Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 841: Việc này không cần thiết

Sau khi La Văn và Lâm Phong rời đi chưa được bao lâu thì nhân viên y tế đi ra.

Lâm Hàn biết được tình hình đã ổn định, chỉ là nữ sát thủ kia cần một chút thời gian mới có thể tỉnh lại, anh để nhân viên canh giữ ở lại, cũng cho phép nhân viên y tế về nghỉ ngơi, dù sao bây giờ cũng đã khuya lắm rồi.

Ngay lập tức, Lâm Hàn cũng tiến vào phòng xem xét tình hình.

Nữ sát thủ lúc này vẫn còn đang hôn mê, không hề có dấu hiệu tỉnh lại.

Trái lại vết máu trên bộ quần áo ở bên cạnh lại khiến Lâm Hàn hơi kinh ngạc, bên trong áo da thấm đẫm máu, vết máu đã khô cứng lại, từ độ dày của nó có thể tưởng tượng được lúc trước nữ sát thủ này đã chảy bao nhiêu máu.

Lâm Hàn lại nhìn nữ sát thủ đang hôn mê nằm trên giường, gương mặt xinh đẹp, hoàn toàn có tố chất một đại mỹ nhân.

Nếu đi ngoài đường lớn, gương mặt như này nhất định có thể khiến vô số đàn ông thần hồn điên đảo, nhưng có điều ai cũng không ngờ được rằng đằng sau khuôn mặt tuyệt mỹ và nhìn có vẻ yếu đuối ấy lại là một sát thủ máu lạnh tàn nhẫn.

Một sát thủ tàn nhẫn đối với bản thân mình như vậy, Lâm Hàn tin cô ta đối xử với mục tiêu sẽ càng tàn nhẫn hơn, nếu không phải như thế thì mấy cao thủ lúc trước của nhà họ Khổng cũng sẽ không bỏ ra nhiều công sức đến vậy để đuổi giết nữ sát thủ này.

Lâm Hàn nhìn sơ qua, vẫn không thấy có dấu hiệu tỉnh lại, anh cũng không có ý định nán lại đây lâu hơn nên đi về nghỉ ngơi trước.

“Nếu cô gái này tỉnh lại lập tức thông báo cho tôi biết, ngoài ra mấy người cũng phải chú ý an toàn, thân thủ của cô ta không tồi đâu”, Lâm Hàn dặn dò nhân viên y tế canh giữ.

“Vâng, cậu Lâm”, hai nhân viên y tế phụ trách canh giữ đáp.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, cũng không nói thêm gì nữa mà đi thẳng ra ngoài.

Nhưng sau khi rời khỏi căn phòng đó, Lâm Hàn lại điều thêm hai cao thủ nữa đến để canh giữ bên ngoài.

Mặc dù nữ sát thủ này đã bị thương nặng, nhưng ai mà biết được sau khi tỉnh lại cô ta có thể sẽ làm gì chứ, thân thủ cô ta chắc cũng không tồi, căn bản không phải là người mà hai nữ y tá kia có thể giữ được.

Lâm Hàn vốn cũng chẳng phải người tốt gì, anh không đơn thuần muốn cứu cô ta, lúc đó ra tay cứu cô ta, một mặt là do nhất thời nổi hứng, mặt khác cũng là bởi vì có liên quan đến nhà họ Khổng, Lâm Hàn chỉ muốn làm rõ mà thôi.

Nếu không phải như thế thì Lâm Hàn căn bản cũng sẽ không ra tay xen vào việc của người khác, dù sao lúc đó anh cũng chỉ có một thân một mình, nếu xuất hiện nguy hiểm gì thì không ổn rồi.

Mà nếu như đã giúp nữ sát thủ này, còn cứu cô ta, Lâm Hàn đương nhiên không thể để cô ta rời đi dễ dàng như thế được, ít nhất phải để Lâm Hàn làm rõ được tại sao cao thủ nhà họ Khổng lại xuất hiện ở thành phố Phụng Thiên khu vực Bắc Đông, rốt cuộc bọn họ có mục đích gì.

Sau khi sắp xếp xong hai cao thủ nhà họ Lâm đến canh giữ, Lâm Hàn liền trở về phòng của mình nghỉ ngơi, lúc này sắc trời đã không còn sớm nữa rồi.

Ngày hôm sau.

Sau khi Lâm Hàn tỉnh dậy lại đến xem tình hình của nữ sát thủ một chút, nhưng cô ta vẫn hôn mê chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Lâm Hàn cũng không vội, tiếp tục bảo y tá và cao thủ nhà họ Lâm canh giữ, anh đi làm công việc khác, kiên nhẫn chờ đợi.

Chờ mãi đến tận buổi trưa, Lâm Phong tìm đến. Hiển nhiên là sau đêm qua và sáng nay đã điều tra ra được một số tin tức.

“Tình hình thế nào rồi?”, Lâm Hàn hỏi.

Vẻ mặt của Lâm Phong có hơi kỳ lạ, ông ta nói: “Cậu Lâm, tôi đã điều tra kỹ càng, người nhà họ Khổng đến đây lần này hình như không ít đâu, có khoảng mười mấy cao thủ, hơn nữa về mặt thời gian cũng rất kỳ lạ, đúng vào cái ngày mà cậu đến khu vực Bắc Đông, cũng không biết là trùng hợp hay là do căn chuẩn thời gian mà đến. Trái lại, mục đích của những người nhà họ Khổng này không điều tra được, nhưng rõ ràng bọn chúng đã phái tai mắt đến điều tra gần trang viên, sau đó hình như đã xảy ra chuyện gì đó tổn thất gần một nửa cao thủ, tối hôm qua ở quán rượu lại bị thương nặng, sau đó đã lập tức rời khỏi thành phố Phụng Thiên trở về thành phố Thiên Kinh”.

Lâm Hàn nghe xong, sắc mặt lập tức trở nên kỳ lạ.

Thời điểm Lâm Hàn đến thành phố Phụng Thiên ở khu vực Bắc Đông, những người nhà họ Khổng này cũng đến, Lâm Hàn cũng không tin chuyện này chỉ là trùng hợp, rõ ràng là căn chuẩn thời gian mà đến.

Thêm việc người nhà họ Khổng đã điều tra gần trang viên, mục đích cũng càng thêm rõ ràng, dường như chính là vì Lâm Hàn mà đến đây.

Khả năng cao là đến để đối phó với Lâm Hàn, ám sát anh.

Chỉ có điều hình như về sau đã xảy ra chuyện, chắc hẳn là do nữ sát thủ này gây ra, sau đó tối hôm qua lại bị Lâm Hàn đánh trọng thương ở trong quán rượu, mặc kệ lần này đối phương có mục đích gì, đã không có năng lực tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ, cho nên tối hôm qua liền trực tiếp rời khỏi thành phố Phụng Thiên, quay trở về thành phố Thiên Kinh.

Lâm Phong lúc này lại nói: “Mấy chuyện khác cũng không dễ gì tra ra được, những người này đều là cao thủ nhà họ Khổng, cực kỳ bí mật, có thể điều tra ra được mấy chuyện kia cũng là bởi vì có một vài yếu tố trùng hợp”.

Lâm Hàn nghe vậy khẽ gật đầu, cũng hiểu được.

Mặc dù trước mắt có rất nhiều cao thủ nhà họ Lâm ở thành phố Phụng Thiên khu vực Bắc Đông, nhưng trong khoảng thời gian này bọn họ cũng đều bận rộn giải quyết công việc riêng, hơn nữa đám người Vùng Xám Bắc Đông cũng đã biểu hiện ngoan ngoãn, cho nên bọn họ không chú ý đến đám cao thủ nhà họ Khổng từ vùng ngoài đến cũng là chuyện bình thường.

“Xem ra mục đích của người nhà họ Khổng này rất có thể là tôi, gan cũng không nhỏ đâu, tôi còn chưa ra tay, ngược lại bọn họ lại muốn ra tay trước rồi?”, Lâm Hàn cười nói.

Sắc mặt của Lâm Phong cũng không được tốt cho lắm, nếu như thật sự là vậy thì lòng cam đảm của nhóm người nhà họ Khổng này cũng quá lớn rồi, vậy mà trực tiếp dám đến thành phố Phụng Thiên, thậm chí còn muốn đến trang viên để ám sát Lâm Hàn, thật đúng là không xem mấy cao thủ nhà họ Lâm ra gì mà.

“Cậu Lâm, cậu có muốn tôi huy động một số cao thủ nhà họ Lâm đến dạy dỗ đám người nhà họ Khổng này không?”, Lâm Phong thấp giọng nói.

Lâm Hàn nghe thấy vậy lại trực tiếp xua tay một cái.

Lâm Hàn hiểu ý của Lâm Phong, trước mắt những người dưới quyền của Lâm Hàn có lẽ đủ để chèn ép nhà họ Khổng ở hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh, tranh giành đủ lợi ích cho anh, sau đó thành công tiến vào chiếm giữ Vùng Xám thành phố Thiên Kinh.

Đương nhiên, đây chỉ là chèn ép mà thôi, còn ý của Lâm Phong bây giờ là huy động thêm một số cao thủ của nhà họ Lâm đến, trực tiếp sử dụng vũ lực với nhà họ Khổng, trên thực tế tàn nhẫn chèn ép nhà họ Khổng, bức ép bọn họ, thậm chí còn có thể nói trực tiếp tiêu diệt nhà họ Khổng.

Mặc dù Lâm Hàn hiểu rõ nhà họ Lâm hoàn toàn có đủ thực lực đó nhưng có điều không cần thiết phải làm vậy, dù sao nếu làm thế thì thật sự sẽ hao tốn rất nhiều, vì một nhà họ Khổng quả thật không có lợi lắm, dựa vào mấy người Lâm Hàn bây giờ cũng đủ để tranh giành lợi ích rồi.

Cứ như thế cũng đã chèn ép được nhà họ Khổng, mặc dù không thể trực tiếp làm gì được nhà họ Khổng, nhưng một con ếch sẽ chết khi nước dần sôi lên, như này cũng hoàn toàn đủ rồi.

Chủ yếu nói như vậy, nhà họ Lâm cũng không cần đưa quá nhiều vào, dù sao các cao thủ nhà họ Lâm còn lại cũng bận công chuyện riêng, huy động bọn họ đến thì ở nơi khác nhất định sẽ có tổn thất, hơn nữa chắc chắn sẽ không nhỏ, cho nên hoàn toàn không đáng.

“Không cần, mấy người này của chúng ta là đủ rồi, sau này ông chú ý phòng bị thêm, đừng để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn là được rồi, chờ nữ sát thủ này tỉnh lại làm rõ mọi chuyện rồi nói sau. Chỉ là một nhà họ Khổng nho nhỏ vẫn chưa thể uy hiếp được tôi đâu”, Lâm Hàn nói thẳng.

Lâm Phong thấy thế cũng không tiện nhiều lời nữa, đồng ý, sau đó rời đi.
Chương 842: Thân thủ kinh khủng

Mặc dù Lâm Hàn chưa biết cụ thể chuyện này như thế nào, nhưng đại khái thì Lâm Hàn cũng đoán ra được.

Có lẽ là người nhà họ Khổng biết được tin lần này Lâm Hàn muốn tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh cho nên định ra tay trước với anh, kết quả số lượng bảo vệ ở trang viên thành phố Phụng Thiên vượt quá dự liệu của bọn chúng, lại bởi vì nữ sát thủ này đột nhiên giết đến trực tiếp làm hỏng kế hoạch, dẫn đến hành động lần này thất bại.

Nhưng cụ thể ra sao thì Lâm Hàn chỉ có thể chờ sau khi nữ sát thủ kia tỉnh lại mới có thể làm rõ ràng.

Đồng thời, Lâm Hàn cũng cảm thấy hơi khó hiểu, nhiệm vụ của nữ sát thủ này rốt cuộc là bởi vì trùng hợp nên mới giúp mình hay là bởi vì người đưa tiền thưởng và sai cô ta làm nhiệm vụ đang giúp mình?

Lâm Hàn lắc đầu, không nghĩ ngợi nhiều nữa, kiên nhẫn đợi nữ sát thủ kia tỉnh lại là được.

Ngay lập tức, Lâm Hàn ung dung thảnh thơi đi trên hành lang trang viên, có chút nhàn rỗi hết việc.

Các phương diện của khu vực Bắc Đông đều đã có Ngô Xuyên và La Văn cùng những người bọn họ dẫn theo quản lý, xảy ra vấn đề gì, bọn họ gần như đều có thể xử lý được, chỉ có quyết sách lớn hoặc những vấn đề thì mới hỏi Lâm Hàn, những chuyện khác anh hoàn toàn không phải động đến.

Còn về phần triệu tập người đi đến tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh cũng đã có Lâm Phong ở bên kia thu xếp.

Ngoại trừ việc triệu tập cao thủ, ngày hôm qua Lâm Hàn cũng đã phân phó bên Ngô Xuyên và La Văn triệu tập thêm một số người, chủ yếu là những nhân tài trong lĩnh vực quản lý kinh doanh.

Dù sao nếu như hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này thuận lợi, Lâm Hàn nhất định có thể thành công tiếp quản một phần sản nghiệp và cần thành lập rất nhiều xí nghiệp ở thành phố Thiên Kinh, đến lúc đó đương nhiên sẽ phải một nhóm lớn nhân tài quản lý.

Mặt khác, đến lúc đó Lâm Hàn cũng có thể nhờ nhà họ Tiêu giúp đỡ, dù sao nhà họ Tiêu cũng là người bản địa ở thành phố Thiên Kinh, trên các phương diện đều biết rõ và am hiểu, mà quan hệ giữa Lâm Hàn và nhà họ Tiêu không tồi, rất nhiều lĩnh vực cũng có thể nhờ bọn họ hỗ trợ, như thế sẽ xử lý tốt hơn, cũng sẽ khá dễ dàng.

Nhưng nhân tài quản lý tương đối quan trọng, Lâm Hàn đương nhiên không thể sử dụng người không quen làm quản lý, nếu không thì một khi những xí nghiệp này xảy ra vấn đề gì, anh cũng không thể biết đầu tiên.

Giống như công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh trước đây, trên các phương diện khác Lâm Hàn có thể không quản, nhưng ứng cử viên cho chức vụ CEO nhất định phải là người do Lâm Hàn phái đến, là người có năng lực và đáng tin cậy.

Được xem như là ông chủ tương lai của nhà họ Lâm, phương diện dùng người này là vô cùng quan trọng, dù sao thì công việc và sản nghiệp dưới trướng rất rất nhiều, đừng nói là đích thân đi làm, cho dù chỉ cần hiểu rõ tất cả mọi chuyện một chút thôi thì cũng đã cực kỳ phiền phức rồi, căn bản là quá bận rộn nên chỉ có thể sắp xếp người quản lý trên các phương diện mà thôi. Mà những người được sắp xếp làm người quản lý chắc chắn là vô cùng quan trọng, dù sao thì một công ty phát triển như thế nào, có xảy ra vấn đề gì hay không gần như phụ thuộc vào quyết định của người quản lý.

Lâm Hàn đợi đến khi mặt trời ngả về đằng tây, lúc hoàng hôn buông xuống, mới thấy một y tá phụ trách canh giữ hớt hải chạy đến.

“Cậu Lâm, cô gái kia tỉnh rồi, vừa tỉnh lại liền muốn rời đi, bị hai cao thủ phụ trách canh giữ trước cửa chặn lại”, y tá vội vàng nói.

Lâm Hàn nghe vậy lập tức bật dậy, cũng không nói thêm lời nào, vội vàng chạy về phía căn phòng kia.

Chẳng mấy chốc Lâm Hàn đã chạy đến căn phòng, chỉ thấy lúc này nữ sát thủ đã bị chế ngự, toàn thân bị trói chặt bởi dây thừng, không thể động đậy.

“Cậu Lâm”, hai cao thủ nhà họ Lâm nhìn thấy Lâm Hàn đến vội tiến lên chào hỏi.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”, Lâm Hàn hỏi.

“Cô ta vừa tỉnh dậy liền muốn rời đi, chúng em đã khuyên cô ta ở lại, nhưng cô ta nhất quyết không nghe, cho nên không thể làm gì khác phải ra tay, có một anh em bị thương nhẹ”, một cao thủ nhà họ Lâm phụ trách canh giữ nói.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, bảo cao thủ nhà họ Lâm bị thương kia đi chữa trị, sau đó đổi người phụ trách canh giữ rồi lập tức đi vào bên trong phòng, bảo những người còn lại đi ra ngoài rồi đóng cửa lại.

Bỗng chốc, trong căn phòng chỉ còn lại Lâm Hàn và nữ sát thủ toàn thân bị trói chặt.

Lâm Hàn đánh giá nữ sát thủ trước mặt, đúng là bộ dạng vừa mới tỉnh lại, mặt mũi tái nhợt không một tia máu, rõ ràng lần bị thương này vẫn chưa khôi phục, thậm chí hôm nay có thể tỉnh lại cũng đã là rất khá rồi.

Lâm Hàn lúc này cũng có chút bất ngờ, bị thương nặng như thế, vừa mới tỉnh lại, nhất định là chưa hồi phục được gì cả, theo lý mà nói căn bản sẽ không có sức chiến đấu, chắc là cũng đánh không lại được một tên tay chân bình thường, nhưng cô gái này đối mặt với hai cao thủ nhà họ Lâm được huấn luyện nghiêm chỉnh lại vẫn có thể đánh bị thương nhẹ một người trong số đó, có thể thấy thân thủ của cô ta thật kinh khủng.

Nếu không bị thương nặng như này mà ở trong trạng thái hoàn hảo thì thân thủ của cô gái này phải kinh khủng đến mức nào? Lâm Hàn có cảm giác ít nhất phải năm cao thủ nhà họ Lâm được huấn luyện nghiêm chỉnh trở lên mới có thể là đối thủ của cô ta, thân thủ của cô gái này hẳn là đã đã vượt qua đám người ở Tôn Hàn Các, thậm chí còn cao hơn cả Tiểu Tây.

Nghĩ đến đây, Lâm Hàn lập tức hơi kinh ngạc, phải biết những cao thủ nhà họ Lâm này từ nhỏ đã trải qua huấn luyện cực khổ, mà đám người trong Tôn Hàn Các lại càng lợi hại, trực tiếp đã trải qua đủ trận chiến sinh tử, mà thân thủ của cô gái này lại còn cao hơn bọn họ, có thể nhìn ra được thiên phú đáng sợ cùng với kinh nghiệm dày dạn, chỉ có thiên phú hoặc chỉ có kinh nghiệm và huấn luyện ma quỷ không thôi thì không thể nào có thân thủ giỏi như này.

Lam Tư Vũ nhìn thấy người đi vào là Lâm Hàn thì thở phào một hơi nhẹ nhõm, vừa mới tỉnh lại, nhìn thấy xung quanh đều là người xa lạ, Lam Tư Vũ theo bản năng tưởng rằng là kẻ thù, muốn mau chóng thoát khỏi đây, dù sao cô ta vẫn luôn chỉ có một mình, chưa từng có bạn bè, sau đó liền bị đối phương chế ngự.

Mặc dù cô ta không biết nhiều về Lâm Hàn, nhưng lúc trước Lâm Hàn bằng lòng ra tay cứu cô ta, cô ta vẫn luôn rất cảm kích, ít nhất cảm thấy Lâm Hàn sẽ không làm hại cô ta.

“Mau thả tôi ra”, Lam Tư Vũ nói.

Lâm Hàn cũng không quan tâm nhiều, tuy nữ sát thủ này có thân thủ kinh khủng, nhưng bây giờ cô ta đang bị trọng thương, trong thời gian ngắn hoàn toàn không thể khôi phục được, Lâm Hàn vốn chẳng phải lo lắng gì cả.

Lâm Hàn trực tiếp tiến lên phía trước, cởi trói thả cô ta ra.

Vừa mới được thả ra, Lam Tư Vũ vội vàng đứng lên, lạnh nhạt nói: “Lần này cảm ơn anh, tôi đi trước”.

Dứt lời, Lam Tư Vũ đi về phía cửa, định trực tiếp rời đi, không hề có ý ở lại đây thêm một giây một phút nào hết.

Lâm Hàn thấy vậy cũng không hề có ý ngăn cản, chỉ thản nhiên nói: “Khuyên cô một câu đừng mở cánh cửa này ra, nếu không sẽ lại bị chế ngự trói chặt một lần nữa đây”.

Lam Tư Vũ nghe thấy vậy lập tức dừng bước, hai người vừa rồi thân thủ cũng không tồi, trước mắt, cô ta quả thật không phải là đối thủ của bọn họ.

Nhận ra những người này là do Lâm Hàn phân phó đến canh chừng cô ta, sắc mặt của Lam Tư Vũ lập tức có hơi không tốt nhìn về phía Lâm Hàn.

“Anh muốn làm gì? Vì sao lại không để cho tôi đi?”, Lam Tư Vũ hỏi.

Lâm Hàn thấy vậy chỉ cười cười, nói: “Lạnh lùng như thế làm gì? Tôi là ân nhân cứu mạng của cô đấy, cô đối xử với tôi như thế à? Tôi nói này, có phải cô đã quên mất điều gì rồi hay không? Lúc đó tôi cứu cô là có kèm theo điều kiện, lúc đó cô cũng đã đồng ý, cô đã thực hiện giao kèo ngay khi ấy tôi dẫn cô rời đi”.
Chương 843: Đào tạo nhân tài

Lam Tư Vũ nghe Lâm Hàn nói vậy thì hơi nhíu mày.

Khi đó là tình thế cấp bách nên cô ta mới đồng ý, nếu không chắc chắn cô ta không thể đồng ý. Dù sao là một sát thủ, nhận tiền của người khác để làm việc cũng cần phải giữ bí mật, đây là vấn đề nguyên tắc.

Mà bây giờ cô ta đã qua khỏi nguy hiểm, hiển nhiên không cần nói cho Lâm Hàn những tin đó nữa.

Mặc dù Lâm Hàn cứu cô ta, trong lòng cô ta rất cảm kích nhưng vẫn không muốn nói cho anh biết những điều này.

Lâm Hàn thấy Lam Tư Vũ không nói thì mỉm cười, anh đã đoán được suy nghĩ của cô ta, cô ta sẽ không dễ dàng nói những tin đó cho anh.

Nhưng anh không vội, dù sao sự thật thế nào thì anh cũng đã đoán được đại khái. Người nhà họ Khổng đã không còn đối phó anh quá gắt gao nữa, sau này anh cũng không cần phải lo nghĩ nhiều, cứ coi nhà họ Khổng là kẻ địch rồi chú ý một chút là được.

Thật ra chỉ cần Lâm Hàn không đối đầu thì người nhà họ Khổng sẽ không gây ra bất kỳ mối đe doạ nào cho anh. Dù sao bên cạnh anh cũng có rất nhiều cao thủ, đừng nói muốn ám sát anh, dù muốn đến gần anh thôi cũng là điều không thể.

Mặc dù Lâm Hàn không biết chi tiết những chuyện này nhưng cũng không quan trọng, chỉ là nữ sát thủ này không nói, mà lúc đầu cô ta đã đồng ý rồi nên trong lòng anh có cảm giác mình bị chịu thiệt.

“Tuỳ cô, dù sao lúc đó cô đã đồng ý rồi, phải thực hiện được mới có thể đi, nếu không cô cứ ở lại đây đi”, Lâm Hàn nói, anh không muốn lãng phí thời gian ở đây thêm nữa nên rời đi.

Mặc dù bây giờ Lâm Hàn không có việc gì làm, nhưng sắp tới anh cũng phải lên đường đến Thiên Kinh, anh không có nhiều thời gian lằng nhằng với nữ sát thủ này.

Ngày mai Lâm Phong sẽ tập trung cao thủ, La Văn cũng sẽ tập hợp nhân viên quản lý, tối mai là có thể xuất phát, lên đường đến Thiên Kinh.

Lam Tư Vũ nghe vậy vẫn im lặng, không nói gì.

Sau khi Lâm Hàn ra khỏi phòng, anh quay đầu nhìn lại nhưng đã đoán được ý của cô gái này.

Cô ta vừa mới tỉnh lại sau khi bị thương nặng nên mới không phải đối thủ của hai cao thủ nhà họ Lâm bên ngoài, mà dù vậy cô ta cũng có thể khiến một người trong số họ bị thương nhẹ.

Hiển nhiên thân thủ nữ sát thủ này cực kỳ tốt, cô ta muốn chờ vết thương lành hơn, khả năng chiến đấu khôi phục một chút là sẽ rời đi.

Đến lúc đó, hai cao thủ nhà họ Lâm cũng không phải đối thủ của cô ta.

Nhưng Lâm Hàn không hề sợ, những thứ khác anh không nhiều, nhưng cao thủ thì anh không thiếu.

Sau đó Lâm Hàn lại điều thêm hơn mười cao thủ đến phụ trách trông coi nữ sát thủ, không cho cô ta rời đi.

Cao thủ nhà họ Lâm khác với cao thủ các thế lực khác, cao thủ nhà họ Lâm đều được đào tạo từ nhỏ bằng cách chọn lọc những người có thiên phú, hơn nữa rất coi trọng việc phối hợp, mười mấy cao thủ nhà họ Lâm liên hợp thì sức chiến đấu sẽ vô cùng kinh người.

Đối mặt với những cao thủ nhà họ Khổng trong quán bar lần trước, Lâm Hàn có thể một mình đánh mấy người, nhưng đối mặt với cao thủ nhà họ Lâm, anh chỉ có thể đấu với ba hoặc bốn người là cùng, nếu nhiều hơn nữa thì anh không phải đối thủ của họ, đây chính là sức mạnh của sự phối hợp giữa các cao thủ nhà họ Lâm với nhau.

Mà Lâm Hàn đã điều hơn mười cao thủ nhà họ Lâm tới, cho dù thân thủ của nữ sát thủ này có giỏi đến đâu cũng không có cơ hội.

Suy cho cùng, thân thủ giỏi hơn nữa thì cũng là người, còn có thể làm gì? Hơn mười cao thủ nhà họ Lâm liên hợp, không ai có thể chống lại được sức chiến đấu của họ.

Sau đó, Lâm Hàn lại hỏi Lâm Phong và La Văn, biết hai bên đều thuận lợi, không cần tới tối mai, chậm nhất là chiều mai họ đã có thể tập trung được toàn bộ nhân thủ và khởi hành, anh cũng yên tâm hơn.

Lâm Hàn về lại phòng mình, liên lạc với Hạ Sương và Dương Khiết.

Sau khi đến thành phố Thiên Kinh, còn ba ngày nữa mới tới hội nghị quý tộc, Lâm Hàn hoàn toàn có thời gian để đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh một chuyến, khảo sát tình hình gần đây.

Sau khi hoàn tất việc kiểm tra bên công ty Quang Ảnh, Lâm Hàn sẽ đến nhà họ Tiêu bàn bạc chuyện hội nghị quý tộc lần này với Tiêu Nhã.

Mặc dù hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này cực kỳ quan trọng, nhưng trong lòng Lâm Hàn đã có kế hoạch, dù sao ở trước thực lực tuyệt đối, mọi biện pháp đều thuận tiện hơn, anh cũng không cần suy nghĩ nhiều.

Mà sở dĩ anh dành thời gian đi thị sát công ty Quang Ảnh cũng vì có mục đích riêng.

Công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh là công ty giải trí hàng đầu Hoa Hạ, quy mô và địa vị đương nhiên không cần nói, nhất là thời gian này sau khi Hạ Sương trở thành giám đốc thì công ty còn phát triển tốt hơn. Lâm Hàn thường thấy tin tức và phóng sự liên quan đến công ty trên TV, không cần tìm hiểu cũng biết thời gian này công ty phát triển rất tốt.

Nhưng dù vậy thì với Lâm Hàn, công ty Quang Ảnh cũng chỉ bình thường mà thôi.

Dù sao công ty giải trí cũng chỉ là để kiếm tiền, không có tầm ảnh hưởng gì tới các phương tiện khác. Tiền có thể là sự cám dỗ lớn với những người và những thế lực khác, nhưng với nhà họ Lâm có khối tài sản kếch xù thì lại chẳng hề quan trọng, dù sao Lâm Hàn không thiếu tiền. Sự phát triển mà nhà họ Lâm đang theo đuổi bây giờ không phải là kiếm thêm tiền mà là mở rộng tầm ảnh hưởng về mọi mặt.

Cũng giống như nghiên cứu kỹ thuật thiết bị máy móc hạng nặng của La Quốc giờ đây, đó là để chiếm lĩnh thị trường máy móc hạng nặng toàn cầu, mở rộng tầm ảnh hưởng của nhà họ Lâm.

Chỉ cần có tầm ảnh hưởng, chiếm được vị trí đi đầu thì sẽ không thiếu tiền.

Mà thực ra lần này Lâm Hàn đến thị sát công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh không phải vì công ty, mà là vì Hạ Sương, Dương Khiết và Tần Liên.

Dương Khiết là em vợ của Lâm Hàn, là em gái ruột Dương Lệ, đương nhiên anh cần tìm hiểu và quan tâm đến tình hình gần đây, điều này đương nhiên rất cần thiết. Mà năng lực của Dương Khiết cũng khiến Lâm Hàn hơi bất ngờ, nếu phù hợp thì anh sẽ đào tạo tử tế, tương lai sẽ được giao phó những nhiệm vụ quan trọng, dù sao với quan hệ của cô và anh, anh cũng khá tin tưởng cô.

Mà Hạ Sương cũng là để ươm mầm tài năng, tuy rằng trước đây Lâm Hàn với nhà họ Hạ có chút mâu thuẫn, nhưng những điều đó cũng chỉ là với nhà họ Hạ thôi, anh vẫn có ấn tượng khá tốt với Hạ Sương. Nhất là thời gian này, Quang Ảnh có thể có được thành tựu như vậy hầu như đều do khả năng lãnh đạo tuyệt vời của Hạ Sương.

Lâm Hàn đã biết năng lực của Hạ Sương rất tốt, nhưng anh không ngờ lại tốt đến mức này, vậy nên anh hơi ngạc nhiên.

Mà sau hội nghị quý tộc ở Thiên Kinh sắp tới, khu vực Thiên Kinh sẽ có thêm nhiều ngành công nghiệp khác của nhà họ Lâm, đương nhiên cần rất nhiều người quản lý về mọi mặt. La Văn cũng cung cấp người quản lý, mà Lâm Hàn cũng cần một số nhân tài để họ dẫn dắt các ngành khác. Nếu Hạ Sương phù hợp thì đương nhiên Lâm Hàn sẵn sàng sắp xếp để cô ta dẫn dắt quản lý những ngành nghề khác ở Thiên Kinh.
Chương 844: Chuẩn bị xong

Ngoài Hạ Sương và Dương Khiết, chỉ còn lại Tần Liên.

Tần Liên cũng không giúp đỡ Lâm Hàn nhiều, trước kia Lâm Hàn đầu tư cho cô ấy cũng chỉ muốn giúp chứ không vì lợi ích gì.

Sau khi trải qua một chặng đường khó khăn trắc trở, cũng may đã đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, lại có sự giúp đỡ của mấy người Hạ Sương, nên Tần Liên cũng có thể coi là phất lên trong giới giải trí.

Video tuyên truyền khi bộ phim lần trước vừa quay đã thu hút rất nhiều sự quan tâm trên mạng, một người mới chưa từng đóng phim điện ảnh, phim truyền hình như Tần Liên bỗng nhiên bắt đầu có fan hâm mộ.

Mà trong thời gian đó, bộ phim cũng chính thức bấm máy.

Bộ phim này vốn được quay bởi công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, doanh nghiệp hàng đầu trong ngàng giải trí Hoa Hạ, lại có đạo diễn có tiếng, diễn viên đều là những tên tuổi lớn hoặc gương mặt lão làng, đủ cả kỹ năng diễn xuất lẫn danh tiếng.

Cùng với điều kiện bản thân Tần Liên, sắc đẹp hay khí chất đều có một không hai. Người đẹp trong giới giải trí không ít, nhưng đẳng cấp như Tần Liên thì thật sự chẳng có mấy ai, nhất là khí chất đặc biệt của Tần Liên lại chỉ riêng mình cô ấy mới có.

Về diễn xuất, mặc dù Tần Liên còn kém những diễn viên lâu năm, nhưng kỹ năng diễn xuất vẫn rất ổn, nghe nói độ này còn không ngừng tiến bộ.

Cũng vì vậy mà thời gian này Tần Liên vẫn luôn được chú ý, thêm vài thủ thuật marketing của bên công ty nữa, mặc dù trước mắt Tần Liên chưa có tác phẩm nào, nhưng lượng fan hâm mộ đã có thể đè bẹp hạng hai, tiếp cận ngôi sao hạng một.

Nghĩ thôi cũng biết, chờ đến khi bộ phim này quay xong chiếu lên chắc chắn sẽ gây chấn động không nhỏ, và rất có thể Tần Liên sẽ nổi tiếng chỉ nhờ bộ phim này.

Cũng lúc này, Lâm Hàn gọi cho Hạ Sương.

Trong văn phòng công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, Hạ Sương và Dương Khiết đang nói chuyện về một dự án thì thấy điện thoại di động đổ chuông, tính cúp máy thì nhận ra là cuộc gọi của Lâm Hàn, Hạ Sương vội vàng bấm nghe.

Trong khoảng thời gian này, đặc biệt là sau lần trở mặt với Hạ Đạt và Hạ Minh, Hạ Sương vẫn luôn dành hết tâm tư cho công việc, bận tối tăm mặt mày.

Cũng nhờ sự bận rộn của các cô, công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đã có những bước tiến đáng kể trong thời gian này.

Mà cũng trong giai đoạn đó, Hạ Sương nhận ra Lâm Hàn đã hoàn toàn tin tưởng mình, gần như chẳng hỏi chuyện gì mà để cô ta tự quyết định hết. Điều này chứng tỏ anh rất tin tưởng Hạ Sương, cũng khiến cô ta vô cùng biết ơn Lâm Hàn, may mà lúc trước đã chọn đi theo Lâm Hàn.

Bây giờ xem ra, đi theo Lâm Hàn không chỉ là lựa chọn vô cùng đúng đắn mà còn là vinh hạnh của cô ta.

Không có việc gì thì Lâm Hàn rất ít khi tìm Hạ Sương, giờ thấy điện thoại của Lâm Hàn, Hạ Sương còn tưởng có việc quan trọng bèn vội kết nối.

“Xin chào cậu Lâm, xin hỏi có chuyện gì không?”, Hạ Sương hỏi thẳng, đây cũng là tác phong làm việc của cô ta, thẳng thắn, nhiệt tình mà giàu kinh nghiệm.

“Không có gì quan trọng”, Lâm Hàn cười nói luôn: “Các cô đang làm gì vậy? Có quấy rầy công việc của mọi người không?”

Dương Khiết bên cạnh cũng nhìn Hạ Sương chằm chằm, vừa nãy hai người đang mải làm một dự án. Mặc dù nó khá quan trọng, vì không quan trọng thì cũng đâu cần hai người tự tay lo dự án này. Nhưng so với chuyện của Lâm Hàn thì rõ là không quan trọng bằng.

“Không có việc gì quan trọng, chỉ là chút chuyện vặt về công việc thôi, chờ chút nữa làm tiếp cũng được, cậu cần giúp gì à?”, Hạ Sương hỏi lại.

“Không có gì thật, chỉ thông báo cho các cô là qua một thời gian nữa tôi phải đến Bắc Đông có việc, định ghé công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh gặp mọi người, nên hỏi trước xem các cô có ở công ty hay không thôi”, Lâm Hàn đáp.

Hạ Sương và Dương Khiết xác nhận Lâm Hàn thật sự không có chuyện gì, chỉ vì việc này mới thở phào nhẹ nhõm, nói chuyện phiếm với Lâm Hàn.

Lâm Hàn cũng không nói gì nhiều, chỉ chuyện trò mấy câu đơn giản rồi kết thúc cuộc gọi, phần còn lại thì chờ khi nào tới tới công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh rồi từ từ nói và tìm hiểu là được.

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Lâm Hàn cũng thoáng yên tâm, thông qua giọng điệu, Lâm Hàn có thể nhận ra Hạ Sương và Dương Khiết đang mệt mỏi. Hiển nhiên khối lượng công việc không thấp, điều hành một công ty lớn như vậy cũng mệt thật, nhưng chắc các cô cũng rất vui.

Thời gian này Hạ Sương và Dương Khiết đang ở thành phố Thiên Kinh, Lâm Hàn có thể đến thăm họ rất thuận tiện, nhưng hiện tại Tần Liên không ở trong nước vì bận quay phim. Lâm Hàn đành bỏ ý định đến xem tình hình dạo này của Tần Liên. Tuy vậy chờ đến bên đó là có thể biết rõ tình hình hiện tại của Tần Liên thông qua Hạ Sương và Dương Khiết, chắc cũng không có vấn đề gì.

Sau đó, Lâm Hàn đi ăn tối, rồi trở về nói chuyện phiếm với Dương Lệ một lúc rồi chuẩn bị nghỉ ngơi sớm.

Chuyến đi tới công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh lần này, ngoài việc xem tình hình gần đây của Hạ Sương và Dương Khiết, Lâm Hàn cũng muốn xem họ đã trưởng thành ra sao trong thời gian này.

Nếu thích hợp, Lâm Hàn định lần này sẽ dẫn họ đến hội nghị quý tộc ở thành phố Thiên Kinh để trải đời.

Dù sao hội nghị của giới quý tộc ở thành phố Thiên Kinh cũng là hội nghị cao cấp nhất của các thế lực địa phương ở thành phố này nói riêng, thậm chí là cả Hoa Hạ nói chung. Dẫn các cô đến đây trải đời rất hợp lý, sẽ giúp ích rất nhiều cho sự phát triển của họ trong tương lai.

Nhưng cụ thể ra sao, Lâm Hàn còn phải tới đó xem tình hình đã. Dù sao hội nghị quý tộc của thành phố Thiên Kinh lần này cũng khá quan trọng. Nếu năng lực của các cô chưa đủ thì Lâm Hàn cũng không thể dẫn các cô tới đó, tránh cho các cô trở thành điểm yếu, hỏng chuyện lần này.

Sau một giấc ngủ thoải mái, ngày hôm sau Lâm Hàn thu dọn hành lý rồi chờ đợi.

Bên phía Lam Tư Vũ lại khá yên tĩnh, vẫn luôn không có tin tức gì. Lam Tư Vũ không chịu nói rõ cho Lâm Hàn, cũng không chịu rời đi, Lâm Hàn mặc kệ cô ta. Dù sao anh cũng muốn tới thành phố Thiên Kinh trước, có chuyện quan trọng phải làm, không rảnh quan tâm cô ta.

Đến xế chiều, Lâm Phong, La Văn và Tiểu Tây tìm tới.

Lâm Hàn nhìn thấy ba người cũng đoán họ chuẩn bị xong rồi, xem ra đã đến lúc lên đường đến thành phố Thiên Kinh.

“Đã tập hợp xong hết chưa?”, Lâm Hàn nhìn ba người hỏi.

Hiển nhiên bên Tiểu Tây khá dễ dàng, dù sao cũng chỉ có nhiêu đó người, chỉ cần bàn giao những chuyện phụ trách lại là được.

Tiểu Tây khẽ gật đầu, nói: “Chuẩn bị xong rồi, đang chờ trong sân”.

Lâm Phong bên cạnh cũng nhìn về phía Lâm Hàn, khẽ gật đầu nói: “Sau khi để lại đủ nhân lực, số cao thủ mà bên chúng tôi có thể huy động là hơn hai trăm tám mươi người, trước mắt đã tập kết chuẩn bị xong, có thể xuất phát bất cứ lúc nào”.

La Văn cũng nói: “Bước đầu tôi đã tập hợp được một số nhân tài quản lý, tổng cộng hơn ba mươi người, có thể xuất phát theo chúng ta ngay lập tức. Còn lại có hơn mười người cũng đã bố trí xong, nhưng bọn họ còn có một số công việc phải xử lý xong ở Bắc Đông. Dự kiến khoảng ba ngày sau cũng có thể xuất phát từ Bắc Đông, sắp tới cũng sẽ đúng lúc chạy đến thành phố Thiên Kinh, tiếp nhận quản lý những sản nghiệp sắp giành được và mới thành lập”.
Chương 845: Không lý lẽ

Lâm Hàn nghe xong, khẽ gật đầu.

Phía bên này Tiểu Tây đương nhiên không có gì, người của Tôn Hàn Các đã chuẩn bị xong.

Phía Lâm Phong, cũng không ngoài dự liệu của Lâm Hàn, có thể huy động chưa đến ba trăm cao thủ đến thành phố Thiên Kinh trước tham gia hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này.

Còn về phía La Văn, trước đó anh ta cũng đã nói rõ với Lâm Hàn, bởi vì quản lý giỏi được huy động qua đó đều phải có năng lực nhất định, còn phải đáng tin cậy.

Mà người này đang đảm nhận chức vụ tương đối quan trọng ở vùng Bắc Đông, vì vậy việc trong tay cũng khá nhiều, cần chút thời gian bàn giao.

Mặc dù trước mắt vẫn chưa chuẩn bị xong, ba ngày sau mới có thể sẵn sàng xuất phát, nhưng cũng hoàn toàn kịp.

Cho dù hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh còn ba bốn ngày nữa mới tổ chức.

Sau khi tổ chức, Lâm Hàn cũng không thể xử lý xong ngay ngày hôm đó, thực hiện mục tiêu của bản thân cần chút thời gian, thậm chí có thể không ngắn.

Còn về sau cho dù thành công cũng cần một khoảng thời gian nhất định để tiếp nhận các xí nghiệp đó và thành lập một vài sản nghiệp mới. Vì vậy thời gian trên hoàn toàn kịp, không cần thiết phải gấp như vậy.

Cũng về phía cao thủ khá nôn nóng, dù sao hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh có thể sẽ không đánh nhau, nhưng chắc chắn là cần những cao thủ này, cần phải bày ra thực lực của bản thân. Như vậy ở hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh mới có quyền nói, cũng mới có thể tranh giành được đủ lợi ích.

Nhưng bên phía Lâm Phong cũng đã huy động thành công những cao thủ này của nhà họ Lâm, gần ba trăm cao thủ bên này, cộng thêm cao thủ nhà họ Lâm đã vội vã tới thành phố Thiên Kinh. Tổng cộng có thể có bốn trăm cao thủ đào tạo bài bản.

Cao thủ của nhà họ Lâm, thân thủ từng người đều không tồi, phối hợp với nhau ăn ý. Bốn trăm cao thủ này đã là một lực lượng cực kỳ đáng sợ, hơn nữa hiện tại ba nhà quý tộc của thành phố Thiên Kinh đều tổn hại nghiêm trọng, Lâm Hàn có thể trực tiếp trở thành thế lực hùng mạnh nhất. Tất nhiên có thể có đủ quyền nói trong hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này, có thể tranh giành đến thỏa thích nhiều sản nghiệp và quyền lợi.

Nếu tất cả đã chuẩn bị ổn, Lâm Hàn cũng chuẩn bị lập tức xuất phát đến thành phố Thiên Kinh, dù sao việc bên vùng Bắc Đông này cũng không cần Lâm Hàn bận tâm nữa, cho dù là sự phát triển của vùng Bắc Đông hay sản xuất vận hành và nghiên cứu của công xưởng máy móc hạng nặng, cũng đều có người chuyên môn phụ trách, Lâm Hàn cũng khá yên tâm với mấy người này.

“Được, nếu đã chuẩn bị xong, vậy thì lập tức xuất phát, Lâm Phong và Tiểu Tây dẫn người đến tập kết ở cổng trang viên, đợi lát nữa tôi qua”.

“Vâng!”

Tiểu Tây và Lâm Phong cùng đáp lại.

Còn về La Văn, chỉ là phụ trách huy động những nhân viên này mà thôi, Lâm Hàn cũng không dự định dẫn anh ta cùng đi thành phố Thiên Kinh, phía vùng Bắc Đông này Ngô Xuyên vẫn cần sự giúp đỡ của anh ta, La Văn cũng không đi được.

“Cậu Lâm, vậy tôi đi làm việc còn lại, có chỗ nào cần thiết dùng tôi, cứ liên hệ tôi bất cứ lúc nào”, La Văn nói.

“Ừm”, Lâm Hàn đáp.

Sau đó, La Văn cũng rời đi, vùng Bắc Đông còn có một đống việc đợi anh ta đi xử lý, lần này nếu không phải vì giúp đỡ Lâm Hàn huy động những nhân viên này, nói thế nào thì La Văn cũng không thể bỏ đi. Trước mắt chuyện của vùng Bắc Đông đang quan trọng, mọi phương diện đều cần phải đi sắp xếp từng chút một.

Sau khi ba người rời đi, Lâm Hàn cũng đi ra phía sau sân, anh đến phòng của Lam Tư Vũ.

Nhìn thấy Lâm Hàn, cao thủ nhà họ Lâm phụ trách canh phòng đi lên.

“Tình hình thế nào?”, Lâm Hàn hỏi.

“Hôm nay còn muốn cưỡng chế rời đi, nhưng đã bị bọn em chặn lại. Cô ta đã hồi phục lại một chút, thân thủ thay đổi tốt hơn, nhưng chúng ta người đông nên cô ta không thể làm gì”, canh phòng trả lời.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, tình hình không khác lắm so với anh đoán. Lam Tư Vũ này chính là muốn đợi vết thương hồi phục một chút, sau đó cưỡng chế rời đi, nhưng không ngờ Lâm Hàn đã huy động nhiều cao thủ đến. Đừng nói cô ta có thể hồi phục một chút, cho dù hồi phục hoàn toàn, thân thủ kinh khiếp hơn cũng không thể một mình đối phó với mấy chục cao thủ được đào tạo bài bản này của nhà họ Lâm.

Lâm Hàn đẩy cửa phòng, trực tiếp đi vào.

Trong phòng chỉ nhìn thấy Lam Tư Vũ đã thay quần áo do nhân viên y tế mang tới, cô ta yên lặng ngồi bên mép giường.

Khuôn mặt tuyệt mỹ nhưng lạnh lùng, tràn đầy vẻ thờ ơ.

Phát hiện ra có người tới, Lam Tư Vũ ngẩng đầu liếc thấy Lâm Hàn, cô ta trừng mắt nhìn anh rồi cúi thấp miệng, khuôn mặt lạnh lùng.

Hôm nay Lam Tư Vũ cảm thấy đã hồi phục hơn, cô ta lại định cưỡng chế rời đi, nhưng không ngờ lại có nhiều canh phòng như vậy, toàn bộ đều là cao thủ đào tạo bài bản, hơn nữa trước đó còn phối hợp cũng rất ăn ý. Lam Tư Vũ đã thử qua, cô ta kinh ngạc phát hiện, đừng nói đến cô ta ở hiện tại, cho dù là lúc thời kỳ hoàng kim của cô ta cũng không thể là đối thủ của mấy chục cao thủ này.

Nhất thời, Lam Tư Vũ tràn đầy thù hận với Lâm Hàn, không ngờ lại tốn công huy động nhiều cao thủ như vậy, chính là để trông chừng cô ta, không cho cô ta trốn thoát.

Mà điều Lam Tư Vũ không biết chính là mấy chục cao thủ này đối với Lâm Hàn mà nói, căn bản chẳng tính là gì.

Lâm Hàn không giống các thế lực còn lại kia, mấy chục cao thủ đã là lực lượng rất quan trọng rồi. Đối với Lâm Hàn mà nói, mấy chục cao thủ này căn bản chả là gì so với hàng trăm cao thủ.

“Sao hả? Vẫn không muốn nói cho tôi biết? Đây đều là những chuyện đã giao ước xong. Bây giờ cô làm trái với giao ước còn bày ra bộ dạng có lý?”, Lâm Hàn bất đắc dĩ cười nói.

Rõ ràng lúc đó chuyện đã giao ước xong, thậm chí Lâm Hàn không chỉ làm theo giao ước lúc đó giúp cô ta thoát khỏi nguy hiểm, sau đó còn mang cô ta đến đây chữa trị.

Cũng chỉ hai ngày, biểu hiện bên ngoài xem ra đã gần hồi phục, phải biết rằng trước đó Lam Tư Vũ bị thương nặng.

Tất cả cái này đều là nhờ sự lợi hại của đội ngũ y tế nhà họ Lâm và loại thuốc tiên tiến được cung cấp mà trình độ y học cũng không có trong Hoa Hạ.

Lâm Hàn có thể nói không khoa trương chút nào, nếu không phải các nhân viên y tế Lâm Hàn cung cấp, cho dù Lam Tư Vũ được đưa đến bệnh viên tiên tiến nhất Hoa Hạ, không có đến vài tháng, cũng không thể hồi phục về tình trạng hiện tại.

Mà hiện giờ sau khi Lâm Hàn đối xử với cô ta như vậy, cũng không yêu cầu cô ta báo đáp cái gì, chỉ là muốn cô ta thực hiện giao ước ban đầu mà thôi, nhưng cô ta lại bày ra bộ dạng lạnh lùng.

Lam Tư Vũ nghe vậy cũng cảm thấy có chút ngại ngùng, quả thật cô ta làm không tốt lắm, nhưng bởi vì cô ta là sát thủ, bây giờ quả thật cũng không muốn làm trái với quy tắc, làm lộ ra thông tin chủ thuê cho Lâm Hàn, vì vậy lúc này chỉ có thể giữ im lặng.

Nhưng Lâm Hàn không có định lãng phí nhiều thời gian với cô ta, nhiều người vẫn đang đợi anh chuẩn bị xuất phát.

“Mục tiêu của cô là người của nhà họ Khổng đúng không? Lần này cũng không có thuận lợi. Bây giờ tôi phải đi đến thành phố Thiên Kinh, cô có muốn cùng đi đến đó không?”, Lâm Hàn trực tiếp nói, đây cũng là mục đích anh đến đây lúc này.

Lam Tư Vũ nghe thấy vậy liền ngây ra, không ngờ Lâm Hàn lại biết mục tiêu của cô ta là người nhà họ Khổng, anh còn biết lần này cô ta không có thuận lời.

Nhất thời, Lam Tư Vũ nhìn Lâm Hàn có chút kỳ quái. Lúc này cô ta cũng ý thức được người đàn ông trước mặt mình hình như có chút không tầm thường, căn bản không đơn giản giống như vẻ bề ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK