Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 821: Chịu thua

Trên quảng trường trước trang viên.

An Thành Chí đi một mình tới trước mặt Lâm Hàn dưới sự theo dõi của các thế lực Vùng Xám khác ở Bắc Đông.

Mọi người ở đây đều biết An Thành Chí chỉ là một người bình thường. Đừng nói là cao thủ, cậu ta thậm chí còn không có kỹ thuật đấm đá cơ bản. Sau khi vào trang viên một mình, Lâm Hàn hoàn toàn có thể đối phó với cậu ta dễ như trở bàn tay.

Trong lúc nhất thời, các thế lực Vùng Xám khác ở Bắc Đông đều hơi nghi hoặc. Họ không hiểu tại sao An Thành Chí lại làm như vậy. Lẽ nào cậu ta không muốn sống nữa?

Lâm Hàn nhìn thấy An Thành Chí bước tới trước mặt mình. Anh khẽ gật đầu để ra hiệu cho An Thành Chí vào trang viên.

An Thành Chí cũng không nói nhiều, cậu ta đi một mình vào trang viên, bóng dáng cậu ta biến mất khỏi tầm mắt.

Những người phụ trách Vùng Xám thấy vậy đều cảm thấy hơi kì lạ, họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Mà mấy người còn lại của nhà họ An thấy thế đều hết hi vọng. Theo họ, An Thành Chí chắc chắn sẽ gặp bất trắc. Mất đi gia chủ mới An Thành Chí cũng chẳng hề hấn gì đối với nhà họ An, nhưng nó sẽ kéo nhà họ An đứng sang phía đối lập với các thế lực Vùng Xám khác ở Bắc Đông. Điều này chắc chắn cực kỳ bất lợi với nhà họ An.

Tuy trước đây nhà họ An luôn muốn tự tạo địa vị riêng cho mình trong xã hội, nhưng họ vẫn liên lạc và hợp tác với một số thế lực khác. Giờ thì hay rồi, thoáng cái đã kéo họ về phía đối lập. Tới lúc đó nếu Lâm Hàn ra tay với họ, nhà họ An chắc chắn sẽ là người đầu tiên gặp xui xẻo.

Có điều bây giờ họ cũng không còn cách nào khác, kết quả thế nào đã không phải họ có thể quyết định. Họ cũng không thể biết được An Thành Chí sẽ gặp chuyện gì trong trang viên. Thậm chí sau khi cậu ta vào trong, mấy người họ cũng hoàn toàn không thể rời đi. Dưới sự bao vây của thuộc hạ Lâm Hàn, họ chỉ có thể ở đây chờ đợi.

Cùng lúc đó, Lâm Hàn thầm gật đầu khi thấy An Thành Chí chủ động bày tỏ lập trường của mình.

Lâm Hàn không biết nhiều về An Thành Chí, anh chỉ biết được một ít từ La Văn. Đánh giá của La Văn về An Thành Chí cũng khá cao, cho nên Lâm Hàn mới nâng đỡ cậu ta trở thành gia chủ mới của nhà họ An.

Bây giờ xem ra An Thành Chí có vẻ là một lựa chọn tốt.

Lúc này Lâm Hàn cũng nhìn về phía những người phụ trách Vùng Xám khác ở Bắc Đông trên quảng trường.

“Tôi không nói lần hai, thời gian của tôi có hạn. Trong vòng ba phút, nếu vẫn không ai vào thì sau này không cần vào nữa!”

Lâm Hàn lạnh lùng thốt ra câu này, anh không nói thêm mà yên lặng chờ đợi.

Những người phụ trách Vùng Xám khác ở Bắc Đông nghe vậy đều đổi sắc mặt. Nhìn Lâm Hàn có vẻ không giống như đang nói đùa, anh đã thật sự quyết tâm.

Trước tiên không cần phải nói, tất cả người phụ trách Vùng Xám ở Bắc Đông đoàn kết lại cũng gần như không đủ tư cách đối đầu với số lượng cao thủ khổng lồ dưới tay Lâm Hàn, hơn nữa bây giờ họ cũng không đưa bao nhiêu người tới. Nếu Lâm Hàn ra tay với họ, đừng nói chống cự, ngay cả cơ hội chạy trốn họ cũng không có.

Ngay tức khắc, những người phụ trách Vùng Xám ở Bắc Đông này đều khó xử. Nếu vào trang viên, hậu quả có thể rất thảm. Còn nếu không vào, hậu quả cũng sẽ rất thảm. Tóm lại, dù sao cũng là chết.

La Văn ở bên cạnh thấy thế thì khó hiểu. Ban đầu anh ta cứ tưởng hôm nay Lâm Hàn gọi những người phụ trách Vùng Xám ở Bắc Đông này đến chỉ vì vài căn nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng mới được chuyển về từ La Quốc kia, muốn giúp những người này.

Nhưng anh ta không ngờ Lâm Hàn vừa đến nơi đã nói những lời này, bầu không khí hoàn toàn khác.

La Văn không khỏi lo lắng. Dù sao anh ta cũng mới quen Lâm Hàn không được bao lâu nên chưa hiểu nhiều. Sau những chuyện trước đây, Lâm Hàn mang lại cho La Văn cảm giác rất tốt, cảm thấy Lâm Hàn là một người đáng để tin tưởng.

Nhưng anh ta chung quy không hiểu rõ, không ai biết được những hình tượng trước đây có phải là thật hay không, cũng không ai biết tình hình thật sự ra sao.

La Văn đương nhiên rất lo lắng Lâm Hàn sẽ ra tay với những người phụ trách Vùng Xám ở Bắc Đông này, hơn nữa Lâm Hàn cũng hoàn toàn có thực lực này.

“Anh Lâm, anh...”, La Văn không nhịn được mà lên tiếng.

Nhưng lúc này Lâm Hàn rõ ràng không muốn để ý tới La Văn cho lắm, anh lập tức lắc đầu không đáp.

La Văn vẫn muốn nói thêm gì đó, nhưng lại bị Lâm Phong ngăn cản.

Về phần La Võ, lúc này cậu ta cũng cảm thấy hơi khác thường, vẻ mặt của cậu ta không được tốt lắm, nhưng cậu ta cũng bất lực.

Nếu là những người khác, khi gặp phải chuyện này, La Võ sẽ dùng tới sức mạnh. Thân thủ của La Võ và cấp dưới cậu ta cũng rất tốt, ít khi gặp đối thủ.

Nhưng Lâm Hàn rõ ràng không phải người bình thường. Không nhắc tới số lượng cao thủ khổng lồ kia, cho dù là thân thủ của một người thôi cũng khá khoa trương rồi, đặc biệt là Lâm Phong. Lúc trước La Võ đã được chứng kiến, đó là lần đầu tiên La Võ luôn tự hào về thân thủ của mình cảm thấy không bằng.

Lúc này Lâm Hàn lại lấy điện thoại ra, lạnh nhạt nói: “Còn hai phút”.

Giọng Lâm Hàn không lớn nhưng lại truyền rõ vào tai mọi người ở đây, khiến những người kinh doanh Vùng Xám này đều không khỏi cảm thấy lạnh người.

Bây giờ họ tiến không được, lùi cũng không xong. Họ vốn đang rất bối rối, nhưng lại ngay cả thời gian bối rối cũng không có. Chỉ còn hai phút, họ không còn thời gian để suy nghĩ nữa.

“Phải làm sao đây? Không còn thời gian nữa, mọi người mau đưa ra ý kiến đi chứ!”

“Dù sao cũng phải chết, hay là chúng ta vào trang viên luôn đi? Để xem rốt cuộc cậu ta muốn làm gì?”

“Tốt hơn là ở bên ngoài chống cự, mọi người cũng dễ dàng giúp đỡ lẫn nhau!”

Mấy thế lực đang bàn bạc với nhau, nhưng đã không còn thời gian nữa.

Ở đây có một số thế lực dường như đã hạ quyết tâm. Họ lần lượt cho người phụ trách của mình đi vào trong trang viên.

Mặc dù thời gian rất ngắn nhưng họ cũng đã nghĩ kỹ càng. Ở lại bên ngoài, họ không có cơ hội nào cả, còn vào trang viên sẽ gặp chuyện gì cũng không nói trước được. Tuy trước đó họ đều cảm thấy Lâm Hàn muốn đối phó họ, nhưng họ vẫn chưa xác định, tốt hơn là nên mạo hiểm.

Khi nhìn thấy một số thế lựa chọn thỏa hiệp đi vào trang viên, nhiều thế lực khác cũng không muốn kiên trì nữa. Họ lần lượt nhượng bộ, cử người phụ trách của thế lực mình đi về phía trang viên.

Trong lúc nhất thời, đa số các thế lực ở đây đều chọn nhượng bộ, chỉ có số ít vẫn còn đang xoắn xuýt do dự tại chỗ.

La Văn thấy thế thì cũng không biết làm sao. Anh ta có lòng muốn giúp những thế lực này, tuy trước đó họ có chút xích mích, nhưng dù sao cũng là thế lực ở Bắc Đông, đều là người một nhà, La Văn không muốn nhìn thấy họ bị tiêu diệt. Nhưng La Văn lại không có cách nào khác, dù có mưu kế thì cũng chẳng là gì khi đứng trước sức mạnh tuyệt đối. Sức mạnh của những cao thủ dưới tay Lâm Hàn đã không còn cùng một đẳng cấp với họ.

Nhất là chuyến đi dến La Quốc lần này càng khiến La Văn ý thức được rõ sức mạnh của Lâm Hàn, ý thức được Lâm Hàn đã không còn là thế lực cùng cấp bậc với họ từ lâu.

Chẳng mấy chốc đã hết thời gian, Lâm Hàn để điện thoại xuống, anh nhìn về phía quảng trường, hờ hững nói: “Hết giờ!”
Chương 822: Sàng lọc bằng cách khác

Ở lối vào của trang viên.

Lâm Hàn vừa dứt lời, lòng những người phụ trách Vùng Xám của Bắc Đông không khỏi thắt lại.

Dù là những người đã chịu khuất phục đi vào trang viên cũng dừng bước, nhìn ra ngoài, muốn xem Lâm Hàn sẽ đối phó những thế lực không lựa chọn thỏa hiệp như thế nào.

Mặc dù có vẻ không liên quan đến họ, nhưng từ việc Lâm Hàn đối phó những thế lực không lựa chọn thỏa hiệp ở bên ngoài thế nào cũng nhìn ra được anh sẽ đối phó với họ như thế nào.

Mà những thế lực không lựa chọn thỏa hiệp ở ngoài, trong lòng họ cũng thấy lo lắng, họ đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào, chỉ là trong lòng đều có chút tuyệt vọng. Bọn họ đều đã được chứng kiến thân thủ của cấp dưới Lâm Hàn, tất cả đều là cao thủ, số lượng lại cực nhiều, bọn họ không thể chống lại được.

Đừng nói là chống lại, sợ rằng chạy trốn cũng không có khả năng.

Mà La Văn ở bên cạnh Lâm Hàn cũng thấy hơi lo lắng. Lâm Hàn không nói với anh ta những chuyện này, mà bây giờ anh ta cũng không có cách nào, dù sao toàn bộ lực lượng đều nằm trong tay Lâm Hàn.

Mà lúc này Lâm Hàn cũng đang nhìn những thế lực không chịu thoả hiệp bên ngoài, nhẹ giọng nói: “Chuyện lần này không còn liên quan đến mọi người nữa, mọi người có thể đi rồi”.

“Có thể đi rồi?”

Tất cả những người có mặt đều hơi ngạc nhiên, họ không ngờ Lâm Hàn lại cứ thể thả mình đi, anh không định làm gì họ sao?

Ngay cả Lâm Phong cũng thấy hơi bất ngờ, lúc trước ông ta còn tưởng lần này Lâm Hàn sẽ sàng lọc lại, tiêu diệt những thế lực không thoả hiệp. Mặc dù hơi tàn nhẫn nhưng cũng là chuyện bình thường, dù sao cũng là cá lớn nuốt cá bé, ở đời vốn là như vậy.

Nhưng ông ta không ngờ Lâm Hàn ngay từ đầu đã không định làm gì bọn họ, chỉ huỷ bỏ tư cách tham gia vào nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng để họ không được nhận lợi ích khổng lồ lần này.

La Văn cũng hơi sửng sốt.

Mà những thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông lại càng ngạc nhiên hơn, trước đây Lâm Hàn còn nói rõ ràng rằng sẽ không khách sáo với họ, cuối cùng lại để họ đi? Đây là tình huống gì? Chỉ doạ họ thôi à?

Nhất thời những thế lực Vùng Xám Bắc Đông đều cảm thấy khó hiểu, không biết phải làm gì.

Lâm Hàn thấy họ vẫn đứng yên thì hơi mất kiên nhẫn bảo: “Sao vẫn chưa chịu đi? Các người còn muốn làm gì?”

Những thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông nghe thấy lời này của Lâm Hàn thì mới phản ứng lại, họ không dám ở lại thêm nữa mà mau chóng rời đi.

Thực ra, Lâm Hàn chưa bao giờ có ý định làm gì họ, dù sao sau này cũng là người của mình, không cần vì những chuyện này mà làm gì họ.

Thông qua lần này, Lâm Hàn chỉ muốn xem thái độ của họ, coi như là một bài học cho họ, có lẽ những thế lực không thoả hiệp và rời đi bây giờ đang thầm thấy may mắn vì anh không làm gì họ, may mắn vì họ vẫn được rời đi an toàn.

Nhưng trong lương lai gần, khi những nhà xưởng sản xuất được sắp xếp ổn thoả và bắt đầu đi vào hoạt động, lúc đó, họ sẽ nhận ra sai lầm của sự lựa chọn ngày hôm nay.

Bởi vì hôm nay không lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn, không phái người phụ trách của phe mình vào trang viên, bọn họ sẽ không có tư cách tham gia vào chuyện lần này, không thể nhận được lợi nhuận khủng này.

Hơn nữa vì bây giờ bọn họ đã ngừng kinh doanh Vùng Xám, mặc dù hợp tác giữa vùng Bắc Đông và quỹ đầu tư Nhân Phàm đã bắt đầu, nhưng cũng chỉ mới bắt đầu, một thời gian nữa mới có thể thu được lợi nhuận, dù sao kinh doanh hợp pháp không phải là kinh doanh Vùng Xám, không thể nhanh chóng có được tiền.

Mà bọn họ đi theo Ngô Xuyên triển khai kinh doanh hợp pháp sẽ càng mất nhiều thời gian hơn mới thu được lợi nhuận, hơn nữa bây giờ là lúc để đầu tư.

Như vậy thì thời gian này những thế lực này sẽ không có thu nhập, mà những thế lực lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn thì khác. Thông qua những nhà xưởng sản xuất này họ có thể nhận được mức thu nhập đáng kể, thông qua những thu nhập này họ có thể đi theo Ngô Xuyên tiếp tục đầu tư vào kinh doanh hợp pháp mới, trong lương lai gần thực lực của họ chắc chắn sẽ được nâng cao nhanh chóng.

Mà như vậy thực ra cũng chính là một cuộc sàng lọc, không phải loại trừ những thế lực không phù hợp mà là để cho những thế lực tin tưởng Lâm Hàn trở nên lớn mạnh hơn, còn những thế lực không tin anh sẽ dần thụt lùi.

Trên thực tế đây chính là sự sàng lọc của Lâm Hàn, mặc dù không đổ máu nhưng đã hoàn toàn sàng lọc được.

Chỉ là bây giờ xem ra vẫn chưa rõ ràng, những thế lực không lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn dường như không có tổn thất gì, nhưng sắp tới họ sẽ nhận ra sai lầm của lựa chọn hôm nay và hối hận vì lựa chọn hôm nay của mình.

Mà lúc này, những thế lực tin tưởng Lâm Hàn trong trang viên cũng thấy hơi khó hiểu, không ngờ kết quả cuối cùng lại như thế này, dường như ngay từ đầu Lâm Hàn cũng không có ý định làm gì những thế lực đó, vậy anh làm một màn hoành tráng như hôm nay để làm gì? Lúc này họ vẫn chưa hiểu.

Mà La Văn ở bên cạnh Lâm Hàn đã biết chuyện những nhà xưởng kia, trước đây anh ta cũng đã đoán được Lâm Hàn định để những thế lực Vùng Xám Bắc Đông tham gia vào dự án này và sẽ chia cho họ một phần lợi ích.

Cùng với cảnh tượng kỳ lạ hôm nay, La Văn nhanh chóng đoán được mục đích của Lâm Hàn.

La Văn lập tức yên tâm, xem ra lo lắng lúc trước của anh ta hoàn toàn không cần thiết, lúc này anh ta nghĩ đến những lo lắng vừa rồi của mình mà cảm thấy hơi buồn cười. Mắt nhìn của Trương Thiên Sơn làm sao sai được, mà ban đầu Lâm Hàn còn không tiếc mọi giá để cứu Trương Thiên Sơn, điều này cũng đủ để thấy Lâm Hàn không phải loại tiểu nhân bỏ đá xuống giếng.

Sau khi nghĩ thông suốt mục đích Lâm Hàn làm vậy, La Văn đột nhiên thấy Lâm Hàn thật cao minh. Trước kia La Văn đã nghĩ những nhà xưởng này có kỹ thuật tiên tiến, có lẽ không thể sử dụng nhiều người từ Bắc Đông đến giúp đỡ, chắc chắn sẽ có người sẽ hưởng lợi nhuận khủng, có người không được nhận, mà phân chia cho những người này thế nào là một vấn đề, mà rõ ràng hôm nay Lâm Hàn đã phân được rõ.

Dựa vào việc có tin Lâm Hàn hay không và thứ tự tin tưởng Lâm Hàn để phân chia, như vậy An Thành Chí, người lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn đầu tiên sẽ mang lại cho nhà họ An lợi ích không thể tưởng tượng.

La Văn lúc này dường như đã tưởng tượng ra được, với sự giúp đỡ của Lâm Hàn, nhà họ An vốn không yếu sẽ vươn lên nhanh chóng trong tương lai gần và trở thành thế lực số một ở Bắc Đông ngoài Lâm Hàn, đây là chuyện hiển nhiên.

Thậm chí, vì thế lực phía sau Lâm Hàn lớn mạnh nên rất có thể nhà họ An sẽ ngang hàng với quý tộc!

Nghĩ đến điều này, La Văn hơi kinh ngạc, có chút không thể tin được, nhưng sau khi nghĩ lại, đúng là có khả năng này.

Giờ phút này, Lâm Hàn cũng đã quay vào trang viên, hạ lệnh đóng cửa, đồng thời bảo những người phụ trách đã vào trang viên trước đó vào đại sảnh thương lượng chuyện chính.
Chương 823: Vui mừng

Trong đại sảnh trang viên.

Hầu hết những người phụ trách thế lực Vùng Xám Bắc Đông đều đã đến.

Sau khi trải qua chuyện vừa rồi, mặc dù họ nghi ngờ, không hiểu mục đích của Lâm Hàn là gì, nhưng thấy anh không làm gì những thế lực kia thì cũng yên tâm. Ít nhất có thể thấy mục đích làm lớn chuyện của Lâm Hàn lần này không phải để đối phó họ, mà là có chuyện khác.

“Không hiểu cậu Lâm muốn làm gì đây?”

“Vừa rồi thật sự đã doạ tôi chết khiếp, tôi còn tưởng chúng ta đều sẽ bị diệt sạch”.

“Bây giờ xem ra chắc chắn cậu Lâm sẽ không làm gì chúng ta, còn chuyện khác thì không biết”.

Khi những người phụ trách còn đang thảo luận thì La Văn đã vào đến đại sảnh.

Nhìn thấy La Văn, những người phụ trách các thế lực khác lần lượt im lặng.

Trước đây La Văn là cánh tay đắc lực của Trương Thiên Sơn, rất nhiều chuyện đều do La Văn quản lý, những thế lực này đều khá tôn trọng anh ta.

Mà bây giờ cũng thế, La Văn là cánh tay phải của Lâm Hàn, hơn nữa bản thân anh ta còn là người Bắc Đông, những thế lực này cũng trông cậy vào La Văn giúp đỡ mình bên phía Lâm Hàn.

“Anh La, lần này cậu Lâm định làm gì vậy?”

“Đúng thế, vừa nãy làm lớn như thế, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”

Mấy người phụ trách nhao nhao hỏi La Văn.

Đương nhiên vừa nãy La Văn cũng nghe thấy những người này nói chuyện, nhưng anh ta chỉ cười bảo: “Tôi cũng không biết cụ thể thế nào, chuyện này anh Lâm không trao đổi với tôi. Những chuyện khác tôi không dám nói, nhưng có một điều tôi dám khẳng định, những người lựa chọn tin tưởng anh Lâm, đi vào trang viên này sẽ thu được rất nhiều lợi ích, những thế lực còn lại ở ngoài đều sẽ hâm mộ mọi người!”

Nghe La Văn nói vậy, những người phụ trách đang có mặt đưa mắt nhìn nhau, bọn họ vốn đã tin La Văn, hơn nữa họ cũng cảm thấy như vậy.

Nếu Lâm Hàn gióng trống khua chiêng không phải để làm gì họ, vậy chắc hẳn không phải chuyện xấu, thậm chí có thể là chuyện rất tốt.

Mà nếu là chuyện tốt, chắc chắn không liên quan đến những thế lực bên ngoài kia. Vừa nãy Lâm Hàn cũng đã nói rất rõ ràng rằng bọn họ không còn có tư cách tham gia vào chuyện này nữa.

Suy nghĩ thấu đáo điểm này, những người phụ trách càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, chắc chắn là có chuyện tốt.

Đột nhiên bọn họ đều cảm thấy may mắn, cũng may vừa nãy mình đã chọn đi vào, nếu không những chuyện sau này sẽ không liên quan đến mình.

Họ đã được thấy thực lực của Lâm Hàn, có thể một lần dẫn theo bao nhiêu cao thủ được huấn luyện bài bản, thế lực phía sau chắc chắn rất hùng mạnh, thậm chí là thế lực lớn vượt xa tầm hiểu biết của họ.

Dù sao bình thường thì quý tộc đã là mấy thế lực mạnh nhất Hoa Hạ, họ không biết thế lực phía sau Lâm Hàn mạnh thế nào, nhưng chỉ nhìn từ số lượng cao thủ mà anh dẫn tới lần này thôi đã thấy được thực lực của anh hơn hẳn quý tộc, là thế lực lớn tiềm ẩn thực sự.

Sau khi La Văn ổn định cảm xúc của những người phụ trách này, anh ta cũng nói tiếp: “Anh Lâm sẽ tới nhanh thôi, mọi người kiên nhẫn chờ đợi, đừng làm ồn quá, lợi ích sau này sẽ không thiếu phần của mọi người đâu”.

“Vâng, vâng, vâng!”

Đột nhiên đại sảnh trở nên yên tĩnh, những người phụ trách kiên nhẫn chờ đợi trong đại sảnh cùng La Văn.

Không lâu sau Lâm Hàn dẫn Ngô Xuyên và Lâm Phong cùng đến đại sảnh, trong tay cầm một tập tài liệu.

Thấy Lâm Hàn đến, những người phụ trách này lần lượt đứng dậy.

“Cậu Lâm”.

“Chào cậu Lâm”.

Từng người phụ trách đều cung kính chào hỏi Lâm Hàn.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, sau đó ngồi vào vị trí chủ toạ rồi bảo: “Mọi người ngồi đi, chúng ta bắt đầu thảo luận việc chính”.

“Vâng”.

“Vâng, vâng”.

Những người phụ trách này lần lượt ngồi xuống, nhìn Lâm Hàn với vẻ mong chờ, chuyện có thể khiến nhân vật tầm cỡ như Lâm Hàn quan tâm như vậy chắc chắn là chuyện cực kỳ quan trọng.

Mà La Văn nhìn thấy tài liệu trong tay Lâm Hàn lại càng thêm yên tâm.

Tài liệu này La Văn đã từng thấy, chính là một trong những tài liệu được chuyên gia soạn khi ở La Quốc, xem ra là có thể dùng được với những người Bắc Đông này.

Lúc này Lâm Hàn cũng mở tài liệu ra, nhìn sơ qua một lượt. Đây là tài liệu được chuyên gia nhà họ Lâm đưa tới, được tính toán dựa theo kế hoạch vận hành và sản xuất của nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng có thể sử dụng ở vùng Bắc Đông, Lâm Hàn sẽ dựa theo tài liệu này để tiến hành phân chia nhất định, để những thế lực đang có mặt này tham gia cùng, đồng thời nhận được lợi nhuận tương ứng.

Lâm Hàn vừa nhìn tài liệu vừa nói: “Mấy ngày trước tôi đã mua được một vài nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng của La Quốc, những nhà xưởng này có quy mô rất lớn, hơn nữa kỹ thuật tiên tiến, mọi mặt đều vượt xa kỹ thuật sản xuất máy móc hạng nặng của Hoa Hạ. Mà hôm qua những nhà xưởng này đã được chuyển về Bắc Đông, bây giờ chuẩn bị đi vào vận hành. Mọi người có thể tham gia vào một số mảng, đồng thời thu được lợi ích tương ứng”.

Nhà xưởng sản xuất đã được vận chuyển về vùng Bắc Đông, hơn nữa sau này sẽ tiến hành sản xuất và vận hành, chắc chắn không thể giấu, dù sao mấy nhà xưởng này đều rất lớn.

Thậm chí đoán chừng hiện tại đã có người của La Quốc biết chuyện này, chỉ là nhà họ Lâm di chuyển nhanh, đã về tới nội địa Hoa Hạ nên những người La Quốc kia không làm được gì.

Mà bởi vì là nhà họ Lâm nên rất nhiều thế lực sau khi biết chuyện này đều không dám hành động hấp tấp, dù sao họ cũng không chống lại được nhà họ Lâm.

Mà nếu không giấu được thì thôi không cần giấu, trên thực tế họ cũng chẳng cần giấu, vậy nên bây giờ Lâm Hàn cũng nói luôn, không sợ bị truyền ra ngoài.

Những người phụ trách thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông đang có mặt nghe Lâm Hàn nói thế thì đều hơi ngạc nhiên.

Những nhà xưởng này đều vừa được chuyển về ngày hôm qua, trước đó cũng không có tin gì nên họ hoàn toàn không biết.

Bọn họ cũng không hiểu gì về những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này, bây giờ nghe Lâm Hàn nói thế cũng khá bình tĩnh, hiển nhiên không hiểu ý nghĩa của việc này.

Nhưng An Thành Chí thì ngược lại, cậu ta vốn không phải người của thế lực Vùng Xám Bắc Đông, học vấn cũng cao nên cũng có hiểu biết về phương diện này, biết rõ ý nghĩa những nhà xưởng này của La Quốc. Bây giờ nghe Lâm Hàn nói muốn cho họ tham gia cùng và thu được lợi ích, An Thành Chí vừa ngạc nhiên vừa vui vẻ, không ngờ Lâm Hàn lại đồng ý cho họ tham gia cùng, chỉ cần nhận được một phần nhỏ lợi ích từ những nhà xưởng này thôi, với họ mà nói cũng là rất lớn rồi, sẽ đem lại cho thế lực của họ sự phát triển về chất.

“Anh Lâm, anh thật sự đồng ý cho chúng tôi tham gia vào sản xuất và vận hành những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này sao?”, An Thành Chí kích động, không nhịn được hỏi.
Chương 824: Phân chia quyền lợi

Trong đại sảnh.

Người phụ trách của mỗi thế lực vùng Bắc Đông có mặt ở đây nghe thấy lời Lâm Hàn, khi họ đang thắc mắc tại sao Lâm Hàn lại làm lớn chuyện vì vài căn nhà xưởng thì đã thấy An Thành Chí kích động như vậy.

Ngay tức khắc, những người phụ trách này hơi khó hiểu, không phải chỉ là vài căn nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng thôi sao? Có tới mức phải kích động vậy không? Chẳng lẽ những nhà xưởng này có gì đặc biệt?

Lâm Hàn nghe thấy lời An Thành Chí thì khẽ gật đầu, anh nói một cách khẳng định: “Không sai, chuyện này có thể giúp các anh phát triển rất tốt. Vượt qua giai đoạn khó khăn này, chúng ta sẽ bàn bạc cụ thể sau”.

Nghe vậy, An Thành Chí lập tức mừng rỡ ngồi xuống.

An Thành Chí đang có chút lo âu trong khoảng thời gian này. Mặc dù có sự giúp đỡ của Ngô Xuyên và Lâm Hàn, tương lai của họ nhất định sẽ rất tươi sáng, có thể gặt hái được nhiều thành công, nhưng thời gian ngắn lại khá bất tiện, khó đạt được hiệu quả.

Tuy rằng vì Lâm Hàn, dù nhà họ An không phục An Thành Chí thì họ cũng không dám làm trái mệnh lệnh của An Thành Chí, nhưng họ lại bàn tán sau lưng cậu ta.

An Thành Chí cũng rất muốn thay đổi hiện trạng, muốn làm gì đó để người trong gia tộc tin tưởng mình, nhưng trong thời gian ngắn lại không có cơ hội này.

Quyết định của Lâm Hàn không thể nghi ngờ là một cơ hội hiếm có đối với An Thành Chí. Nó sẽ mang lại sự phát triển vượt bậc cho nhà họ An, mà An Thành Chí cũng có thể dùng cơ hội này để chứng tỏ bản thân.

Về phần La Văn, anh ta nghe Lâm Hàn khẳng định và xác nhận chuyện này cũng thấy yên tâm, không còn lo lắng chút nào nữa.

Lúc này Lâm Hàn lại tiếp tục nói: “Trước khi thảo luận chuyện này, tôi có vài điều muốn nhấn mạnh với các anh. Các anh nhất định phải làm được những điều sau đây, nếu không thì đừng trách tôi không khách sáo. Nếu không làm được, bây giờ các anh có thể đi, có thể không tham dự vào chuyện này. Nhưng nếu làm hỏng chuyện, tôi cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho các anh. Tôi nói được thì làm được, tuyệt đối không hù dọa các anh như lúc nãy thôi đâu”.

Những người phụ trách có mặt ở đây nghe thấy lời Lâm Hàn đều không khỏi lạnh gáy. Về thực lực của Lâm Hàn, họ không còn nghi ngờ gì nữa. Mấy ngày qua họ cũng đã nghe nói vài chuyện của Lâm Hàn, trong đó có chuyện trước đây Lâm Hàn từng tham gia cuộc chiến quý tộc ở thành phố Thiên Kinh.

Qua sự kiện ở thành phố Thiên Kinh cũng khiến họ ý thức được Lâm Hàn có vẻ ngoài nho nhã thật ra không phải như vậy, mà là một nhân vật tàn nhẫn thật sự, hơn nữa còn có năng lực đáng sợ.

Trước đây ở thành phố Thiên Kinh, dưới tay Lâm Hàn vẫn chưa có nhiều cao thủ mà anh đã có thể lợi hại như thế, huống hồ bây giờ dưới tay Lâm Hàn có nhiều cao thủ được đào tạo bài bản như vậy.

Lúc này Lâm Hàn nói tiếp: “Điều thứ nhất, đây là một mối làm ăn hợp pháp, hơn nữa còn liên quan đến chuyện quan trọng nên các anh hãy bỏ cái vẻ của mình trước đây đi, tất cả phải nghiêm túc làm việc, không được qua loa! Điều thứ hai, chuyện này chỉ có thể cho nhân viên mà các anh tin tưởng tham gia vào, không được cho phép người ngoài tham gia vào những chuyện quan trọng. Điều cuối cùng là tất cả phải tuân theo các quy tắc và yêu cầu, không được có bất kỳ ngoại lệ nào. Nếu có thể làm được thì ở lại tham gia, còn không thì bây giờ rời đi, tôi sẽ không so đo, nhưng nếu sau này có chuyện gì thì đừng trách tôi không khách sáo”.

Lâm Hàn nói xong thì lẳng lặng nhìn những người phụ trách này.

Những người phụ trách của thế lực vùng Bắc Đông này đưa mắt nhìn nhau. Họ đương nhiên hiểu ý của Lâm Hàn, trước đây họ đều kinh doanh Vùng Xám, không tuân theo quy tắc gì, lợi ích là trên hết, chuyện gì cũng làm.

Đôi khi họ cũng sẽ tham gia vào một số mối làm ăn hợp pháp, nhưng hiển nhiên họ không có khả năng làm theo khuôn phép như người bình thường, ăn bớt nguyên vật liệu là việc không thể bình thường hơn.

Có điều, tuy trước đây họ không tuân theo quy tắc, nhưng làm theo lời Lâm Hàn dường như cũng không khó lắm.

Nhất là vừa rồi họ đã nhìn thấy dáng vẻ kích động của An Thành Chí. Họ cảm thấy những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này có chút đặc biệt, lợi ích mà nó sẽ mang lại rất có thể nhiều hơn họ tưởng. Hơn nữa gần đây họ đã ngưng toàn bộ công việc kinh doanh Vùng Xám, mối làm ăn hợp pháp do Ngô Xuyên khai triển vẫn đang trong giai đoạn chuẩn bị, vẫn chưa bắt đầu nên không hề có lợi nhuận, chỉ có bỏ vốn đầu tư. Bây giờ đang là thời điểm thiếu lợi nhuận, sao họ có thể bỏ lỡ cơ hội này?

Sau một lúc do dự, những người phụ trách thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông đều quyết định ở lại, tất cả đều muốn tham gia vào chuyện này để được chia một chén canh từ nó.

“Cậu Lâm, cậu cứ yên tâm, chúng tôi sẽ tém tém lại để nghiêm túc làm việc”.

“Đúng đó cậu Lâm, cậu yên tâm đi”.

Mấy người phụ trách lần lượt nói.

Lâm Hàn thấy vậy thì khẽ gật đầu, anh bảo: “Được, vậy chúng ta bắt đầu bàn bạc chính sự thôi”.

Lâm Hàn cũng không vì thế mà tin sau này họ sẽ làm việc không có sơ suất, anh chỉ muốn nhìn thấy thái độ của họ thôi. Chỉ cần họ muốn nghiêm túc làm việc, Lâm Hàn cũng yên tâm, mặt khác sẽ có người nhà họ Lâm đến đốc thúc. Dù sao cũng liên quan tới nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng, bên nhà họ Lâm chắc chắn sẽ không cho phép xảy ra bất trắc gì.

Lợi ích của việc đưa các nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này vào kinh doanh đối với nhà họ Lâm là không đáng kể, nhưng nếu có gì ngoài ý muốn ảnh hưởng đến việc nghiên cứu kỹ thuật thiết bị máy móc hạng nặng này của nhà họ Lâm thì tổn thất sẽ rất lớn, đó là điều mà Lâm Hàn và nhà họ Lâm đều không muốn thấy.

Lâm Hàn nhìn Lâm Phong, Lâm Phong liền hiểu ý, ông ta mở chiếc hộp trong tay ra, trong đó có rất nhiều tài liệu.

Lâm Hàn vừa lấy ra một phần tài liệu vừa nói: “Có thể các anh không biết nhiều về nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng. Đây là một số bản kế hoạch, tôi sẽ chia cho các anh, trong đây có cả những việc các anh phải cử người của mình đi làm, chủ yếu là cung cấp nguyên liệu, dù sao các anh cũng có lợi hơn về mảng này và khá quen thuộc với tình hình của vùng Bắc Đông, trong đó cũng bao gồm lợi nhuận mà các anh dự tính có thể thu được, bây giờ tôi sẽ chia cho các anh”.

Lâm Hàn vừa nói, vừa lấy ra bản kế hoạch đầu tiên, sau đó anh nhìn về phía An Thành Chí cách đó không xa.

An Thành Chí hiểu ý, cậu ta lập tức bước tới.

Lâm Hàn đưa bản kế hoạch này qua, nhiệm vụ mà Lâm Hàn phân cho An Thành Chí gần như là việc béo bở nhất trong tất cả các bản kế hoạch ở đây, cũng coi như là khen thưởng cho An Thành Chí vì vừa rồi đã là người chọn tin tưởng Lâm Hàn đầu tiên và người đầu tiên đi vào trang viên.

Ngay sau đó Lâm Hàn phân phát các bản kế hoạch còn lại, tất cả đều phân phát theo thứ tự họ đi vào trang viên, ai vào trang viên càng muộn thì được ít lợi nhuận hơn. Nhưng dù là ít nhất thì cũng đã là nhiều đối với họ, ít nhất cũng có thể xấp xỉ với lợi nhuận của toàn bộ công việc kinh doanh Vùng Xám mà mỗi thế lực đã làm trước đây, thậm chí còn có cao hơn.

Sau khi những người phụ trách này nhận lấy bản kế hoạch của mình thì về lại chỗ cũ rồi nhanh chóng xem xét chúng, họ hoàn toàn không biết gì về những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này nên lúc này họ rất tò mò.

Hầu hết họ không hiểu được nội dung của kế hoạch, nhưng sau khi nhìn thấy lợi nhuận họ dự tính thu được thì ai cũng có chút ngạc nhiên.
Chương 825: Hoài nghi

Trong đại sảnh.

Người phụ trách của những thế lực Vùng Xám Bắc Đông sau khi nhìn thấy bản kế hoạch mà Lâm Hàn phát ra đều kinh ngạc không thôi.

“Cái này là thật hay giả vậy? Có nhiều lợi nhuận như thế thật hay sao?”

“Làm ăn chính đáng mà có thể có nhiều lợi nhuận như này á? Không thể nào?”

“Tại sao tôi cứ có cảm giác cái này là giả ý nhỉ?”

“Cái này không phải là thật đấy chứ?”

Trong phút chốc, những người phụ trách này đều kinh ngạc không thôi, chủ yếu là bởi vì lợi nhuận này thật sự nhiều kinh khủng.

Những người phụ trách nhìn vào bản kế hoạch trong tay những người còn lại, kết quả lại kinh ngạc phát hiện ra rằng bản kế hoạch trong tay bọn họ không giống nhau, lợi nhuận dự tính cũng không giống nhau, nhưng cho dù là bản kế hoạch ít lợi nhuận nhất thì lợi nhuận dự tính cũng phải hơn ngàn vạn.

Mà phần lợi nhuận dự tính nhiều nhất đương nhiên là ở bản kế hoạch trên tay An Thành Chí, lợi nhuận thực sự kinh khủng, con số trực tiếp lên đến hai trăm triệu.

Bọn họ cũng không phải là người chưa va chạm xã hội, chưa thấy qua nhiều tiền như vậy. Lúc trước bọn họ kinh doanh vùng xám, lợi nhuận cũng khá khủng, căn bản cũng nhiều như này.

Nhưng ý nghĩa lại không giống nhau. Một bên là kinh doanh vùng xám, còn một bên là làm ăn chính đáng.

Bọn họ chấp nhận mạo hiểm lớn như vậy, đả thông đủ loại quan hệ, kết quả làm đủ loại kinh doanh vùng xám mệt gần chết, lợi nhuận một năm cũng chẳng khác mấy so với lợi nhuận dự tính trong bản kế hoạch này. Mà trong bản kế hoạch này, thời gian hoàn toàn khác, không một cái nào thời gian đạt đến một năm cả.

Nói cách khác, nếu như bản kế hoạch này đều là thật, bọn họ chỉ cần làm theo những thứ trong này, làm những công việc làm ăn chính đáng có được lợi nhuận còn nhiều hơn cả lợi nhuận bọn họ kinh doanh vùng xám, cái này thật sự có chút hơi khoa trương.

Mà Lâm Hàn lúc này đang ngồi ở trên vị trí chủ toạ nhìn những người phụ trách bên dưới bàn tán xôn xao kinh ngạc cũng không có bất ngờ cho lắm.

Những bản kế hoạch này đều là do các chuyên gia do nhà họ Lâm phái đến, căn cứ vào tình hình thực tế và lợi thế của ngành máy móc hạng nặng và vùng Bắc Đông mà lập ra, đều mang tính thực thi, về điểm này thì không còn gì phải nghi ngờ.

Trước đó Lâm Hàn cũng đã xem qua bản kế hoạch, mặc dù nhìn những con số lợi nhuận này có hơi khoa trương, nhưng thực tế lại chẳng hề khoa trương chút nào.

Mặc dù lợi nhuận do kinh doanh Vùng Xám cực nhiều, đầu tư một chút thì sẽ có thể thu về khoản lợi nhuận cực lớn, thậm chí còn có một vài kinh doanh Vùng Xám trực tiếp “một đồng vốn sinh bốn đồng lãi”.

Theo lý thuyết thì làm ăn chân chính đầu tư nhiều nhưng lợi nhuận thu về lại rất ít. Nhưng rõ ràng mấy cái công xưởng máy móc hạng nặng này lại không phải như vậy. Thứ nhất là bởi vì quy mô của những công xưởng này cực lớn, cho nên cho dù chỉ là một nghiệp vụ rất nhỏ trong đó số lượng cũng rất lớn, số lượng mà nhiều thì đồng nghĩa với việc lợi nhuận đương nhiên sẽ tăng lên.

Mặt khác, công nghệ của công xưởng máy móc hạng nặng này dẫn đầu tất cả công nghệ máy móc hạng nặng ở Hoa Hạ, cho nên lợi nhuận một lần nữa có thể tăng cao, hơn nữa quy mô của mấy công xưởng này lại cực lớn, vì thế lợi nhuận này đương nhiên cũng cực kỳ khoa trương rồi.

Mà Lâm Hàn lúc này cũng chẳng có hứng thú giải thích nhiều với những người phụ trách phía dưới, trực tiếp nói thẳng: “Mấy người tin hay không chẳng liên quan đến tôi, bây giờ nếu như mấy người đã đồng ý tham gia vào chuyện này thì nhất định phải làm theo yêu cầu của tôi, tuân thủ cho tốt, bằng không nhất định sẽ nghiêm trị! Bây giờ mấy người đi theo La Văn đến công xưởng máy móc hạng nặng tham quan một chút, tìm hiểu một chút về mấy công xưởng máy móc hạng nặng này, sau đó chủ yếu là tìm hiểu về phương diện mình sắp phụ trách, nhất định phải tìm hiểu kỹ lưỡng cho tôi rồi mới được bắt đầu làm, nếu xảy ra một tý vấn đề, tôi sẽ không bỏ qua dễ dàng cho mấy người đâu!”

Lâm Hàn nói xong cũng chẳng đợi nhóm những người phụ trách đáp lại, trực tiếp đứng dậy rời khỏi đại sảnh.

Việc Lâm Hàn cần phải làm đã làm xong, những chuyện còn lại tất cả giao cho người của nhà họ Lâm và La Văn đi làm. Còn về phần những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này có làm việc theo quy củ hay không thì chuyện này không cần Lâm Hàn phải lo lắng, hoàn toàn sẽ có người của nhà họ Lâm đến giám sát chỉ đạo, bọn họ có muốn không tuân theo cũng không thể được.

Dù sao thì từ lúc vừa mới bắt đầu, Lâm Hàn cũng không yên tâm về những thế lực Vùng Xám Bắc Đông này, dù sao thì bọn họ cũng vừa mới bắt đầu ở khu vực Vùng Xám hỗn loạn, xử lý kinh doanh vùng xám, quy củ cái gì đó cho đến bây giờ vẫn chưa bao giờ bàn đến, Lâm Hàn sao có thể yên tâm về đám người này được.

Vùng Bắc Đông và vùng Hoa Hạ khác nhau, vùng Bắc Đông này vàng thau lẫn lộn, vẫn luôn rất hỗn loạn, nên cũng dẫn đến chuyện những người vùng xám ở đây lại càng không tuân theo một quy củ nào cả.

Mà cho dù là thế lực vùng xám ở Hoa Đông bên kia dưới sự thống lĩnh của Ngô Xuyên vẫn xảy ra một vài nhiễu loạn nhỏ, huống chi là người ở vùng Bắc Đông này.

Sau khi rời khỏi đại sảnh, Lâm Hàn trực tiếp đi tìm người nhà họ Lâm, định sẽ đi tham quan tìm hiểu một chút về mấy công xưởng máy móc hạng nặng này.

Mấy công xưởng máy móc hạng nặng này cho đến bây giờ Lâm Hàn vẫn chưa được thấy tận mắt, đương nhiên là phải đi xem mở mang tầm mắt, bỏ mấy tỉ ra mua mà vật còn chưa trông thấy, đương nhiên là không được rồi.

Mà sau khi Lâm Hàn rời đi, người phụ trách của những thế lực vùng xám này đều có chút ngây ngẩn.

Theo hiểu biết của bọn họ thì bọn họ không tin con số lợi nhuận trên những bản kế hoạch này lại nhiều đến thế được.

Nhưng mặt khác, bọn họ cũng hiểu rõ Lâm Hàn, thực lực của Lâm Hàn ở mọi phương diện cũng đều vượt qua tầm hiểu biết của bọn họ, căn bản vốn đã không cùng một cấp độ với bọn họ, cho nên đương nhiên những bản kế hoạch do Lâm Hàn phát ra cũng có độ tin cậy nhất định đối với bọn họ.

“Mấy người nói xem, cái này là thật hay là giả vậy? Thật sự có thể kiếm được nhiều như thế sao?”

“Nếu như là do người khác đưa ra, tôi tuyệt đối sẽ không tin. Nhưng nếu là do cậu Lâm phát ra thì rất khó nói”.

“Đúng vậy đấy, là do cậu Lâm đưa ra, nói không chừng thật sự có nhiều như thế đấy”.

“Tôi vẫn không hiểu làm ăn chính đáng tại sao có thể kiếm được nhiều lợi nhuận đến thế được”.

Nhóm những người phụ trách đang nghị luận, còn An Thành Chí căn bản không nghĩ ngợi nhiều.

An Thành Chí không giống với những người phụ trách còn lại, đối với phương diện này cậu ta hiểu biết khá rõ, cho nên cũng không đơn thuần chỉ nhìn vào lợi nhuận dự tính, mà còn xem xét nội dung chi tiết của bản kế hoạch. Lúc nhìn thấy phần số lượng mà cậu ta phải phụ trách, An Thành Chí ngay lập tức hiểu ra.

Mặc dù nhìn qua có vẻ như chỉ cung cấp nguyên vật liệu thô phù hợp sau đó vận chuyển đi, trong quá trình này theo lý mà nói thì bọn họ cũng chẳng chia được mấy phần lợi nhuận. Nhưng sau này khi số lượng tăng lên đương nhiên là khác biệt rồi. Số lượng nhiều như thế, cho dù chỉ là một khoản lợi nhuận ít ỏi thì nói chung cũng sẽ là lợi ích cực lớn.

Nhưng đồng thời, An Thành Chí cũng cảm thấy có hơi khó hiểu, cái công xưởng máy móc hạng nặng này, mặc dù cụ thể thì cậu ta không hiểu rõ, nhưng vẫn có chút ít hiểu biết, theo lý thuyết căn bản không cần nhiều nguyên liệu đến vậy, trong nước cũng không có công xưởng máy móc hạng nặng lớn như thế.

An Thành Chí có chút không hiểu rõ, nhưng dù sao đợi một lát nữa cũng muốn đi tham quan công xưởng, đến lúc đó tự nhiên mọi chuyện sẽ rõ ràng cả thôi.

Về thực lực của Lâm Hàn, An Thành Chí cũng có hiểu biết chút ít, đương nhiên sẽ không cho rằng Lâm Hàn đang giả bộ với bọn họ, lừa bọn họ đi giúp Lâm Hàn làm những chuyện này, dù sao thì đối với loại người như Lâm Hàn, mấy chuyện này căn bản chẳng cần thiết.

Lúc này, La Văn cũng đi lên phía trước, vừa cười vừa nói: “Được rồi, tất cả không cần phải bàn tán nữa, bây giờ đi theo tôi xuất phát, chờ đến lúc nhìn thấy mấy công xưởng máy móc hạng nặng này thì mấy người sẽ rõ cả thôi. Đến lúc đó mấy người sẽ cảm thấy xấu hổ về những lời bàn tán và hoài nghi cậu Lâm bây giờ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK