dù bây giờ đã là buổi tối, đã đến giờ tan sở, nhưng vì gần đây công việc khá bận rộn nên mọi người đa phần đều ở lại tăng ca mỗi ngày. Thời gian này tới là vừa đẹp, có lẽ Hạ Sương và những người khác cũng vừa xong việc.

Không lâu sau, Lâm Hàn và Tiểu Tây đã tới nơi.

Trong công ty, lúc này Hạ Sương vừa hoàn thành xong công việc hôm nay, đang định nằm xuống nghỉ ngơi thì nhận được tin nhắn của Lâm Hàn nên vội ngồi dậy, đi tìm Dương Khiết.

“Dương Khiết, em xong việc chưa? Cậu Lâm đến rồi, chúng ta mau xuống thôi, đừng để cậu Lâm phải chờ chúng ta”, Hạ Sương nói.

Dương Khiết nghe xong thì ngơ ngác nhìn Hạ Sương, suy đi nghĩ lại, cô cũng không nghĩ ra có đối tác nào họ Lâm.

“Cậu Lâm là ai?”, Dương Khiết hoang mang hỏi.

“Còn ai nữa? Anh rể em đó”, Hạ Sương bất đắc dĩ đáp.

Lúc này Dương Khiết mới phản ứng lại, nhanh chóng gác lại công việc đang làm dở.

Trước đó Dương Khiết đã biết hôm nay Lâm Hàn sẽ đến, nhưng hôm nay bận quá nên cô đã quên mất chuyện này.

Mặc dù bình thường Dương Khiết cũng rất tôn trọng Lâm Hàn, nhưng vẫn chưa đến mức gọi anh là cậu Lâm, dù sao anh cũng là anh rể của cô.

Sau đó Dương Khiết và Hạ Sương vội vàng xuống bãi đỗ xe dưới tầng hầm của công ty.

Kể từ khi hai người đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh ở Thiên Kinh, đảm nhiện chức vụ tổng giám đốc điều hành và phó tổng giám đốc cũng đã được một thời gian.

Trong khoảng thời gian này, Hạ Sương và Dương Khiết cũng rất bận rộn, vì có sự gúp đỡ của nhà họ Tiêu, lại thêm trụ sở của công ty ở đây, có rất nhiều sản nghiệp nên hai cô cũng bận không ngơi tay, gần như ngày nào cũng tăng ca, không có thời gian nghỉ ngơi.

May mắn thay, trải qua những bận rộn, vất vả thì kết quả đạt được trong thời gian này cũng rất tốt, Hạ Sương và Dương Khiết đã được thấy kết quả của mình trong bảng tổng kết hàng tháng của tháng trước.

Sau khoảng thời gian làm việc chăm chỉ này, thành tích của công ty đã tăng vọt.

Công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh vốn là công ty giải trí hàng đầu Hoa Hạ, thành tích vốn đã tốt, có thể tăng vọt trên nền tảng cơ sở này thực sự hiếm thấy.

Mà bây giờ Lâm Hàn đến, hai cô cũng rất mong chờ.

Ngay từ đầu Lâm Hàn đã cử hai cô đến đảm nhận vị trí quan trọng, điều hành một công ty lớn như vậy, có thể thấy anh rất tin tưởng họ.

Bây giờ khi họ đưa báo cáo thành tích lên, có thể cho Lâm Hàn thấy được biểu hiện của họ trong giai đoạn này.

Bãi đậu xe dưới hầm.

Lâm Hàn vừa dừng xe chưa được bao lâu thì đã thấy Hạ Sương và Dương Khiết vội vội vàng vàng chạy tới.

“Cậu Lâm”, Hạ Sương tới trước mặt Lâm Hàn, kích động chào.

Dương Khiết cũng vui mừng nhìn Lâm Hàn rồi chào: “Anh rể”.

Lâm Hàn mỉm cười, cũng đã một thời gian không gặp. Anh và Hạ Sương vốn cũng không có mâu thuẫn gì, chỉ vì nhà họ Hạ mà thôi, bản thân anh thậm chí còn đánh giá cao Hạ Sương, nếu không anh cũng không đồng ý để cô làm việc cho mình sau khi nhà họ Hạ đã làm những chuyện đó, anh vốn chỉ nhìn vào và coi trọng năng lực của cô.

“Thời gian này mọi người vất vả rồi”, Lâm Hàn mỉm cười nói với Hạ Sương và Dương Khiết.

Hạ Sương khẽ lắc đầu, lấy báo cáo đã chuẩn bị trước ra đưa cho Lâm Hàn: “Không vất vả, đây là báo cáo tháng này của công ty, thời gian này…”

Hạ Sương đang định báo cáo với Lâm Hàn thì đã bị anh cắt ngang.

“Chuyện chính để ngày mai nói, tạm gác lại đã, hai người đã bận tới giờ này rồi, tôi đưa hai người đi ăn món ngon”, Lâm Hàn nói thẳng.

Hạ Sương sửng sốt, hơi ngạc nhiên vì Lâm Hàn lại quan tâm mình đến vậy. Anh quan tâm Dương Khiết thì cô ta có thể hiểu, dù sao Dương Khiết vừa có năng lực lại vừa chăm chỉ, quan trọng hơn Dương Khiết còn là em vợ của Lâm Hàn, anh đối xử tốt với cô ấy là điều không thể bình thường hơn.

Nhưng Hạ Sương không ngờ Lâm Hàn cũng quan tâm cả mình.

Sau một hồi thoáng do dự thì Hạ Sương cũng cất báo cáo đi, đồng ý đi cùng.

Sau đó Lâm Hàn bảo Hạ Sương và Dương Khiết lên xe, đưa hai cô đi ăn khuya.

Bây giờ rất muộn rồi, đã gần tới nửa đêm, hai cô bận rộn đến tận bây giờ đương nhiên Lâm Hàn muốn chiêu đãi họ một bữa.

Hơn nữa Lâm Hàn hiểu, không phải hôm nay hai cô mới bận thế này, không phải hai cô ra vẻ cho anh xem, mà thời gian này ngày nào hai cô cũng như vậy, nếu không cũng không đến mức anh đến mà hai cô cũng không dành thời gian ra trước mà bắt buộc phải hoàn thành công việc hôm nay đã.

Dương Khiết nghe xong cũng rất vui.

Thời gian này cô với Hạ Sương vẫn luôn bận rộn công việc, dù sao trước đây Hạ Sương đã từng làm những việc này, còn cô là lần đầu tiên bận rộn như thế, đặc biệt là áp lực rất lớn, thật sự khiến cô hơi khó thở, cho dù Lâm Hàn gửi lương thưởng rất nhiều, cô không hề thiếu tiền nhưng thời gian này cô cũng không có tâm tư để thả lỏng bản thân.

Mà hôm nay khó khăn lắm mới có được thời gian để thư giãn, Dương Khiết lập tức rạng rỡ hân hoan.
Chương 852: Bản chất cuồng công việc

Trong nhà hàng đặc sản thành phố Thiên Kinh.

Lâm Hàn, Dương Khiết và Hạ Sương đang ngồi dùng bữa ở vị trí cạnh cửa sổ.

Nhà hàng này không phải nhà hàng cực kỳ cao cấp, nhưng cũng là một nhà hàng bình dân nổi tiếng ở Thiên Kinh, hương vị không tệ, hơn nữa phong cảnh cũng rất đẹp.

Ví như lúc này, rõ ràng đã qua thời gian ăn cơm tối nhưng trong quán vẫn rất đông khách, ba người Lâm Hàn cũng phải rất khó khăn mới đặt được phòng riêng, lần sau mà đến nhất định phải đặt trước, nếu không có thể thật sự không có chỗ.

Mà bây giờ Lâm Hàn cũng càng ngày càng thích kiểu nhà hàng bình dân thế này, mặc dù đẳng cấp không cao lắm, cũng không được đầu bếp nổi tiếng làm thành mâm cơm thịnh soạn, nhưng rất gần gũi với người dân bình thường, các món ăn đặc sản rất được mọi người ưa chuộng.

Có thể được nhiều người thích thế này đương nhiên có cái ngon của nó, Lâm Hàn cũng có thể cảm nhận và thưởng thức.

Hơn nữa dưới tình huống bình thường, không phải đến để bàn chuyện hợp tác thì cũng không cần để ý địa điểm, dù sao chỉ là bạn bè cùng ăn bữa cơm với nhau, đương nhiên hương vị và phong cảnh là quan trọng nhất, đẳng cấp của nhà hàng không là gì.

Ba người Lâm Hàn ăn những món đặc sản ở Thiên Kinh, vừa trò chuyện vừa ngắm phong cảnh bên ngoài cửa sổ.

Hạ Sương và Dương Khiết lúc trước đã chuẩn bị rất nhiều thứ để báo cáo với Lâm Hàn, nhưng đều có liên quan đến công việc, bây giờ anh lại không muốn nghe chuyện liên quan đến công việc nên hai người nhất thời không có gì để nói, bầu không khí hơi trầm lắng.

Lâm Hàn không để ý điều này lắm, anh tự tìm chủ đề để nói với hai cô.

“Gần đây hai người đã quen chưa? Làm việc ở đây chắc sẽ vất vả hơn đúng không?”, Lâm Hàn hỏi.

Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy thì nhìn nhau, đâu chỉ là vất vả, mà là cực kỳ vất vả.

Nhưng về mặt tâm lý, cả hai không hề cảm thấy vất vả chút nào, ngược lại còn thấy vô cùng mãn nguyện, dù sao trước đây họ cũng chưa từng giữ chức vụ quan trọng thế này, cũng chưa từng làm được nhiều việc như thế.

Cho dù là Hạ Sương, người có kinh nghiệm phong phú trong ngành giải trí, lúc trước cũng một mình điều hành công ty giải trí của nhà họ Hạ, giúp nhà họ Hạ chiếm được vị trí nhất định trong giới giải trí của Hoa Hạ.

Mặc dù cũng có thể coi là một thành tích rõ ràng, nhưng so với công ty Quang Ảnh thì vẫn rất nhỏ bé.

Xét cho cùng, Quang Ảnh là công ty giải trí hàng đầu Hoa Hạ, nhất là trong thời gian này, có danh tiếng của Tiêu Nhã nên công ty lại càng thu hút các công ty từ mọi phương diện đến hợp tác, đây cũng là chuyện Hạ Sương và Dương Khiết bận rộn trong thời gian này.

Sau những hợp tác này, có thể nói Quang Ảnh càng khẳng định được vị trí của mình là công ty giải trí hàng đầu Hoa Hạ.

Quang Ảnh trước đây có thể chỉ là công ty đứng đầu giới giải trí Hoa Hạ, lớn mạnh thì lớn mạnh, nhưng nếu đối mặt với sự đàn áp của một vài công ty giải trí lớn khác trong nước cũng sẽ gặp khó khăn.

Nhưng bây giờ thì khác, Quang Ảnh không chỉ giữ vị trí đi đầu ngành giải trí Hoa Hạ, mà đã dần ở vị trí vượt trội hơn. Nó dần trở thành một sự tồn tại mà các công ty khác trong giới giải trí Hoa Hạ không thể sánh bằng, hoàn toàn không thể vượt qua, cũng không thể chỉ vài công ty giải trí có quy mô lớn một chút chèn ép là có thể chèn ép được, Quang Ảnh của bây giờ đã không còn là Quang Ảnh trước đây.

Mà làm việc ở nơi như Quang Ảnh, còn đảm nhiệm vị trí quan trọng như tổng giám đốc điều hành và phó tổng giám đốc điều hành, có thể quyết định hướng đi và tương lai của cả công ty, có thể tưởng tượng áp lực với Hạ Sương và Dương Khiết lớn thế nào.

Hai cô sợ mình sẽ điều hành không tốt, sợ gặp phải chuyện không hay, dù sao trong giới giải trí, chỉ cần có chút vấn đề là có thể tạo ra hai kết quả hoàn toàn trái ngược nhau.

Mặc dù Hạ Sương và Dương Khiết cũng dần dần phát hiện ra rằng địa vị vượt trội của Quang Ảnh dường như không là gì với Lâm Hàn, dù sao anh có thể kết giao với nhà họ Tiêu, một nhân vật lớn như vậy đương nhiên anh cũng sẽ là người cùng đẳng cấp với nhà họ Tiêu.

Hơn nữa trong khoảng thời gian này, Tiêu Nhã đánh gia rất cao hai cô, Hạ Sương và Dương Khiết cũng ngày càng cảm thấy mọi chuyện có thể không như những gì mình nghĩ, có thể địa vị của Lâm Hàn còn nằm ngoài tầm hiểu biết của họ.

May mắn thay, trong thời gian này, kết quả của hai người đều rất rõ, mặc dù thi thoảng có những sai sót nhỏ nhưng không phải ở khâu quan trọng, hoặc là không ảnh hưởng có tác động gì đáng kể, hoặc là có cơ hội sửa sai nên không gây ra bất kỳ vấn đề lớn nào.

Nghĩ đến những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, tuy rằng có rất nhiều chuyện, nhưng Hạ Sương và Dương Khiết đều cảm thấy trôi qua rất nhanh, họ luôn bận rộn nên cảm thấy thời gian trôi qua cực kỳ nhanh.

Lúc này Hạ Sương lắc đầu nhìn Lâm Hàn nói: “Không vất vả lắm, cậu Lâm yên tâm, mọi chuyện đều rất ổn”.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, không hỏi nhiều. Anh vẫn rất yên tâm về Hạ Sương, dù sao cô ta cũng đã trải qua biết bao nhiêu chuyện, trước đây cũng từng điều hành một công ty, vậy nên bận rộn thời gian này có thể thật sự không mang lại áp lực cho Hạ Sương.

Nhưng Lâm Hàn lại hơi lo lắng cho Dương Khiết, dù sao cô cũng mới tốt nghiệp chưa lâu, trước đây ngoài đi học cũng không làm gì, cho dù làm thêm thì cũng chỉ là những công việc đơn giản, chưa từng trải nghiệm sự phức tạp và tàn ác của xã hội này.

“Tiểu Khiết, em thì sao? Có gì không thoải mái cứ nói với anh, đừng khách sáo”, Lâm Hàn hỏi Dương Khiết.

Dương Khiết cũng không suy nghĩ nhiều, cô không giấu giếm Lâm Hàn điều gì, sau khi suy nghĩ kỹ rồi lắc đầu đáp: “Lúc đầu rất vất vả, áp lực khiến em không thở nổi, nhưng sau này từ từ rồi quen, ngược lại em còn càng ngày càng tận hưởng nó, cảm giác vô cùng mãn nguyện”.

Lâm Hàn hơi cạn lời, đương nhiên anh tin trạng thái này, đây chẳng phải trạng thái cuồng công việc sao?

Nhưng nếu vậy thì Lâm Hàn không còn lo lắng nữa, lúc trước sau khi biết thời gian này Hạ Sương và Dương Khiết rất bận rộn, anh thực sự hơi lo lắng, bây giờ xem ra những lo lắng ấy hoàn toàn là không cần thiết.

Sau đó ba người vừa thưởng thức các món ăn đặc sản của Thiên Kinh vừa nói về cuộc sống hàng ngày.

Sau khi ăn xong đã là đêm khuya, Lâm Hàn không lãng phí thời gian thêm nữa, sau khi đưa Hạ Sương và Dương Khiết về chỗ ở của họ thì hẹn họ ngày mai anh sẽ đến Quang Ảnh tìm hiểu tình hình phát triển của công ty gần đây.

Sau khi dặn dò xong, chào tạm biệt Hạ Sương và Dương Khiết, Lâm Hàn lái xe về chỗ ở của mình, đó là khách sạn nơi có hơn 400 cao thủ nhà họ Lâm đang đóng quân.

Thực ra Lâm Hàn cũng biết đại khái tình hình phát triển của Quang Ảnh thời gian này, không cần phải tìm hiểu tình hình, nhưng anh cũng biết Hạ Sương và Dương Khiết đã chuẩn bị sẵn sàng báo cáo với mình, đương nhiên không thể uổng phí công sức của họ, vậy nên anh mới nói ngày mai đến công ty để các cô báo cáo, dù sao anh cũng có thời gian.
Chương 853: Đến Quang Ảnh

Lâm Hàn về chỗ ở chưa bao lâu thì nhận được thông báo của Tiêu Nhã.

Mặc dù Tiêu Nhã biết rõ thực lực của Lâm Hàn, không lo những thế lực ở Thiên Kinh khi liên hợp sẽ đối phó hay làm gì anh thế nào.

Nhưng dù sao cũng là rất nhiều thế lực lớn mạnh ở Thiên Kinh, liên hợp lại cũng không thể xem thường, vậy nên Tiêu Nhã cũng không dám coi khinh, sau khi nhận được tin Lâm Hàn đã đến nơi thì vội liên lạc với anh.

“Liên thủ đối phó tôi, không định cho tôi tham gia hội nghị quý tộc của Thiên Kinh, không cho tôi tham dự vào khu vực Vùng Xám Thiên Kinh?”, Lâm Hàn nghe Tiêu Nhã nói xong thì hơi bất ngờ.

Lâm Hàn không ngờ mình còn chưa làm gì mà đã trở thành kẻ thù công khai, bọn chúng đã bắt tay với nhau rồi.

Nhưng theo kế hoạch thực sự của anh thì cũng không thành vấn đề. Dù sao đến lúc đó anh cũng sẽ phải trở thành kẻ thù công khai của rất nhiều thế lực ở Thiên Kinh, khi ấy rồi cũng vậy, bây giờ chẳng qua chỉ là mọi chuyện diễn ra sớm một bước mà thôi.

“Thực lực của mấy thế lực đó thế nào?”, Lâm Hàn lại hỏi.

Tiêu Nhã nghe xong cũng giải thích cho Lâm Hàn dựa theo sự hiểu biết của mình: “Những thế lực này chủ yếu vẫn là nhà họ Khương và nhà họ Chu, cũng chính là hai quý tộc phát động việc liên thủ lần này. Những thế lực còn lại cũng có không ít thế lực mạnh, lúc trước hầu như họ luôn giữ thái độ trung lập, nhưng lần này tham gia vào chủ yếu là vì…”

Sau khi nghe Tiêu Nhã giải thích, Lâm Hàn khẽ gật đầu, thực ra thì cũng gần như anh đoán, quả nhiên là nhà họ Chu và nhà họ Khương không an phận phát động cuộc liên thủ lần này.

Mà một số thế lực giữ thái độ trung lập, theo lý mà nói sẽ không có mâu thuẫn với Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, nhưng lần này chúng cũng tham gia.

Sau khi chúng bắt tay nhau, thực lực cũng rất mạnh mẽ, nhưng may mắn thay nhà họ Chu và nhà họ Khương đã bị thiệt hại nghiêm trọng, với thực lực hiện tại của những người này mà bắt tay nhau vẫn còn một khoảng cách lớn với thực lực của những cao thủ Lâm Hàn đưa tới, vậy nên anh cũng không cần lo lắng.

“Yên tâm đi, không có vấn đề gì. Ngày mai tôi đến Quang Ảnh xử lý xong việc, buổi tối sẽ đến chỗ cô, chúng ta bắt đầu thảo luận kế hoạch”, Lâm Hàn nói.

Còn ba ngày nữa mới tới hội nghị quý tộc ở Thiên Kinh, ngày mai Lâm Hàn sẽ ở Quang Ảnh một ngày, sau đó lại đến nhà họ Tiêu bàn bạc kế hoạch với Tiêu Nhã, anh hoàn toàn có đủ thời gian.

Tiêu Nhã ở bên kia nghe Lâm Hàn xác nhận không có vấn đề gì cũng thở phào nhẹ nhõm.

Mặc dù trước đó Tiêu Nhã đã được thấy rất nhiều cao thủ dưới tay Lâm Hàn, nhưng vẫn không tránh khỏi có chút lo lắng, dù sao rất nhiều thế lực ở Thiên Kinh bắt tay nhau thì cũng rất mạnh.

Nhưng bây giờ Lâm Hàn đã xác nhận không có vấn đề, Tiêu Nhã cũng yên tâm, dù sao cô cũng hiểu cách làm người của anh, anh chưa bao giờ khoe khoang, nếu anh đã nói không có vấn đề thì chắc chắn không có vấn đề.

“Được, tôi chờ anh”, Tiêu Nhã đáp lại.

Sau đó Lâm Hàn và Tiêu Nhã trò chuyện thêm đôi câu rồi cúp máy.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Tiêu Nhã tiếp tục bận rộn.

Mặc dù kế hoạch cụ thể cần chờ Lâm Hàn đến mới bàn bạc, nhưng hội nghị quý tộc ở Thiên Kinh lần này chủ yếu cũng là dựa vào thực lực của Lâm Hàn, hiện tại Tiêu Nhã không có được bao nhiêu cao thủ.

Tuy nhiên xét cho cùng, nhà họ Tiêu cũng là quý tộc đã đứng vững ở thành phố Thiên Kinh từ rất lâu, đương nhiên cũng biết một số chi tiết bên trong, ngoài ra nhà họ Tiêu cũng khá hiểu Vùng Xám Thiên Kinh và hội nghị quý tộc lần này, vậy nên Tiêu Nhã cũng cố gắng hết sức để người nhà họ Tiêu chuẩn bị thêm một chút, đến lúc đó sẽ thuận tiện hành động.

Mà ở bên kia, sau khi Lâm Hàn nói chuyện với Tiêu Nhã xong thì đi nghỉ ngơi luôn.

Sáng hôm sau, Lâm Hàn đến trụ sở công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh một mình.

Công ty đã thuộc về Lâm Hàn một thời gian nhưng anh thực sự chưa đến đây bao giờ, cho dù khi tiếp quản công ty anh cũng không đến. Khi ấy kết thúc thoả thuận với nhà họ Khương, sắp xếp xong chuyện ở thành phố Thiên Kinh, Lâm Hàn đã vội vã trở về thành phố Đông Hải.

Lần này đến, vừa hay anh có thể tham quan xem công ty hàng đầu giới giải trí Hoa Hạ trông như thế nào.

Lâm Hàn không thông báo trước cho Hạ Sương và Dương Khiết mà tự mình đi thẳng vào công ty.

Với những người khác ở công ty Quang Ảnh, Lâm Hàn chỉ là người lạ, người phụ trách tiếp đón cũng chưa gặp anh bao giờ.

Mặc dù không biết là ai nhưng người tiếp khách cũng không tỏ vẻ gì, dù sao cũng là Quang Ảnh, vào được đây đều không phải người bình thường, cho dù người qua đường đến nhầm chỗ, sau khi biết là người qua đường họ cũng sẽ lịch sự để người đó ra về. Là công ty hàng đầu trong giới giải trí Hoa Hạ, chuyện nhỏ này họ vẫn làm được tốt.

“Chào anh, đây là trụ sở của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, xin hỏi anh đến đây có việc gì không?”, người đẹp phụ trách tiếp đón bước tới và lịch sự hỏi.

Lâm Hàn nhìn qua rồi âm thầm gật đầu, dù sao cũng là công ty hàng đầu trong giới giải trí, ngay cả người đẹp chịu trách nhiệm tiếp đón khách cũng khác hẳn những công ty bình thường.

Dù sao cũng là giới giải trí nên có rất nhiều người đẹp.

Giống như người đẹp tiếp đón của Quang Ảnh trước mắt hoàn toàn khác với những người đẹp tiếp đón bình thường, không chỉ xinh đẹp mà cũng không phải những khuôn mặt nổi tiếng trên mạng thường ngày, mặc dù không bằng ngôi sao nổi tiếng nhưng vẫn được coi là đẹp, khí chất rất tốt, tự nhiên thoải mái, hiển nhiên đã được huấn luyện đặc biệt.

Chỉ nhìn khí chất của người đẹp tiếp khách này thôi, Lâm Hàn cũng có thể nhìn ra được sự phi thường của Quang Ảnh.

“Tôi đến tìm Hạ Sương và Dương Khiết, cô dẫn tôi đi gặp các cô ấy đi”, Lâm Hàn nói thẳng.

Nghe Lâm Hàn nói xong, người đẹp hơi bối rối. Đối với hai cái tên vừa lạ vừa quen này, sau khi ngẫm lại cô ta mới nhớ ra, đây chẳng phải tổng giám đốc chấp hành và phó giám đốc của công ty sao? Người này quen biết họ?

Người đẹp không dám mạo phạm nhưng cũng không thể cứ thế đưa Lâm Hàn vào, lỡ như anh chỉ biết tên Hạ Sương và Dương Khiết chứ không quen thật, đến lúc đó cô ta sẽ bị trách phạt.

“Xin anh chờ một chút, tôi cần liên hệ xác nhận đã, mong anh hiểu cho”, người đẹp nói xong thì đi sang một bên, gọi điện xác nhận.

Lúc này Hạ Sương và Dương Khiết đã làm việc trong văn phòng, mặc dù Lâm Hàn nói hôm nay tới nhưng không nói khi nào tới, hai người nghĩ không thể vì chuyện này mà trì hoãn công việc nên mới sáng sớm đã bắt đầu đến công ty, mau chóng xử lý công việc của ngày hôm nay.

Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, Dương Khiết cũng nhận được điện thoại của người đẹp tiếp đón dưới kia, biết có người muốn tìm họ, còn là một người đàn ông lạ, Dương Khiết lập tức đoán được là Lâm Hàn tới, nếu không sẽ không có ai ở Quang Ảnh gọi thẳng tên hai cô.
Chương 854: Con đường tương lai

“Sếp Dương, mọi người có quen người này không? Có cần tôi đưa vào không?”

Thấy Dương Khiết không nói gì, cô nàng tiếp tân bối rối hỏi lại.

Lúc này, Dương Khiết cũng tỉnh táo lại, vội nói: “Cô đón khách chu đáo nhé, để tôi và chị Hạ xuống tiếp đãi”.

Dương Khiết nói xong cúp máy, sau đó vội vàng báo cho Hạ Sương, hai người cùng xuống lầu đón Lâm Hàn.

Mà lúc này, trong sảnh tầng một.

Nhân viên tiếp tân nhìn điện thoại bị cúp máy, nghĩ đến câu cuối cùng Dương Khiết nói mà sững sờ.

Tổng giám đốc và phó tổng giám đốc đích thân xuống đây đón khách? Rốt cuộc người này là ai?

Trong khoảng thời gian này, công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh có rất nhiều vụ làm ăn, trong đó có nhiều người là nhân vật lớn khá máu mặt, là nhân viên tiếp tân, thời gian này cô ta đã tiếp đãi không ít người có tiếng.

Nhưng suốt thời gian đó tiếp tân chưa từng thấy Hạ Sương và Dương Khiết đối xử với ai khách sáo như thế, vậy mà lại tạm gác tất cả công việc đang làm để tự tiếp khách.

Kể cả khi những nhân vật lớn cực kỳ nổi tiếng của giới giải trí, của thành phố Thiên Kinh đến đây, tiếp tân cũng chưa bao giờ thấy Hạ Sương và Dương Khiết nghiêm túc như vậy.

Cô nàng tiếp tân bỗng thấy tò mò về Lâm Hàn đang đứng cách đó không xa, rốt cuộc đây là nhân vật nào mà có thể khiến Hạ Sương lẫn Dương Khiết coi trọng như vậy?

Nhưng dù là nhân vật nào, tiếp tân cũng chắc chắc Lâm Hàn có quen biết với Hạ Sương và Dương Khiết. Hơn nữa, còn là một nhân vật lớn thực thụ, không thể qua loa với người ta được.

Cô nàng tiếp tân vội vàng bước tới tiếp đón Lâm Hàn.

“Thưa anh, mời, mời anh đi theo tôi, giám đốc Hạ và phó giám đốc Dương sẽ tới ngay ạ”, tiếp tân hơi căng thẳng, sợ không khéo lại làm phật lòng Lâm Hàn.

Lâm Hàn lại chẳng mấy để ý đến chuyện này.

Dưới sự tiếp đón đầy căng thẳng của người đẹp tiếp tân, không bao lâu sau Hạ Sương và Dương Khiết đã vội vàng chạy tới.

“Cậu Lâm”.

Hạ Sương và Dương Khiết đồng thanh gọi.

Lâm Hàn thấy vậy khẽ gật đầu, đi lên cùng Hạ Sương và Dương Khiết.

Trong sảnh tầng một, rất nhiều nhân viên và nghệ sĩ của Quang Ảnh đều ngạc nhiên khi thấy cảnh tượng này.

Bọn họ đều biết Hạ Sương và Dương Khiết, biết hai cô là tổng giám đốc và phó giám đốc hiện tại của Quang Ảnh, là hai nhân vật đứng đầu công ty.

Đặc biệt là bây giờ, Quang Ảnh đang phát triển ngày một tốt, nước lên thì thuyền lên, dĩ nhiên địa vị của Hạ Sương và Dương Khiết cũng ngày một cao.

Nhưng đây thật sự là lần đầu tiên, nhân viên và nghệ sĩ công ty lại thấy Hạ Sương và Dương Khiết tỏ ra tôn trọng một người như thế.

Lần trước, thấy Hạ Sương và Dương khiết đối xử như vậy với người khác, hình như là Tiêu Nhã - bà chủ quý tộc họ Tiêu thì phải?

Trong phút chốc, nhóm nhân viên và nghệ sĩ bắt đầu suy đoán thân phận của Lâm Hàn, tò mò không biết rốt cuộc Lâm Hàn là thần thánh phương nào.

Mà không ít nhân viên và nghệ sĩ đều hơi hối hận, một nhân vật lớn như vậy vừa đứng bên cạnh mà bọn họ không nắm bắt cơ hội, thể hiện thật tốt, biết đâu tương lai đã lật sang trang mới rồi ấy chứ.

Lâm Hàn không nghĩ nhiều như vậy, cơ bản anh cũng không để ý những chuyện này.

Lâm Hàn đến văn phòng của Hạ Sương, ngồi đó nghe báo cáo của hai người.

“Được rồi, bắt đầu đi”, Lâm Hàn cũng không lãng phí thì giờ, vào thẳng vấn đề chính.

Hạ Sương và Dương Khiết liếc nhau, âm thầm gật đầu rồi bắt đầu công việc.

“Trước tiên, em sẽ báo cáo về hoạt động kinh doanh chủ yếu mà công ty ta đã hoàn thành trong giai đoạn này, mấy hoạt động quan trọng nhất trong đó là…” Dương Khiết lấy ra một bản báo cáo tổng hợp rồi đưa Lâm Hàn, giải thích cho anh nghe.

Lâm Hàn nghe Dương Khiết trình bày, nhẹ nhàng gật đầu.

Mặc dù có thể thu được nhiều mối hợp tác như vậy, nhưng chủ yếu là do mặt mũi Tiêu Nhã mới có thể thu hút được nhiều công ty hợp tác với Quang Ảnh.

Tuy vậy năng lực của Hạ Sương và Dương Khiết là điều không thể nghi ngờ, đối mặt với nhiều công ty thế kia mà vẫn có thể chọn ra đối tượng xứng đáng để hợp tác, có thể mang lại lợi ích cho cả hai bên, sau đó tiến hành hợp tác, đôi bên cùng có lợi.

Mà một số công ty khác, mặc dù nể mặt Tiêu Nhã mới hợp tác với Quang Ảnh, nhưng trên thực tế công ty bọn họ không chung lĩnh vực kinh doanh với Quang Ảnh. Tuy sau khi hợp tác cũng có thể mang tới lợi ích nhất định cho Quang Ảnh, nhưng chắc chắn không tồn tại được lâu, về lâu về dài đối phương rồi sẽ bỏ cuộc.

Nể mặt Tiêu Nhã thì có nể đấy, nhưng đâu thể dúi tiền cho Quang Ảnh mãi được.

Những công ty đang hợp tác lại khác, mặc dù chưa hợp tác lâu, nhưng thời gian này cũng mang lại lợi ích đáng kể cho cả hai bên, đôi bên cùng hời.

Bây giờ, kể cả không có tầng quan hệ của Tiêu Nhã, chắc hẳn những công ty này vẫn sẵn sàng hợp tác với Quang Ảnh, dù sao thì lợi ích cũng rõ ra đó.

Sau khi Dương Khiết báo cáo xong những dự án hợp tác quan trọng gần đây. Hạ Sương tiếp tục báo cáo cho Lâm Hàn về sự phát triển trong giai đoạn này, cũng như các kế hoạch tương lai của Quang Ảnh.

Theo ý tưởng của Hạ Sương, công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh từ lâu đã là doanh nghiệp hàng đầu trong ngành công nghiệp giải trí Hoa Hạ, mà sau sự phát triển nhanh chóng trong thời gian này, Quang Ảnh càng khẳng định vị trí vượt trội của mình trong ngành.

Nói cách khác, Quang Ảnh gần như đã chiếm lĩnh thị trường giải trí Hoa Hạ, thứ mà những công ty giải trí khác có thể lấy được đều là thứ mà Quang Ảnh từ bỏ. Nếu Quang Ảnh muốn tranh mối, bọn họ cũng chẳng còn cách nào.

Tuy vậy, sau sự phát triển của Quang Ảnh cũng có những hạn chế nhất định, không phải Quang Ảnh không có thực lực mà là không còn khoảng trống để phát triển tiếp nữa.

Do đó, Quang Ảnh muốn tiếp tục phát triển lên cao thì chỉ có hai con đường, một là mở rộng phạm vi kinh doanh, vươn sản nghiệp ra ngoài ngành giải trí.

Nhưng rõ ràng con đường này không ổn lắm, dù sao thì nhân lực của Quang Ảnh đều là những người giàu kinh nghiệm trong ngành giải trí, những mặt khác rất khó nói, tới lúc đó ai mà biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Nói thế nào đi nữa, để những người vẫn luôn xử lý công việc liên quan đến ngành giải trí làm việc mà họ không rành, chắc chắn sẽ không làm tốt được.

Con đường còn lại chính là phát triển thị trường ra nước ngoài.

Nếu đã thâu tóm thị trường giải trí của Hoa Hạ gần hết, thì họ có thể vừa duy trì việc chiếm lĩnh thị trường trong nước, vừa mở rộng ra giới giải trí ở nước ngoài.

Lâm Hàn nghe ý tưởng của Hạ Sương xong cũng gật đầu, trước kia Lâm Hàn cũng từng nghĩ đến điều này. Giống như sự phát triển của Tần Liên, lúc trước Lâm Hàn có nói với Tần Liên, không thể chỉ đặt mục tiêu nổi tiếng trong giới giải trí Hoa Hạ được, làm ngôi sao đâu đơn giản vậy, phải nhắm mục tiêu ra ngoài Hoa Hạ, vươn tầm quốc tế, nổi tiếng cả ở nước ngoài, như thế mới là thành công thực sự.

Dù là Tần Liên hay công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, phát triển ra nước ngoài đều rất hợp ý Lâm Hàn, chỉ vậy, Tần Liên và Quang Ảnh mới có được sức ảnh hưởng nhất định, thế thì mới thực sự có tác dụng với Lâm Hàn.

Giống như Quang Ảnh hiện tại, dù máu mặt trong ngành giải trí Hoa Hạ thế nào thì vẫn chỉ là con muỗi với Lâm Hàn, không lọt nổi mắt xanh, không đáng quan tâm.
Chương 855: Tính toán

Tại tòa nhà trụ sở công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.

Trong văn phòng tổng giám đốc ở tầng cao nhất.

Lâm Hàn nghe kế hoạch về tương lai công ty của Hạ Sương, khẽ gật đầu tán thưởng.

“Được, cô nhìn xa trông rộng đấy, tôi cũng có dự định ở mặt này từ trước rồi”, Lâm Hàn nói.

Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy quay sang nhìn nhau, cả hai đều tỏ ra vui mừng.

Lúc trước các cô còn hơi lo, sợ kế hoạch của mình sẽ bị Lâm Hàn từ chối.

Dù sao, tình hình Quang Ảnh bây giờ cũng đã ngồi chễm chệ trên vị trí doanh nghiệp đứng đầu trong ngành giải trí Hoa Hạ. Miễn ổn định, tất nhiên tiền vô như nước. Dù gì thì thị trường Hoa Hạ cũng lớn, kiếm được cũng nhiều.

Nếu bước ra quốc tế, tuy có cơ hội ra nước ngoài và mở rộng ảnh hưởng, nhưng cũng tiềm ần những rủi ro lớn.

Nếu thất bại, không những không thể vươn ra thị trường nước ngoài, mà thậm chí còn có nguy cơ mất vị trí đứng đầu trong ngành giải trí Hoa Hạ.

Suy cho cùng, tiến quân vào ngành giải trí nước ngoài cần bỏ rất nhiều công sức và nguồn lực.

Nếu xâm nhập thành công sẽ có ý nghĩa rất lớn về tầm ảnh hưởng, tăng thêm thể diện, cũng có thể chứng minh cho cộng đồng quốc tế thấy khả năng của ngành giải trí Hoa Hạ.

Nhưng xét cho cùng, thật ra lợi ích cũng chẳng hơn bao nhiêu, dù sao thị trường Hoa Hạ rất lớn, chưa chắc vươn tay ra nước ngoài có thể kiếm được nhiều hơn thị trường trong nước.

Nói cách khác, việc mở rộng ra nước ngoài là chuyện ít lợi ích mà lắm nguy cơ.

Tất nhiên, lựa chọn ổn định năng lực cạnh tranh như giờ ở trong nước có thể tiếp tục kiếm tiền, nhưng thế thì hơi nhàm, khiến những người muốn gây dựng sự nghiệp như Hạ Sương và Dương Khiết có chút không cam lòng.

Quang Ảnh có thể có được cảnh tượng bây giờ, đương nhiên phải kể đến sự cố gắng của hai người trong thời gian này. Nhưng hơn hết là do chính nền tảng của Quang Ảnh và sự giúp đỡ của Tiêu Nhã.

Nếu không có Tiêu Nhã, đâu ra lắm công ty chủ động hợp tác với Quang Ảnh như vậy?

Bây giờ nghe Lâm Hàn đồng ý, Hạ Sương và Dương Khiết cũng rất phấn khởi. Giờ nghĩ lại mới thấy lo lắng lúc trước đúng là hơi thừa, người như Lâm Hàn sao có thể chỉ vì lợi ích, vì chút lợi nhuận đó mà để Quang Ảnh tiếp tục phát triển ở Hoa Hạ chứ không tiến ra nước ngoài?

Lúc bấy giờ, Lâm Hàn mới nói: “Nhưng muốn tiến ra nước ngoài thì đầu tiên phải ổn định ở trong nước, sau đó mới chuẩn bị sẵn sàng tiến quân ra ngành giải trí nước ngoài. Ngoài ra gần đây thành phố Thiên Kinh cũng có một số việc, đến lúc đó có thể sẽ cần mọi người giúp, vì vậy việc gia nhập ngành giải trí nước ngoài buộc phải muộn hơn một chút”.

Hạ Sương và Dương Khiết nghe xong gật đầu, các cô hiểu điều này, muốn tiến quân ra nước ngoài không dễ vậy, đương nhiên phải chuẩn bị đầy đủ, không thể hấp tấp được.

Tuy hiện tại Quang Ảnh đang rất lớn mạnh, cực kỳ nổi tiếng trong ngành giải trí Hoa Hạ, nhưng dù sao ngành giải trí Hoa Hạ cũng khác ngành giải trí nước ngoài, không ai biết quy tắc và sức cạnh tranh của ngành giải trí nước ngoài ra sao. Vì vậy, trước khi mở rộng ra thị trường giải trí nước ngoài, nhất định họ phải chuẩn bị thật đầy đủ.

Nghe Lâm Hàn bảo độ này có chuyện phải xử lý ở thành phố Thiên Kinh, Hạ Sương và Dương Khiết cũng hơi tò mò.

Các cô có biết hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh, nhưng lại không biết Lâm Hàn muốn tham dự hội nghị này. Dù sao, theo những gì các cô biết thì Lâm Hàn chỉ có Quang Ảnh ở thành phố Thiên Kinh, không thuộc thế lực địa phương thì không có tư cách tham gia hội nghị quý tộc lần này.

“Cậu Lâm, có chuyện gì cần làm ở thành phố Thiên Kinh thế?”, Hạ Sương thắc mắc hỏi.

Lâm Hàn chỉ cười, không định giải thích bây giờ mà nói: “Không vội, cứ xử lý xong chuyện Quang Ảnh trước đã”.

Qua lần tiếp xúc từ qua đến nay, nhất là sau khi biết thành tích của Hạ Sương trong thời gian này, Lâm Hàn càng đánh giá cao Hạ Sương.

Bởi vậy, Lâm Hàn đã chuẩn bị dẫn Hạ Sương tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này.

Mặc dù có lẽ Hạ Sương sẽ không giúp được gì trong hội nghị lần này, nhưng cô ta có thể học hỏi được nhiều kiến thức hơn. Mà sau hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh, anh cần Hạ Sương để giải quyết những sản nghiệp giành được và mới thành lập.

Mặc dù những nhân tài quản lý mà Lâm Hàn dẫn theo từ thành phố Phụng Thiên có vẻ không đủ. Nhưng sau này có thể tuyển dụng hoặc cắt cử tới đây, và người tổng phụ trách nhất định phải do Lâm Hàn sắp xếp.

Với Lâm Hàn và nhà họ Lâm, thế lực thành phố Thiên Kinh cũng quan trọng, đương nhiên anh sẽ không xem nhẹ. Mà người tổng phụ trách có thể ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển thế lực ở đây, tất nhiên lại càng quan trọng hơn.

Mà trước mắt, Lâm Hàn thấy Hạ Sương rất phù hợp để làm người phụ trách, tuy Hạ Sương không có kinh nghiệm gì, nhưng nhìn năng lực của cô ta thì có vẻ vẫn đủ khả năng này.

Đặc biệt là dạo này Quang Ảnh bận rộn như vậy, cơ man là chuyện bận tối mặt, thế mà Hạ Sương vẫn bình tĩnh xử lý mọi việc ổn thỏa đâu ra đấy, thậm chí còn quen với kiểu bận rộn này, điều này càng khiến Lâm Hàn cảm thấy Hạ Sương có khả năng ấy.

Người phụ trách thế lực thành phố Thiên Kinh cực kỳ quan trọng, hơn nữa còn phải là người tài giỏi có đủ năng lực mới đảm nhiệm được. Bên cạnh Lâm Hàn lúc này, có vẻ chỉ mỗi Hạ Sương có năng lực đó.

Chính ra Tôn Minh cũng có khả năng đó, nhưng ông ta không thể đi được, tạm thời quỹ đầu tư Nhân Phàm không thể rời ông ta được.

Còn lại, Lâm Hàn vẫn phải điều người từ nhà họ Lâm tới.

Nhưng những người có năng lực và đáng tin tưởng, sao có thể ngồi không hay giữ chức vụ không quan trọng, không phải vị trí trọng yếu trong nhà họ Lâm. Lâm Hàn cử bất cứ ai trong số họ thì đều phải hy sinh chút sản nghiệp khác. Mà anh thì lại không muốn thấy điều đó.

Hạ Sương lại khác, cô ta không chỉ có năng lực mà còn đáng để Lâm Hàn tin tưởng. Hơn nữa, giờ Hạ Sương chỉ là tổng giám đốc điều hành của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.

Đừng thấy sức ảnh hưởng to lớn của Quang Ảnh ở Hoa Hạ mà lầm, với sản nghiệp khổng lồ của nhà họ Lâm, nó thực sự không là gì và cũng chẳng quan trọng chút nào.

Giống như lúc trước khi vừa tiếp nhận Quang Ảnh, Lâm Hàn không hề muốn quản lý, cũng chưa từng tới. Nếu không phải cân nhắc đến sự phát triển của Tần Liên và bồi dưỡng năng lực của Hạ Sương lẫn Dương Khiết, có lẽ Lâm Hàn sẽ không đổi tổng giám đốc của Quang Ảnh.

Dù bây giờ điều Hạ Sương đi cũng không ảnh hưởng tới sự phát triển của Quang Ảnh, vì vẫn còn Dương Khiết, mai sau cũng không quá bận, một mình Dương Khiết vẫn có thể xử lý được. Thời gian này năng lực của cô ấy cũng dần được trau dồi, tuy còn kém Hạ Sương nhưng vẫn có thể lèo lái Quang Ảnh ổn định. Lâm Hàn tin rằng sẽ không có vấn đề gì lớn.

Hạ Sương và Dương Khiết nghe Lâm Hàn nói vậy, dù hơi ngờ vực nhưng cũng không nghĩ nhiều.

Sau đó, Hạ Sương và Dương Khiết tiếp tục báo cáo, để Lâm Hàn biết được sự phát triển vượt bậc của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh trong giai đoạn này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK