Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 466: Thang Ân Đình đến nhà

"Hỏi anh đó, sao câm như hến vậy?", Vương Hiểu Dung mắng.

Đáp lại lời Vương Hiểu Dung lại là một cái bạt tai của Trần Nam.

"Bốp!", tiếng tát tai giòn giã vang lên.

Vương Hiểu Dung ôm mặt sưng tấy khó tin nhìn Trần Nam, hồi trước, Trần Nam còn chưa dám lớn tiếng với chị ta, hôm nay lại đột nhiên cho một cái tát tay vào thẳng mặt?

"Anh bị điên à!", Vương Hiểu Dung bật khóc thành tiếng.

Vẻ mặt Trần Nam vẫn lạnh tanh, nói:

"Đồ đàn bà thiển cận! Cô có biết bởi vì cô mà cả tương lai đầy hứa hẹn và người anh em đáng tin cậy nhất của tôi đều mất hết rồi không! Sau này, đàng hoàng lại cho tôi, nếu còn gây sự, tôi cũng không cứu mạng cô được nữa, chẳng phải ai ai cũng là một người có tình có nghĩa mà buông tha cho chúng ta như Lâm Hàn đâu!"

Nhìn lên bảng phân định ranh giới Kim Lăng, trong mắt Trần Nam tràn đầy cô quạnh, những huy hoàng ở Kim Lăng bây giờ không còn chút liên quan nào đến anh ta rồi.

...

Sau khi Trần Nam rời đi, Lâm Hàn đứng ra tiếp nhận Royal No.1.

Dù sao những nơi này vốn là do Lâm Hàn chiếm về, tiếp nhận lại cũng là lẽ thường, không có gì lạ cả.

Vài thân tín của Trần Nam cũng đã theo anh ta rời đi.

Không lâu sau, Ngô Xuyên và Nhan Thành nhận được thông báo của Lâm Hàn bèn nhanh chóng chạy từ bệnh viện đến Royal No.1.

Bên trong căn phòng.

"Anh Hàn!"

"Anh Hàn!"

Sau khi vào phòng, Ngô Xuyên và Nhan Thành đồng loạt gọi.

"Ừ, Ngô Xuyên, bắt đầu từ hôm nay, giao vùng xám Kim Lăng cho anh quản lý", Lâm Hàn thẳng thắn nói:

"Còn Nhan Thành là người đứng thứ hai, cậu cố gắng trợ giúp cho Ngô Xuyên, đồng thời cũng nên đi theo Ngô Xuyên học hỏi và rèn luyện thêm".

"Vâng, anh Hàn!"

Ngô Xuyên có hơi xúc động nhìn Lâm Hàn, trong lòng tràn đầy cảm kích, nhưng cũng không nhiều lời, dù sao anh ta cũng đi theo Lâm Hàn khá lâu rồi nên cũng hiểu rõ tính tình của anh.

Hiện tại, Lâm Hàn rất tin tưởng anh ta, Ngô Xuyên chỉ cần làm Lâm Hàn hài lòng là được, những câu cảm ơn sáo rỗng kia hoàn toàn không cần thiết.

Mà Nhan Thành lại khá bất ngờ, mặc dù lúc ở bệnh viện Lâm Hàn cũng đã thông báo rồi, bảo rằng sẽ giao vùng xám Kim Lăng cho Ngô Xuyên và cậu ấy quản lý.

Nhưng, lúc đó Nhan Thành cũng không nghĩ nhiều, nhờ Ngô Xuyên cậu ấy mới biết được, theo như lời Lâm Hàn, vùng xám Kim Lăng ở đây vậy mà dường như là toàn bộ vùng xám Kim Lăng...

Điều này chẳng phải là đồng nghĩa với "ông vua" vùng xám Kim Lăng sao?

Cậu ấy không ngờ, Lâm Hàn lại giao trọng trách nặng nề như vậy cho cậu ấy.

"Anh Hàn, tôi..."

Nhan Thành há miệng không thốt nên lời, một mặt là kích động, mặt khác cũng lo lắng mình không làm tốt nhiệm vụ được giao.

Dù sao, trước đây cậu cũng chỉ là một người nhà quê mà thôi, có biết gì đâu chứ?

Lâm Hàn bật cười, lại nói:

"Không sao đâu, có Ngô Xuyên ở đây mà, cậu cứ đi theo hỗ trợ là được, đồng thời cũng học hỏi và rèn luyện cho thật tốt, sau này còn để mình cậu đảm đương một mặt nữa chứ".

"Nhưng mà tôi..."

Nhan Thành còn định nói thêm, Lâm Hàn lại khoác tay cắt ngang, không muốn nghe nữa.

Trải qua chuyện ở quán ăn, Lâm Hàn đã thấy rõ tố chất Nhan Thành không tệ, vừa gan dạ lại có đầu óc, chỉ là còn hơi thiếu kinh nghiệm, mai này năng lực của cậu ấy có khi chẳng thua Ngô Xuyên bao nhiêu.

Như hôm ở quán ăn, dưới tình thế không lối thoát, một mình cậu ấy dám xông vào giữa đám tay sai của Hoàng Bạch Đào cứu Lâm Hàn từ trong quán ăn ra, một người tầm thường thì không thể nào làm được chuyện này.

"Gần đây xảy ra khá nhiều chuyện, bên ngoài có áp lực từ nhà họ Hoàng, nội bộ thì Trần Nam phản bội, khó tránh sẽ xảy ra khúc mắc trong lòng nhiều người, sau này hai người còn phải tốn nhiều công sức giải quyết những vấn đề này đấy", Lâm Hàn lại dặn dò.

Ngô Xuyên và Nhan Thành cùng gật đầu.

Lâm Hàn lại nói:

"Đúng rồi, chúng ta đã hoàn toàn trở mặt với bên nhà họ Hoàng, sau này ắt hẳn sẽ có một cuộc chiến không khoan nhượng, mặc dù ở Kim Lăng không có bao nhiêu thế lực nhà họ Hoàng, nhưng bọn họ chắc hẳn sẽ cử người ở tỉnh Hoản đến".

"Chuyện này rất quan trọng, hai người phải chuẩn bị chu toàn, để cho mọi người sẵn sàng nghênh chiến".

Ngô Xuyên nghe vậy, sắc mặt nghiêm túc hẳn lên, chuyện liên quan đến nhà họ Hoàng anh ta đương nhiên hiểu rõ.

Dù bản thân là người đứng đầu thế lực vùng xám khổng lồ ở Hoa Đông, anh ta biết nhà họ Hoàng này vẫn khá kinh khủng, đến lúc đó nếu có giao đấu thì nhất định số lượng thương vong sẽ cao ngất.

Thời gian chuẩn bị trước mắt cũng chẳng còn bao nhiêu.

"Được, tôi sẽ căn dặn mọi người bắt đầu chuẩn bị", Ngô Xuyên nói.

Lâm Hàn luôn rất yên tâm về Ngô Xuyên, anh gật đầu rồi dẫn đám người Tôn Hàn Các rời đi.

Ra khỏi Royal No.1, Lâm Hàn khẽ thở dài, một người anh em như Trần Nam đã ra đi, sao anh không buồn cho được.

Nhưng, đã làm sai thì phải chịu phạt.

Lâm Hàn quay sang nhìn Đinh Phong nói: "Cảnh sát Đinh, anh về trước đi, tạm thời tôi không sao, anh cũng không cần lo về sự an toàn của tôi".

Đinh Phong hơi do dự, anh ta nói: "Ông Thang bảo tôi đến bảo vệ cậu, nên an toàn của cậu là quan trọng nhất, tôi vẫn nên đi theo cậu thì hơn".

Lâm Hàn thấy vậy bất lực lắc đầu, xem ra Thang Ân Đình kia bị mẹ mình hù khiếp vía rồi, không thì sao lại lo được lo mất cho an toàn của anh như vậy.

Nhưng, có một tay thiện xạ bên cạnh, an toàn của Lâm Hàn được đảm bảo hơn nhiều.

"Được rồi, vậy anh cứ theo tôi đi".

Lâm Hàn nói, dẫn mọi người quay về biệt thự nghỉ dưỡng Đức Hoa.

Dù sao bên đó có tận hai cái biệt thự, không lo thiếu chỗ ở.

...

Sáng sớm hôm sau, Lâm Hàn vừa định đi rửa mặt, anh phát giác trong màn hình webcam thu được một khuôn mặt trung niên đầy uy nghiêm, người nọ đang đứng trước cổng biệt thự.

Xung quanh biệt thự đều đã lắp đặt camera giám sát, vì thế Lâm Hàn có thể thấy hết hình ảnh xung quanh một cách dễ dàng từ trong máy tính.

Lâm Hàn ngờ ngợ bước ra mở cửa.

"Ông là?", Lâm Hàn hỏi.

Người đàn ông trung niên kia mặc vest, cả người toát ra khí chất uy nghiêm.

Mà đây là uy nghiêm của một người làm công chức mới có.

Người trung niên vừa thấy Lâm Hàn lập tức hơi cúi chào, kính cẩn nói:

"Cậu Lâm, tôi là Thang Ân Đình, nghe nói cậu bị thương nên đặc biệt đến thăm".

Lâm Hàn nhìn Thang Ân Đình, anh đoán không sai, người đứng đầu Kim Lăng đã đích thân đến tận nhà.

"Ông là ông Thang sao, hôm qua cảm ơn ông đã cử Đinh Phong đến hỗ trợ, nhanh vào đi, sao không gõ cửa vậy? Đợi lâu chưa?"

Lâm Hàn nghiêng người mời Thang Ân Đình vào biệt thự.

Bất kể Thang Ân Đình này nhận lệnh ai làm việc, nhưng có một điều là ông ta đã cử người đến cứu Lâm Hàn, vì vậy Lâm Hàn vẫn khá có hảo cảm với ông ta.

"Tôi cũng vừa đến thôi, sợ quấy rầy cậu Lâm nghỉ ngơi nên mới đứng chờ không nhấn chuông".

Thang Ân Đình cười xòa, không ngờ Lâm Hàn lại khách sáo đến vậy.

Ông ta vốn tưởng người mà vị khách quý kia bảo ông ta bảo vệ sẽ rất kiêu căng, nhưng chàng thanh niên này lại vô cùng bình dị gần gũi, lại còn rất nể mặt ông ta.

Dù sao Thang Ân Đình cũng là người đứng đầu Kim Lăng, đến tận nhà thăm hỏi thì bất kỳ người nào cũng sẽ cảm thấy rất vinh hạnh.

Hôm nay, ông ta xuống nước ghé thăm một người trẻ tuổi, nếu chuyện này được đồn đãi khắp Kim Lăng, chắc hẳn người dân toàn thành phố sẽ phải há hốc cả mồm.

Sau khi vào nhà, hai người đều ngồi xuống.

Lâm Hàn rót cho Thang Ân Đình một tách trà:

"Ông Thang, chuyện hôm qua thật sự rất cảm ơn ông".

"Cậu Lâm khách sáo quá, đây là chuyện tôi nên làm thôi!", Thang Ân Đình vội vươn tay nhận tách trà, cười xòa nói.
Chương 467: Nhà hàng Trường Sơn

Lâm Hàn khẽ gật đầu, cũng không nói thêm, lời cảm ơn mà lặp lại quá nhiều sẽ làm người ta cảm thấy giả tạo.

Thang Ân Đình cũng không trò chuyện nữa mà đi thẳng vào vấn đề: "Sức khỏe cậu Lâm hiện tại sao rồi? Mà nguyên nhân tôi đến hôm nay là vì tôi đã xem camera giám sát tại hiện trường, đã có mấy gã bịt mặt chết ở quán ăn và thêm 6 nhân viên phục vụ bị thương nhẹ".

"Bệnh viện nhân dân khu Tần Hoài cũng có bảo vệ chết và bị thương. Hơn nữa, chuyện này đã gây nên ảnh hưởng không nhỏ, có không ít người dân thành phố đã quan tâm đến sự kiện này, thậm chí họ đang lo lắng ngày nào đó liệu bản thân sẽ bị cuốn vào những chuyện này hay không".

Sắc mặt Thang Ân Đình nghiêm túc: "Những tên đó đều rất hung bạo, bọn chúng đã hủy hoại bầu không khí yên bình ở Kim Lăng. Tối hôm qua, cánh cửa hệ thống an ninh công cộng gần như bị các phóng viên báo đài giẫm nát, bọn họ đều rất quan tâm đến nguyên nhân của sự kiện này".

"Nếu không có người đứng đầu là tôi áp chế cánh truyền thông, không để cho bọn họ viết lung tung, sự kiện này sẽ càng đẩy đi xa hơn, nói không chừng còn tạo nên khủng hoảng trong lòng người dân thành phố!"

Ánh mắt Lâm Hàn lập lòe, không ngờ vì chuyện riêng của mình mà lại tạo nên ảnh hưởng lớn như vậy.

Anh mở miệng nói: "Tôi chỉ bị thương nhẹ, không có vấn đề gì cả".

"Còn về sự kiện này, nguyên nhân chính là do tôi bị một người bạn phản bội, bị cả hai phe đối địch nhằm vào và mai phục. Một trong số đó là đến từ Tam Giác Vàng, phe còn lại là người trong vùng xám của nhà họ Hoàng".

Lâm Hàn kể lại sơ lượt về những chuyện đã xảy ra.

Thang Ân Đình nghe xong, suy tư một lát rồi nhìn về phía Lâm Hàn với biểu cảm đầy nghiêm nghị:

"Cậu Lâm, nếu đám người đến từ Tam Giác Vàng đã chết, ta tạm gác qua một bên đi. Còn về vùng xám nhà họ Hoàng thì tôi có biết, tôi nghĩ tôi có thể giúp cậu một tay!"

"Ồ? Ông có thể giúp tôi à?"

Lâm Hàn khá bất ngờ, dù sao đối phương cũng là người đứng đầu Kim Lăng, nếu ông ta vận dụng lực lượng cảnh sát giúp mình thì sẽ làm trái nguyên tắc.

Thang Ân Đình gật đầu, nói tiếp:

"Nhà họ Hoàng này đã tồn tại rất lâu rồi, là thế lực tàn dư của đại ca Hoàng Kim Vinh ở Đông Hải vào thế kỷ trước. Bây giờ, Hoa Hạ đang càn quét thế lực đen tối, nói thật thì chúng tôi đã để mắt tới nhà họ Hoàng từ lâu rồi".

"Có điều, phe cánh bọn họ thật sự quá lớn, lại còn có rất nhiều dây mơ rễ má với các thế lực khác, chúng tôi vẫn một mực không tìm ra được cách và cũng chưa có cơ hội một lưới tóm gọn bọn chúng".

"Nhưng lần này lại không giống vậy. Nhà họ Hoàng vì đối phó cậu Lâm mà đã cử đi rất nhiều nhưng cũng thất bại, có lẽ đợt sau sẽ lại cử nhiều hơn nữa. Đến lúc đó, đương nhiên cảnh sát chúng tôi phải ra quân tiêu diệt phần lớn thế lực của bọn chúng, vừa hay cũng là càn quét thế lực đen tối, thuận theo lòng dân mà thôi!"

Thang Ân Đình lại cười nói:

"Đương nhiên, hoặc là làm chúng tổn thất nặng nề, hoặc là tiêu diệt luôn nhà họ Hoàng, với tôi mà nói cái nào cũng là một thành tích chính trị cả".

"Thế lực nhà họ Hoàng phân bố khắp nơi ở Hoa Đông, bọn chúng đã đóng chiếm rất lâu rồi, chúng tôi vẫn luôn đau đầu về chuyện này. Nếu như lần này thật sự thành công, và cộng thêm những thành tích trước đó, thậm chí Thang Ân Đình tôi có thể đến thủ đô nhậm chức rồi!"

Lâm Hàn nghe xong, cũng khá ngạc nhiên, Thang Ân Đình này thẳng thắn ghê, nhưng ngẫm lại Lâm Hàn cũng hiểu, nếu có Thang Ân Đình hỗ trợ tiêu diệt nhà họ Hoàng, đối với anh, ông ta và cả dân chúng cũng đều có lợi.

Một mũi tên bắn tận 3 con chim, sao lại không đồng ý chứ?

Hơn nữa, đây cũng là chuyện công, có thể hỗ trợ Lâm Hàn tiêu diệt thế lực nhà họ Hoàng mà không phạm phải nguyên tắc nào cả.

"Không tồi!"

Lâm Hàn gật đầu: "Ông Thang, tôi đồng ý lời đề nghị của ông, nhưng lần này, nhà họ Hoàng đã dùng nhiều người và súng như vậy. Sau này, có thể số lượng sẽ càng tăng hoặc nhiều tinh anh hơn, lực lượng cảnh sát Kim Lăng có đủ không? Cũng phải giảm thiểu thương vong hết mức có thể nữa".

Đương nhiên Thang Ân Đình đã nghĩ đến chuyện này, ông ta nói:

"Chuyện này cậu Lâm không cần lo, chỉ dựa vào lực lượng cảnh sát Kim Lăng chỗ tôi quả thật sẽ chịu thương vong không nhỏ, nhưng tôi có thể liên lạc đồng sự ở tỉnh Hoản, cùng nhau vạch ra kế hoạch, tiến hành càn quét thế lực đen tối quy mô liên tỉnh".

"Nhưng chuyện này cần có thời gian, cũng phải mất vài ngày, cậu Lâm phải chờ đợi thêm một lúc".

Lâm Hàn nghe vậy, cũng đã yên tâm hơn, Thang Ân Đình nói có lý, nhà họ Hoàng chiếm đóng vùng xám Hoa Đông đã lâu rồi, với sức một mình Thang Ân Đình nếu muốn diệt tận quả thật rất khó.

Nhưng nếu bắt tay được với bên tỉnh Hoản, chắc hẳn không thể xảy ra sai sót.

Dù sao Thang Ân Đình cũng đại diện cho chính phủ!

Bằng cách này, mọi chuyện đã dễ thở hơn, còn về thời gian, dù bây giờ đã khá khẩn trương, nhưng chắc cũng kịp thôi.

"Được, vậy bây giờ ông nhanh chóng liên lạc với bên kia để sắp xếp kế hoạch đi, tôi đoán đám người nhà họ Hoàng sẽ đến ngay đấy", Lâm Hàn nói.

"Vâng", Thang Ân Đình nói xong thì đứng dậy: "Vậy cậu Lâm nghỉ ngơi dưỡng thương đi, tôi xin phép về để liên lạc với bên tỉnh Hoản".

Lâm Hàn khẽ gật đầu, Thang Ân Đình liền nhanh chóng rời đi.

Sau khi Thang Ân Đình đi, Lâm Hàn vừa nghỉ ngơi không bao lâu thì nhận được một cú điện thoại lạ, Lâm Hàn nhấn nghe.

"Alo, anh Lâm à, tôi là Hạ Sương đây, trưa nay công ty giải trí Tinh Quang có một buổi tiệc, anh là cổ đông lớn thứ hai, nếu có thời gian anh nên ghé qua chút nhé, hiện giờ anh có rảnh không?", trong điện thoại là giọng nói trong trẻo của Hạ Sương.

Lâm Hàn đảo mắt, nhớ lại chuyện đã mua cổ phần của công ty giải trí Tinh Quang, nên anh đã đồng ý tham gia buổi tiệc kia.

"Được, tôi sẽ đến, cô gửi cho tôi thời gian và địa điểm đi", Lâm Hàn nói.

"Được!"

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Hàn nằm tắm nắng trên ghế dài cạnh hồ bơi, hiếm khi anh được thư giản như thế.

Từ khi được hủy bỏ lệnh cấm vận đến giờ, cuộc sống Lâm Hàn không bao giờ được nhàn nhã đến vậy, mỗi ngày lại càng bận rộn hơn, lâu lắm rồi mới có thời gian rãnh rỗi như này.

Mà sự nhàn nhã này lại dường như là điềm tĩnh lặng trước khi bão tố ập đến.

Khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi một chút, Lâm Hàn lại phải đứng lên thay quần áo chuẩn bị ra cửa.

Thời gian diễn ra buổi tiệc là trưa nay, tại một nhà hàng 5 sao tên là Trường Sơn, chỗ này cách trụ sở chính công ty giải trí Tinh Quang không xa.

Lâm Hàn cũng tiện tay báo cho Tần Liên biết thời gian và địa điểm, bảo cô cũng đến đó.

Sau nay, Tần Liên muốn phát triển trong showbiz thì ắt hẳn cũng phải tham gia không ít bữa tiệc như này, xem như là đi trước làm quen vậy.

Đương nhiên, những chuyện quy tắc ngầm bẩn thỉu trong showbiz Lâm Hàn sẽ loại bỏ hết cho Tần Liên.

Khoảng 10 giờ, Lâm Hàn đã đến nơi.

Vừa tới, Lâm Hàn đã nhìn thấy Tần Liên đứng ở bên đường đợi mình, cô ấy mặc một chiếc váy màu tím, trông khá đoan trang nhưng cũng không kém phần quyến rũ, giữa trán còn có một nốt ruồi son, trông cứ như một cô gái bước ra từ trong tranh vẽ, làm không ít người phải ngoái đầu nhìn chăm chăm.

Bữa tiệc hôm nay ngoại trừ các cổ đông công ty giải trí Tinh Quang, còn có một vài ngôi sao hạng B, hạng C, và idol mạng cùng đến dự.

Vì thế ở đây cũng có không ít người nổi tiếng, ngôi sao quần áo sặc sỡ, ngoại hình bốc lửa.

Nhiều cô đều đứng cạnh xế xịn, tay cầm điện thoại chụp ảnh, trong nhóm những người đang cười nói đều là các hot girl.

Nhưng, khi đứng trước Tần Liên, mấy người này lại kém hơn, khí chất thì hoàn toàn thua xa, hầu hết ánh mắt của những người đi ngang đều bị Tần Liên hấp dẫn.
Chương 468: Lại gặp Trần Thông

Những người này quan sát Tần Liên rồi bàn luận xôn xao.

“Người đẹp này xinh thật, cô ấy cũng là người của công ty giải trí Tinh Quang chúng ta à? Sao tôi chưa nghe nói bao giờ?”

“Xinh thế này chẳng lẽ là người mới gia nhập công ty?”

“Khuôn mặt này rất có khí chất, chỉ là không biết ca hát, nhảy múa, diễn xuất, khả năng công ty cũng sẽ dốc không ít tài nguyên cho cô ấy, tuỳ tiện thôi cũng có thể nổi tiếng được!”

“Nhìn cô ấy có vẻ là đang đợi ai, có thể khiến người đẹp thế này chờ, không biết là người thế nào?”



Thoáng chốc, Tần Liên dường như đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

Nhưng Lâm Hàn ở xa thấy thế thì hơi ngạc nhiên, Tần Liên chỉ đứng đó thôi cũng có thể thu hút sự chú ý của mọi người như vậy, thật nằm ngoài dự đoán của anh.

“Mọi người nói xem người đẹp thế này sẽ chờ người như thế nào?”

“Tôi đoán là một anh chàng siêu đẹp trai!”

“Nông cạn! Đẹp trai thì có ích gì? Trong xã hội này, có tiền mới là vua, người mà cô ấy chờ chắc chắn là người giàu có, hơn nữa không phải là người giàu có bình thường đâu”.

Lời này vừa thốt ra, mấy người bên cạnh cũng cảm thấy có lý, lập tức trở nên hâm mộ, có quyền có thế thật tốt, có thể được người đẹp cấp độ này chủ động.

Khi mọi người đang bàn tán xôn xao, một người trẻ tuổi lọt vào tầm mắt họ, anh đi thẳng tới chỗ Tần Liên.

“Không phải chứ? Lẽ nào tên này là người mà người đẹp kia đang chờ?”

“Tôi thấy không phải đâu, chắc là tới bắt chuyện thôi. Người này cũng không biết xấu hổ, chẳng tự nhìn lại xem mình thế nào, sao lại dám tới bắt chuyện với người đẹp thế này chứ?”

“…”

Ánh mắt mọi người nhìn chàng thanh niên đều có vẻ khinh thường.

Thậm chí một vài người qua đường không nhìn nổi nữa, vội vàng lại gần, chuẩn bị bảo vệ Tần Liên.

Lúc này, Lâm Hàn đã tới trước mặt Tần Liên, nhẹ giọng nói:

“Đi thôi”.

Tần Liên quay đầu lại, nhìn thấy là Lâm Hàn thì mỉm cười, gật đầu đi theo.

Những người qua đường xung quanh nhìn thấy nụ cười ngọt ngào này, ai nấy đều kinh ngạc.

Đồng thời cũng ghen tỵ, hâm mộ, không ngờ người đẹp thật sự đang chờ thanh niên này!

Lâm Hàn cũng cảm nhận được ánh mắt của những người qua đường xung quanh, nhưng anh vẫn bình tĩnh tự nhiên, chẳng hề quan tâm.

Hai người vừa đến cửa khách sạn, một người đàn ông mặc vest đi về phía anh.

Người đàn ông này có mái tóc ngắn, còn có mụn ở hai bên má.

Lâm Hàn liếc nhìn, cảm thấy hơi quen, sau đó anh lập tức nhớ ra.

Người đàn ông này chính là Trần Thông, giáo viên dạy ghi-ta ở Trung tâm Punk.

Trần Thông nhìn thấy Lâm Hàn cũng sững sờ, sau đó lập tức nhận ra.

“Hế, Lâm Hàn, là cậu à?”

Trần Thông khẽ cười, nói thật đến giờ anh ta đều rất ghen tỵ với Lâm Hàn.

Thứ nhất, Lâm Hàn là người từ tỉnh khác đến, Trần Thông là người Kim Lăng, nên coi thường Lâm Hàn.

Thứ hai, Lâm Hàn mua được GMC, trình độ ghi-ta cũng cao hơn anh ta, khi ở Trung tâm Punk, những giáo viên nữ đều có ấn tượng tốt về Lâm Hàn.

Cũng chính vì điều này, Trần Thông mới rời khỏi Trung tâm dạy ghi-ta Punk, đến công ty giải trí Tinh Quang.

“Lâm Hàn, không ngờ thật sự là cậu, hôm nay khách sạn này đã được công ty giải trí Tinh Quang bao trọn rồi, không chào đón người khác, cậu mau cút khỏi đây đi!”

Trần Thông nói thẳng, vẻ mặt không kiên nhẫn.

“Bao rồi tôi cũng có thể vào, bây giờ tôi cũng là người của giải trí Tinh Quang”, Lâm Hàn cười nhạt, nói thẳng.

“Hả? Cậu cũng có tư cách vào giải trí Tinh Quang?”

Trần Thông nghe vậy hơi bất ngờ, công ty giải trí Tinh Quang là công ty giải trí được lên bảng xếp hạng ở Hoa Hạ, hơn nữa còn là công ty niêm yết thị trường, mấu chốt là không tuyển người ngoài.

Anh ta không hiểu tại sao Lâm Hàn lại vào được đây?

Mặc dù ghen tỵ và phẫn nộ với Lâm Hàn, nhưng anh ta biết tên này sẽ không nói dối, khả năng là đã được vào công ty này làm rồi.

“Hửm?”

Ánh mắt Trần Thông lại sáng lên, nhìn vào Tần Liên bên cạnh Lâm Hàn.

Đương nhiên anh ta từng gặp Tần Liên, trước đây anh ta còn hỏi Lâm Hàn xin thông tin liên lạc của Tần Liên!

“Chào người đẹp, tôi là Trần Thông, cô đến công ty giải trí Tinh Quang để phát triển đúng không?”

Trần Thông lập tức trở nên nhiệt tình: “Tôi nói cô nghe, tôi quen một ông chủ của giải trí Tinh Quang, tôi nói với người đó một tiếng, chắc chắn cô sẽ được đào tạo, sau này đảm bảo cô sẽ nổi tiếng đình đám!”

Tần Liên cau mày, nếu không phải người này có quen Lâm Hàn thì cô không muốn nói chuyện với anh ta. Cô lạnh nhạt đáp:

“Tôi là Tần Liên, không cần phiền đến anh, tôi là nghệ sĩ do anh Lâm ký hợp đồng, có anh ấy là được rồi”.

Trần Thông nghe vậy thì sửng sốt, không ngờ Tần Liên lại được Lâm Hàn ký hợp đồng?

Lúc này Trần Thông đã coi Lâm Hàn là người đại diện của công ty giải trí Tinh Quang.

Ở giải trí Tinh Quang có rất nhiều người đại diện, hơn nữa vào làm việc cũng không yêu cầu năng lực gì, chủ yếu là chịu tránh nhiệm ký hợp đồng, đào tạo nghệ sĩ.

Theo anh ta, Lâm Hàn khả năng là người đại diện của công ty giải trí Tinh Quang.

“Người đẹp, sao cô lại ký được hợp đồng với tên Lâm Hàn này thế? Cậu ta không có năng lực, trong tay cũng chẳng có tài nguyên gì, tư chất của cô tốt thế này, đi theo cậu ta thật là lãng phí, không bằng đi theo tôi đi”.

Trần Thông tỏ vẻ tự tin: “Với năng lực và quan hệ trong tay tôi, tôi đảm bảo có thể giúp cô có được nhiều tài nguyên trong công ty giải trí Tinh Quang, khiến cô trở thành một cái tên nổi tiếng ngay lập tức, thế nào?”

Đối mặt với những lời niềm nở của Trần Thông, Tần Liên vẫn lạnh mặt:

“Không cần”.

Nói xong Tần Liên hơi lùi về phía sau, đứng sau lưng Lâm Hàn, hiển nhiên không muốn để ý tới Trần Thông.

Tuy ngoài mặt cô vẫn bình tĩnh, nhưng thực ra cô rất ghét Trần Thông.

Đừng nói bây giờ Tần Liên đang có một ông chủ cực kỳ đáng tin cậy như Lâm Hàn, cho dù không có thì cô cũng không đi theo Trần Thông. Chỉ nhìn thôi cũng biết, đi theo anh ta chắc chắn sẽ phải sử dụng quy tắc ngầm, sao đáng tin được như Lâm Hàn?

Trần Thông trông thấy vậy cũng hơi lúng túng, nhưng sau một lúc suy nghĩ, anh ta lại yên tâm.

Cho dù người đẹp này đã ký hợp đồng với Lâm Hàn, nhưng anh ta quen ông chủ của giải trí Tinh Quang, muốn có được cô chẳng phải dễ như trở bàn tay sao?

Đến lúc đó, chẳng phải muốn làm gì thì làm sao, làm gì có chuyện cô ta tự quyết định?

Lâm Hàn không thèm để ý đến Trần Thông, anh dắt Tần Liên đi vòng qua anh ta, vào trong khách sạn.

Nhìn theo bóng lưng Lâm Hàn rời đi, trong mắt Trần Thông hiện lên ý lạnh:

“Tên hai lúa đến từ tỉnh ngoài này, thật sự cho rằng mình ký hợp đồng với Tần Liên là có thể làm gì à? Trong tay cậu không có quan hệ, không có bối cảnh, đến khi ấy Tần Liên chẳng phải vẫn dễ dàng bị tôi kéo về sao?”

Nghĩ như vậy, Trần Thông cười xấu xa rồi cũng đi vào khách sạn.

Họ đi thang máy chẳng mấy chốc đã đến được tầng cao nhất của khách sạn Trường Sơn.

Đây là một đại sảnh sang trọng cực lớn, đã được bao trọn hoàn toàn. Đèn đuốc sáng trưng, có tiếng đàn piano du dương, từng đôi nam nữ đi lại bên trong, hoặc là dừng lại nói chuyện, cười cười nói nói.

Đây đều là người của công ty giải trí Tinh Quang.

Công ty giải trí Tinh Quang rất lớn, mỗi bộ phận trong công ty thường có những nhiệm vụ riêng, nhưng những buổi liệc lớn thế này có rất ít.

Vậy nên sau khi gặp mặt, mọi người đều nhiệt tình, trò chuyện giao lưu, gắn kết mối quan hệ, như vậy sau này bản thân cũng có thể phát triển tốt hơn.
Chương 469: Điều kiện của Trần Thông

Dù sao hiện tại trong showbiz Hoa Hạ, ngôi sao, tiểu thịt tươi muốn nổi tiếng thì chỉ riêng diễn xuất và thực lực thôi là chưa đủ.

Điều quan trọng nhất vẫn là mối quan hệ, thực lực của nghệ sĩ thực ra cũng không ảnh hưởng quá nhiều.

Nhìn thấy khuôn mặt xa lạ của Lâm Hàn, hầu hết mọi người đều không thèm quan tâm, hiển nhiên là không để anh vào mắt.

Nhưng khi nhìn thấy Tần Liên, ánh mắt mọi người đều sáng lên, trong đó có vẻ kinh ngạc.

Đặc biệt là một số người đàn ông, khi nhìn thấy Tần Liên, trong mắt họ đều hiện lên vẻ thèm muốn.

Một số người còn đi vài bước về phía Tần Liên.

Trong đại sảnh, ngoài một số người nổi tiếng trên mạng hay ngôi sao thì phần lớn họ đều là người đại diện, có trách nhiệm đào tạo người nổi tiếng.

Hiển nhiên những người này đều nhìn trúng Tần Liên.

Lúc này Trần Thông cũng vào đại sảnh, thấy nhiều người nhìn Tần Liên như vậy, anh ta đảo mắt, lập tức hiểu ra.

“Haha, mọi người đều chỉ quan tâm đến người đẹp nha!”

Trần Thông bật cười, hiển nhiên có quen biết những người này:

“Để tôi giới thiệu với mọi người, người đẹp này tên là Tần Liên, vừa mới gia nhập công ty giải trí Tinh Quang chúng ta”.

“Mới gia nhập?”

“Vậy đã có người đại diện nào đào tạo cô ấy chưa?”



Mắt những người đó đều sáng lên, nếu phía sau Tần Liên chưa có người đại diện thì cô nhất định là một miếng bánh ngọt.

Với tư chất của Tần Liên, chỉ cần đào tạo một chút chắc chắn sẽ cực kỳ nổi!

Khi đó đương nhiên người đại diện cũng được thơm lây.

“Haha, tôi biết mọi người đang nghĩ gì!”

Trần Thông cười lớn, chỉ vào Lâm Hàn:

“Nhưng có thể phải khiến mọi người thất vọng rồi, vì Tần Liên đã có người đại diện, chính là người này”.

“Cậu ta?”

“Cậu nhóc này là ai? Tôi chưa gặp bao giờ”.

“Người mới tới à?”

Ánh mắt mọi người nhìn Lâm Hàn đều mang theo vẻ lạ lẫm.

Thậm chí họ còn chẳng quen người thanh niên này.

“Mọi người không biết cũng là điều bình thường, người này là Lâm Hàn, mới gia nhập công ty chúng ta!”, Trần Thông lại nói:

“Nhưng cậu ta là một người mới, Tần Liên là nghệ nhân có tư chất cực phẩm, để cậu ta đào tạo có phải là lãng phí nhân tài không?”

“Lâm Hàn này không có kinh nghiệm, không có trình độ, không có quan hệ, không có tài nguyên, Tần Liên ở trong tay cậu ta chắc chắn sẽ bị huỷ hoại!”

Khi nghe những lời này, tất cả mọi người trong đại sảnh đều nhìn Lâm Hàn, bàn luận sôi nổi.

“Chết tiệt, thằng nhóc này dẫm phải vận cứt chó gì mà lại ký được hợp đồng với nghệ sĩ tuyệt vời thế này?”

“Ký hợp đồng thì có ích gì, cậu ta cũng là người mới, biết đào tạo ngôi sao không?”

“Lãng phí của trời, lãng phí nhân tài!”

“Nếu Tần Liên vào tay tôi, trong vòng nửa năm tôi có thể khiến cô ấy nổi tiếng khắp cả nước!”



Mọi người đều nhìn Lâm Hàn bằng ánh mắt khinh thường.

Nhất thời, tiếng cười vang lên không ngớt trong đại sảnh.

Trần Thông đắc ý nhìn Lâm Hàn, bao nhiêu người chế giễu, hẳn Lâm Hàn phải mất mặt lắm đây!

Nhưng điều khiến anh ta ngạc nhiên là vẻ mặt Lâm Hàn vẫn bình tĩnh, trông anh không có chút gì là xấu hổ.

“Giả vờ bình tĩnh được đấy, tôi xem cậu có thể giả vờ tới khi nào!”

Trần Thông thầm nghĩ trong lòng, nhưng ngoài miệng lại nói: “Lâm Hàn, cậu nói cậu là người của công ty giải trí Tinh Quang. Nhưng người đại diện của giải trí Tinh Quang đều ở đây, hình như không ai biết cậu cả! Không phải là cậu lẻn vào đây đó chứ?”

“Vậy những điều cậu vừa nói, cậu bảo cậu là người của công ty chúng tôi, có phải là lừa tôi không?”

Lúc này, một người đàn ông trung niên mặc vest cầm ly rượu đi tới, có vẻ rất quen với Trần Thông, ông ta nhìn Lâm Hàn đầy nghi hoặc:

“Cậu nhóc, tôi là nhân viên kỳ cựu ở công ty giải trí Tinh Quang, từ khi thành lập tôi đã ở đây. Tôi biết tất cả người đại diện trong công ty, nhưng tôi chưa gặp cậu bao giờ, rốt cuộc cậu có phải người đại diện của công ty giải trí Tinh Quang không? Cho tôi xem giấy phép lao động đi”.

“Tôi không có giấy phép lao động”.

Lâm Hàn lắc đầu, anh là cổ đông của giải trí Tinh Quang thì lấy đâu ra giấy phép lao động?

“Không có giấy phép lao động? Vậy mời cậu ra khỏi đây”.

Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói: “Bảo vệ của giải trí Tinh Quang đều là đám vô dụng, quản lý không nghiêm, không ngờ lại để người không có giấy phép lao động trà trộn vào, còn mạo danh là người đại diện của công ty giải trí Tinh Quang chúng tôi!”

Trần Thông thấy vậy thì khoác vai người đàn ông trung niên, vẻ mặt thân thiết bảo: “Ông Trần, tôi quen người này, ông chờ tôi một lát, tôi thương lượng cùng cậu ta trước nhé?”

Người đàn ông trung niên gật đầu: “Nếu không thương lượng được thì bảo tôi, tôi lập tức gọi bảo vệ đuổi tên này đi!”

“Được, được”.

Trần Thông gật đầu lia lịa, nhìn người đàn ông trung niên rời đi.

Thấy người đàn ông trung niên đi xa, dáng vẻ khom lưng cúi đầu của Trần Thông lập tức biến mất, anh ta đắc ý nhìn Lâm Hàn: “Thế nào? Bây giờ đã hiểu chưa?”

“Hiểu cái gì?”, ánh mắt Lâm Hàn nhìn Trần Thông như nhìn một kẻ ngốc.

Anh thầm nghĩ lát nữa anh phải phản hồi, chấn chỉnh lại công ty giải trí Tinh Quang, nếu không sớm muộn gì công ty cũng bị loại người như Trần Thông phá hỏng.

Dù sao anh cũng đã đầu tư tiền, anh không muốn điều này tiếp diễn trong tương lai.

Nghe vậy Trần Thông cười nói: “Cậu biết ông Trần vừa nãy là ai không? Ông ấy là ông chủ của giải trí Tinh Quang, tôi được ông ấy đưa vào đây làm. Khi còn nhỏ ông ấy chăm sóc tôi rất nhiều, luôn coi tôi như em ruột để chăm sóc”.

“Tôi đến đây, có ông Trần ở đây, những người đại diện khác đều phải nể mặt tôi”.

“Rồi sao?”, Lâm Hàn tỏ vẻ thờ ơ.

Trần Thông nghe xong thì sửng sốt, gần như tức giận, không ngờ Lâm Hàn lại hỏi anh ta “rồi sao”, lẽ nào không nghe ra ý của anh ta à?

Anh ta liếc nhìn Tần Liên rồi nói tiếp:

“Lâm Hàn, nếu cậu không phải người đại diện của giải trí Tinh Quang thì mau cút khỏi đây đi, tôi nhìn trúng Tần Liên rồi”.

“Nếu cậu là người đại diện thì bây giờ cậu chỉ có hai con đường. Một là cút khỏi giải trí Tinh Quang, nếu không với quan hệ của tôi và ông Trần, cậu và nghệ sĩ dưới tay cậu đừng mong có bất kỳ cơ hội phát triển nào”.

“Thứ hai là đi theo tôi, tôi có quan hệ, có mạng lưới, đảm bảo nghệ sĩ dưới tay cậu sẽ sớm phát triển, đương nhiên cậu cũng có thể kiếm được bộn tiền!”

Lâm Hàn nghe những lời này, khoé miệng anh nở nụ cười thú vị:

“Anh có lòng tốt vậy sao?”

“Haha, đương nhiên tôi cũng có yêu cầu, nếu không sao tôi lại giúp cậu?”

Trần Thông cười giễu: “Phải có điều kiện, nhưng điều kiện này sẽ không khiến cậu tổn thất chút nào, chỉ cần cậu hợp tác một chút là được”.

Lâm Hàn đã đoán được đại khái điều kiện của Trần Thông.

Trần Thông nói tiếp: “Điều kiện này thật ra rất đơn giản, chính là cậu hợp tác với tôi, để tôi với Tần Liên có một đêm hưởng thụ, thế nào?”

“Phụ nữ trong showbiz sớm muộn gì cũng phải dùng quy tắc ngầm, để tôi sử dụng quy tắc ngầm với nghệ sĩ của cậu thì cậu cũng không mất gì. Chưa biết chừng cô ấy cũng đồng ý, một đêm đổi lấy tương lai tốt đẹp, tôi…”

“Được rồi, đừng nói nữa”.

Lâm Hàn giơ tay, ngắt lời Trần Thông.

“Hửm?”

Trần Thông sửng sốt, vẻ mặt thoáng chốc trở nên u ám: “Lâm Hàn, cậu đừng không biết thức thời. Điều này với cậu mà nói là một cơ hội, tôi hy vọng cậu hãy nắm chắc”.

Lâm Hàn không để ý đến Trần Thông nữa, anh đi đến bên Tần Liên:

“Đi thôi, tìm một chỗ ngồi xuống, ăn chút gì đó trước, đợi buổi tiệc bắt đầu”.

“Ừm ừm!”

Tần Liên ngoan ngoãn gật đầu, đi theo Lâm Hàn đến chỗ ngồi trước.
Chương 470: Sếp Lý

Khi nhìn thấy Lâm Hàn bơ mình luôn, sắc mặt Trần Thông đen kịt y như đáy nồi.

"Đúng là một tên ngây thơ nông cạn, thực sự coi mình quan trọng lắm à? Cho cậu lựa chọn tốt thì không chịu, vậy đừng trách tôi ác!"

Trần Thông thầm nghĩ, rồi đi tìm người đàn ông trung niên họ Trần ban nãy.

"Anh Trần, tôi khuyên tên kia như thế nào cũng chẳng có tác dụng. Cậu ta cũng không phải người của công ty giải trí Tinh Quang, làm phiền anh đuổi cổ cậu ta đi. Sau đó, thuận tay giúp thằng đàn em là tôi một việc với...", Trần Thông cười nịnh, nhỏ giọng nói.

Người đàn ông trung niên này tên là Trần Thiên Bình - một trong số mấy ông tổng của công ty giải trí Tinh Quang.

Sau khi nghe xong, Trần Thiên Bình khẽ gật đầu:

"Tôi biết rồi".

Ông ta nói xong bèn đứng dậy đi.

Lâm Hàn và Tần Liên đang ăn tráng miệng thì thấy Trần Thông và người đàn ông trung niên ban nãy dẫn theo bảy tám bảo vệ cầm côn điện, đi đến bên cạnh hai người Lâm Hàn.

"Nhóc con, không phải người của công ty giải trí Tinh Quang mà lén lẻn vào thì thôi đi, đã vậy còn dám ăn quỵt, thế thì đừng trách chúng tôi không khách sáo!"

Trần Thiên Bình nói xong, vung tay lên, bảy tám tên bảo vệ nắm chặt côn điện, cười gằn, bao vây lấy hai người Lâm Hàn.

Thấy cảnh ấy, mọi người trong đại sảnh đều nhìn sang.

"Tên này cũng không biết là từ đâu ra, vừa tới đã đắc tội người khác, giờ thảm rồi".

"Bộ tính giật điện người ta hả? Hơi tàn nhẫn quá đó!"

"Lén lẻn vào, còn ăn quỵt, không giật cậu ta thì giật ai?"

...

Lâm Hàn thấy vậy, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lẽo, bảo Tần Liên lùi ra sau, chuẩn bị ra tay.

Chỉ với bảy tám tên bảo vệ bình thường này, thì anh vẫn chẳng coi ra gì đâu.

Không khí lập tức sặc mùi thuốc súng.

Trong đám người vây xem đằng sau có người hô: "Sếp Lý đến, mọi người mau tới tiếp đón!"

Tại đại sảnh.

Mấy tên bảo vệ và đám người vây xem Lâm Hàn nghe thấy ba từ sếp Lý đều khựng lại, nhìn về phía cửa ra vào.

Lúc này, một người đàn ông trung niên hơi béo ăn mặc sang trọng đang dẫn theo mấy người bước vào.

"Hoan nghênh sếp Lý, ông khỏe chứ!"

Tất cả mọi người trong đại sảnh gần như đều cúi đầu, hết mực cung kính, chỉ trừ Lâm Hàn và Tần Liên...

"Tên ngốc này đắc tội mình, bị đánh một trận coi như xong, giờ đắc tội sếp Lý chẳng phải chết chắc rồi à?", Trần Thông thấy thế, thầm nghĩ bụng.

Sếp Lý cũng vui vẻ ra mặt, nhìn công ty giải trí Tinh Quang trải qua bàn tay kinh doanh của mình mà trưởng thành lớn mạnh, đương nhiên là vui mừng khôn xiết rồi. Thấy mọi người tôn kính mình vậy, tâm trạng lại càng vui vẻ hơn.

Có điều, khi đưa mắt nhìn một lượt thấy có hai người vẫn đứng im không nhúc nhích, hoàn toàn không có vẻ gì là hoan nghênh và tôn kính mình.

Sếp Lý khẽ nhíu mày, đang chuẩn bị hỏi tội, thì bỗng cảm thấy gương mặt kia hơi quen quen.

Ông ta suy nghĩ một lát, sắc mặt chợt thay đổi, trở nên hết sức kinh ngạc.

Ban nãy, sếp Lý vừa đọc tài liệu ở trên xe, cậu ta là cổ đông mới vào, trước mắt thì là cổ đông lớn thứ hai của công ty giải trí Tinh Quang.

Tuy ông ta được nhiều người kính trọng như vậy, nhưng sếp Lý vẫn tự hiểu, trên thực tế mình chỉ là một người làm công ăn lương có chức cao chút thôi.

Ở trước mặt một số cổ đông lớn và doanh nhân thành đạt thì hoàn toàn chẳng là cái thá gì, một câu của họ thôi đã có khả năng khiến ông ta mất sạch rồi cuốn gói cút đi.

Cổ đông lớn thứ hai vừa vào là người mà ông ta không dám đắc tội một chút nào hết.

Nhận ra Lâm Hàn, sếp Lý lập tức không để ý đến mọi người, bước nhanh tới chỗ Lâm Hàn.

Trần Thông thấy thế, nở nụ cười, mặt mày đắc ý liếc nhìn Lâm Hàn, nhỏ giọng nói:

"Bình thường, sếp Lý rất chú trọng lễ nghi, ai nhìn thấy ông ta đều phải chào hỏi, không thì ông ta chắc chắn sẽ tức giận".

"Lâm Hàn thế mà cả việc tôn trọng người khác cũng không hiểu? Giờ hay rồi, làm sếp Lý tự mình tìm đến luôn!"

Ánh mắt Trần Thông lập lòe, thấy sếp Lý sắp tới, vội bước lên trước, cười nịnh:

"Sếp Lý ơi, ông đừng giận, tên này không biết từ đâu ra, thế mà lẻn vào ăn quỵt, còn chẳng tôn trọng ông chút nào. Ông xem, tôi và anh Trần đang chuẩn bị dạy cho cậu ta một bài học rồi quăng ra ngoài thì ông đã tới rồi!"

Lúc này, trong lòng sếp Lý đang thầm nghĩ phải làm quen với vị cổ đông lớn thứ hai Lâm Hàn này, đừng đắc tội cậu ta.

Ông ta vốn chẳng thèm để ý đến tên Trần Thông có chút quan hệ này, đang định giơ tay đẩy anh ta ra, nghe thấy Trần Thông nói vậy, sửng sốt, chợt ngừng lại.

"Cái gì? Cậu nói muốn đuổi cậu ấy ra á?", sếp Lý lộ ra vẻ không dám tin nhìn chằm chằm Trần Thông.

Bấy giờ, Trần Thông vẫn chưa nhận ra sự khác thường của sếp Lý, liên tục gật đầu:

"Đúng thế, ông xem này, bọn họ là bảo vệ mà tôi và anh Trần gọi tới, chuẩn bị đuổi cậu ta ra thì ông đã tới rồi. Tên nhóc này còn chọc giận sếp Lý nữa chứ!"

Trần Thông nói xong, nhìn về phía đám bảo vệ, quát:

"Còn ngây ra đó làm gì? Mau dạy cho tên nhóc không biết lễ phép này một trận rồi đuổi ra đi, đừng chọc sếp Lý tức giận!"

Trần Thông vừa dứt lời.

"Chát!", một tiếng tát tai giòn tan đột nhiên vang lên.

Một bên má Trần Thông lập tức sưng lên, anh ta không dám tin nhìn sếp Lý, chẳng hiểu vì sao bị đánh.

"Sếp Lý, ông..."

Cái tát ấy là do ông ta đánh.

Người xung quanh cũng lộ ra vẻ khó hiểu, sao đang không sếp Lý lại đánh Trần Thông làm gì?

Ông ta không quan tâm Trần Thông, giơ chân đạp mấy tên bảo vệ kia ra, sau đó đi đến trước mặt Lâm Hàn, cười nịnh:

"Cậu Lâm, sao cậu tới mà không báo cho tôi biết, tôi nào dám mặt dày để cậu ăn cơm trong đại sảnh chứ? Mau theo tôi vào phòng đi!"

Đám người Trần Thông thấy thế lập tức ngây ra như phỗng, chuyện này là sao. Sếp Lý là sếp lớn trong công ty giải trí Tinh Quang, nắm giữ quyền hành to lớn, Lâm Hàn kia có đáng để ông ta kính cẩn thậm chí là nịnh nọt như vậy ư?

Trần Thông như nghĩ ra điều gì, vội bước tới nói: "Sếp Lý, có phải ông nhận nhầm người không? Tên Lâm Hàn này là một thằng nghèo kiết xác đó!"

"Chát!", lại có tiếng tát vang lên.

Má bên kia của Trần Thông cũng sưng lên cân xứng với bên còn lại.

"Tên của cậu Lâm là loại người như cậu có thể gọi thẳng hả?"

Sếp Lý trừng Trần Thông, trong lòng hận Trần Thông muốn chết, tên này đắc tội Lâm Hàn thì thôi đi, nếu mà kéo ông ta theo, chắc ông ta tức chết mất.

"Này, mấy tên bảo vệ các người còn đứng đó làm gì? Mau đánh cho tên này một trận rồi quăng ra ngoài! Nếu không đánh thật mạnh vào, thì các người cũng cuốn gói cút hết đi!"

Sếp Lý lạnh lùng nói: "Trần Thông, sau này cậu mà còn xuất hiện trước mặt tôi nữa thì tôi thấy cậu lần nào sẽ đánh cậu lần đó!"

"Hả!"

Trần Thông trợn tròn mắt, mặt mày dại ra nhìn sếp Lý, rồi lại nhìn Lâm Hàn, run lên. Lẽ nào tên Lâm Hàn này còn che giấu thân phận gì sao? Chứ sao ông ta lại cung kính với cậu ta như vậy?

Mấy tên bảo vệ nghe vậy sửng sốt, tuy trong lòng cảm thấy khó hiểu, nhưng vẫn xông lên lôi Trần Thông ra đại sảnh.

Bên ngoài đại sảnh lập tức truyền đến tiếng hét thảm thiết của Trần Thông, hiển nhiên, bọn họ ra tay rất nặng.

Sếp Lý lại quay sang cười xòa với Lâm Hàn: "Cậu Lâm, ngại quá, tên cấp dưới Trần Thông này của tôi đúng là chẳng hiểu chuyện gì hết, mong cậu rộng lượng đừng tính toán nhé".

Lâm Hàn nhàn nhạt mở miệng nói: "Cấp dưới của ông đúng thật là không hiểu chuyện, phải dạy dỗ cẩn thận vào".

Sếp Lý nghe thế, toàn thân run lên:

"Vâng vâng vâng! Lát nữa tôi sẽ dạy dỗ bọn họ lại!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK